Trọng Sinh Thập Niên 70: Trước Khi Xuống Nông Thôn, Ta Dọn Sạch Cả Nhà - Chương 97: Đã ôm rồi, thì không phải là chưa có gì xảy ra

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:30:40
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tầm mắt Tần Hàn Thư di chuyển lên , đối diện với ánh mắt của Chu Duy Quang. Nàng gật đầu, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng. Một niềm vui sướng và phấn khích to lớn, ngay lập tức bao trùm Chu Duy Quang.

 

Anh lúng túng xoay tại chỗ hai vòng, xác nhận với Tần Hàn Thư: “Đây là suy nghĩ thật của em? Không lừa chứ?” Tần Hàn Thư lườm một cái: “Lừa tiền lừa sắc?” Chu Duy Quang cái lườm đó cho thể mềm nhũn, suýt nữa vững, đầu tiên tự trải nghiệm, thế nào là lâng lâng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Anh hì hì ngây ngô hai tiếng: “Lừa tiền, lừa sắc, đều .” Tần Hàn Thư buồn : “Sắc đó, ?” Chu Duy Quang ưỡn ngực, tự tin : “ từng quân trưởng của chúng khen, cường tráng, dũng mãnh!” Trong mắt Chu Duy Quang, cường tráng dũng mãnh, chính là khen !

 

Tần Hàn Thư đ.á.n.h giá Chu Duy Quang từ đầu đến chân: “Ừm, tồi, cũng coi như đoan chính.” Bị Tần Hàn Thư khen như , Chu Duy Quang ngược ngượng ngùng, sờ sờ mũi. Nhìn đồng hồ, gần 12 giờ. Tần Hàn Thư : “Chúng cổng , chị Phạm mười hai giờ tập trung ở cổng, cùng ăn cơm.”

 

Chị Phạm và mang theo đồ ăn, giống như dã ngoại, bảo Tần Hàn Thư cùng ăn là . Chu Duy Quang : “Chúng tự quán ăn .” Tần Hàn Thư nghĩ một lát, lắc đầu: “Đã , hơn nữa, bỏ chị Phạm , chúng lén quán ăn cũng lắm.” Chu Duy Quang nhanh gật đầu: “Vậy em.”

 

Hai vai kề vai về phía cổng vườn thú. Chu Duy Quang xác nhận một nữa: “Vậy, chúng bây giờ là… đang hẹn hò?” Tần Hàn Thư do dự một chút, : “Có một chuyện em quên với .” Chu Duy Quang lập tức dừng bước, căng thẳng hỏi: “Chuyện gì?”

 

Tần Hàn Thư chậm rãi : “Quá trình trưởng thành của em và chị dâu khác là mấy. Cha ruột của em là nhà tư bản, em tái giá với cha dượng, còn vì buôn lậu vật tư mà b.ắ.n c.h.ế.t.” Tần Hàn Thư về phía Chu Duy Quang. “Nếu chị dâu còn ảnh hưởng đến tiền đồ của trai em, thì em hẳn cũng sẽ ảnh hưởng đến … Là của em, lẽ em nên cho sớm hơn, nhưng bây giờ cũng muộn, dù cũng gì xảy , chúng vẫn thể em.”

 

Mặt Chu Duy Quang lập tức trầm xuống, vì câu cuối cùng của Tần Hàn Thư. Tần Hàn Thư hiểu lầm, trong lòng chút tiếc nuối, nhưng cũng quá buồn. Nàng tuy ý định xây dựng một gia đình với Chu Duy Quang, nhưng ý định đó là một tình cảm nồng cháy kiểu “ thì ”. Nàng cảm tình với Chu Duy Quang, phần lớn là dựa bầu khí hòa thuận của gia đình họ Chu, đó mới là sức hút từ nhân cách của chính Chu Duy Quang. Thời gian ngắn ngủi, chút cảm tình mới bắt đầu nảy nở. Dừng , vẫn còn kịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-truoc-khi-xuong-nong-thon-ta-don-sach-ca-nha-iuoa/chuong-97-da-om-roi-thi-khong-phai-la-chua-co-gi-xay-ra.html.]

 

Ngay lúc Tần Hàn Thư đang nghĩ cách chia tay một cách lịch sự, gặp như gì xảy , thì Chu Duy Quang kéo một lùm cây bên cạnh. Anh như việc mờ ám mà quan sát một vòng, tìm một vị trí kín đáo, ánh mắt nóng rực chằm chằm Tần Hàn Thư. Tần Hàn Thư hiểu gì cả: “Sao ?”

 

Hơi thở của Chu Duy Quang dần dần nặng nề, thần sắc cũng dần dần hiện lên một vẻ quyết tâm như sắp ôm t.h.u.ố.c nổ đ.á.n.h lô cốt, hai tay duỗi , ôm Tần Hàn Thư lòng. Tần Hàn Thư cái ôm bất ngờ cho ngẩn , một lúc lâu mới phản ứng , giãy giụa một chút. Hai tay Chu Duy Quang theo đó mà siết chặt. Tần Hàn Thư cảm thấy thoải mái, vì đều cứng ngắc, giống như một tảng đá ôm, cấn. “Anh tư…”

 

Tần Hàn Thư định Chu Duy Quang buông nàng , thấy tiếng khàn khàn của từ đỉnh đầu. “Đã ôm , thì gì xảy .” Chu Duy Quang kéo một chút cách, cúi đầu Tần Hàn Thư, nghiêm túc : “ thích thái độ hời hợt của em, giống như chỉ đang nghiêm túc, em bỏ là thể bỏ.” Tần Hàn Thư định giải thích: “Em ý đó, em là…”

 

Chu Duy Quang cắt ngang: “Thành phần gia đình của em sớm , nếu đến bước , chứng tỏ kế hoạch cho tương lai .” Tần Hàn Thư ngơ ngác: “Kế hoạch của là gì?” “Em và chị dâu em giống , cô ảnh hưởng chủ yếu là vì những mối quan hệ họ hàng phức tạp ở nước ngoài, em những thứ đó. Còn về cha dượng của em… là cha dượng, thì quan hệ gì với em?”

 

Những chuyện chính trị, đôi khi vi diệu. Muốn để bạn ảnh hưởng, tùy tiện tìm một chuyện cũng thể đổ lên đầu bạn. Không để bạn ảnh hưởng, dĩ nhiên cũng cách. Chu Duy Quang ở trong quân đội bao nhiêu năm, là như cá gặp nước, khéo léo tứ phía, ít nhất cũng những chiêu cơ bản của . Người thể lãnh binh, đầu óc tuyệt đối kém. Nếu , dù công lao nhiều đến , cơ hội dựa mà rơi xuống đầu ? Làm thể ở tuổi còn trẻ vị trí hôm nay?

 

Chu Duy Quang mắt Tần Hàn Thư, : “ chắc chắn cho em , những chuyện em lo lắng sẽ xảy . Lùi một vạn bước mà , cho dù xảy , cùng lắm thì chuyển ngành về quê