Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 96: Em có đồng ý làm vợ tôi không?
Cập nhật lúc: 2025-10-27 05:20:08
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Còn muỗi ?” Tay cầm quạt của Chu Duy Quang giơ cao, gió cũng lớn, nhưng trông nhẹ nhàng, tốn chút sức lực nào. Tần Hàn Thư nhẹ nhàng lắc đầu: “Hết .”
Chu Duy Quang cánh tay của Tần Hàn Thư, chỗ c.ắ.n sưng lên một nốt lớn, làn da trắng như tuyết, trông vẻ đặc biệt đáng sợ. Chu Duy Quang dùng một tay sờ sờ túi quần, móc một hộp dầu cù là. “Cái cũng mua của ông cụ bán kem que.” dầu cù là là hàng của ông cụ, mới mở.
Tần Hàn Thư nhận lấy hộp dầu, dùng ngón trỏ quệt một ít, bôi lên phần ngoài của cánh tay muỗi đốt. Lập tức, một cảm giác mát lạnh thấm da, cơn ngứa giảm nhiều. Nàng dứt khoát bôi thêm một chút, thoa đều một mảng da lớn.
Trong khoảnh khắc Tần Hàn Thư chăm chú bôi dầu, ánh mắt của Chu Duy Quang bất giác dừng cánh tay nàng. Trước đây chỉ thoáng , rằng đoạn cánh tay đó trắng, bây giờ kỹ mới , thứ còn quyến rũ hơn cả màu trắng, chính là sự mềm mại. Theo ngón tay bôi, phần thịt mềm khẽ đàn hồi lên xuống, đó gần như thấy rõ đường vân, cũng sạm màu, trông khác gì làn da mặt. Cánh tay mịn màng, hồng hào, mềm mại đến mức gần như thấy xương, khiến cổ họng Chu Duy Quang khô rát, ngứa ngáy, tim đập như sấm.
Cơ bắp căng cứng, xương cốt như cái gì đó ngâm mềm . Con thú hoang ẩn sâu trong cơ thể, đ.á.n.h thức. Dù cũng là một thanh niên lớn tuổi hơn hai mươi, Chu Duy Quang dĩ nhiên cũng từng những khoảnh khắc ảo tưởng. những ảo tưởng đó mơ hồ, một hình ảnh cụ thể.
Quan trọng nhất là, đó đều là những lúc đêm khuya tĩnh lặng. Bây giờ là ban ngày ban mặt… thật đáng c.h.ế.t. Chu Duy Quang khó khăn dời ánh mắt, ngẩng đầu chằm chằm mặt trời chói lóa, cho đến khi mắt đau nhức, cay xè, sự rung động trong lòng mới dần dần lắng xuống một chút. Chu Duy Quang thở dài một , đầu , phát hiện Tần Hàn Thư từ lúc nào bôi xong dầu, đang chằm chằm .
Chu Duy Quang trong lòng “lộp bộp” một tiếng, nàng ý đồ xa của ? “Anh tư, em gọi hai tiếng mà thấy, đang nghĩ gì ?” “Ờ…” Anh , một xuất từ lính trinh sát, thể thất thần đến mức ! Lại quan sát vẻ mặt ngây thơ hề của Tần Hàn Thư, Chu Duy Quang càng thêm khinh bỉ chính . Anh dùng sức xoa mặt, vứt bỏ những suy nghĩ linh tinh trong đầu.
Tần Hàn Thư kỳ quái một cái. “Em hỏi , bao nhiêu về chuyện của trai em và chị dâu? Họ kết hôn gặp ít trở ngại.” “ đều ,” Chu Duy Quang gật đầu: “Thành phần của chị dâu em, và quan hệ họ hàng đều tương đối phức tạp, họ thể kết hợp thành công, quả thật trải qua một cuộc giằng co tương đối gian khổ.”
Chu Duy Quang nghĩ một lát, cảm thấy với Tần Hàn Thư cũng , bèn : “Nếu gì bất ngờ, sự phát triển của trai em sẽ gian nan.” Tần Hàn Thư hỏi: “Vậy …” Chu Duy Quang: “ em hỏi gì. Anh trai em quả thật ý định chuyển ngành. Thật cũng là vì chị dâu em, nhớ năm một uống say, nhắc đến chuyện , thích hợp phát triển lâu dài trong quân đội.”
Tần Hàn Thư gật đầu: “Em tất cả là vì chị dâu.” Nàng hỏi điều , chỉ là xác thực một chút. Kiếp , Tần Phi Dương tin nàng c.h.ế.t từ nửa năm , lúc hẳn bắt đầu xin chuyển ngành. Như xem , sớm chôn giấu hạt giống chuyển ngành trong lòng, cái c.h.ế.t của nàng, và việc kết hôn với Tào Tĩnh, đều chỉ là chất xúc tác khiến sự việc xảy sớm hơn. Có lẽ, cái c.h.ế.t của nàng tác dụng lớn hơn một chút, vì kiếp nàng c.h.ế.t, Tần Phi Dương chỉ mới ý định, hề thực thi. Có thể sẽ kéo dài thêm một hai năm, cũng chừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-96-em-co-dong-y-lam-vo-toi-khong.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Hàn Thư hỏi: “Vậy trai em với , chuyển ngành về ?” Chu Duy Quang: “Chính sách thường là về quê hương để sắp xếp, nhưng chị dâu em là hộ khẩu Giang Thành, nếu ở Giang Thành cũng khó.” Tần Hàn Thư gật đầu, gì thêm. Dù là về thủ đô, là ở Giang Thành, đều giống với kiếp .
Chu Duy Quang liếc Tần Hàn Thư hai cái, đột nhiên mở miệng: “ cảm thấy trai em phần lớn sẽ ở Giang Thành.” Tần Hàn Thư sững , : “Vậy cũng khá .” Sau cải cách mở cửa, kinh tế phương Nam phát triển nhanh hơn, cơ hội cũng nhiều hơn. Tần Phi Dương là m.á.u kinh doanh.
Bàn tay trái của Chu Duy Quang đặt đầu gối nắm chặt , liều một phen, hỏi: “Còn em? Em đến Giang Thành ?” Tần Hàn Thư lập tức hiểu ý của Chu Duy Quang. nàng vội trả lời. Không là giá, mà là nên trả lời thế nào cho . Nàng chỉ từng nhận thư tình của khác, từng đối tượng. , nàng nhớ đây , con gái khi chuyện yêu đương, vẫn nên rụt rè một chút, thể quá vồ vập…
Chu Duy Quang hỏi câu , nếu nàng , chẳng khác nào rõ cho Chu Duy Quang “em đồng ý yêu ”, nếu , là lời dối lòng. Tần Hàn Thư tự nhận là ngốc, nhưng đầu óc chút xử lý tình huống hiện tại. Hay là, đợi một chút ? Nàng chiếc đồng hồ cổ tay. Nửa giờ nữa sẽ trả lời !
Thấy Tần Hàn Thư miệng ngậm chặt, cúi đầu gì, tim Chu Duy Quang cũng dần dần chùng xuống. Anh và Tần Hàn Thư vốn cách hàng ngàn dặm, ngoài việc thư, căn bản cơ hội tiếp xúc nào khác. Sự chắc chắn do cách xa mang quá lớn, nhanh chóng xác định mối quan hệ.
Chu Duy Quang trong lòng nóng nảy, dứt khoát : “Đồng chí Tần Hàn Thư, tâm tư của chắc em , em nghĩ thế nào, thể cho ?” Sao còn truy vấn nữa… Tần Hàn Thư ngước mắt liếc Chu Duy Quang, miệng há , đồng hồ. Mới qua hai phút thôi mà! “, suy nghĩ một chút.”
Tim Chu Duy Quang nhẹ một nửa, trực tiếp từ chối là . “Được, em cứ từ từ suy nghĩ.” Chu Duy Quang nhếch miệng , tay cầm quạt càng thêm mạnh. Tần Hàn Thư liếc , hỏi: “Anh mệt ? Nghỉ một chút .” Chu Duy Quang lắc đầu: “Không mệt chút nào.”
Tần Hàn Thư thật sự ngờ, Chu Duy Quang còn một mặt ân cần, lấy lòng như . Nàng dậy, : “Chúng dạo quanh hồ một vòng .” “Được!” Chu Duy Quang ngay đó cũng dậy, một bộ dạng Tần Hàn Thư gì cũng theo.
Tần Hàn Thư chậm rãi , Chu Duy Quang cũng chậm rãi theo . Tần Hàn Thư gì, cũng gì. khí hề khó xử, ngược cảm thấy yên tĩnh, an lòng. Bỗng nhiên, Tần Hàn Thư suy nghĩ gì về rụt rè rụt rè nữa.
Nàng dừng bước, đối diện với Chu Duy Quang. Chu Duy Quang phát hiện hành động của nàng, cũng dừng theo, nghi hoặc về phía nàng. Tần Hàn Thư ngẩng đầu, tầm mắt dừng chiếc cằm lún phún râu của Chu Duy Quang. “Giang Thành, , nghĩ sẽ thích cuộc sống ở đây.”
Chu Duy Quang ngây , nghi ngờ đang ảo giác. “Sao ?” Sắc mặt Tần Hàn Thư ửng hồng: “Không hỏi ý của em ? Đây là ý của em.” Chu Duy Quang ngơ ngác gãi đầu, lắp bắp: “Em, ý của em là, đồng ý vợ ?”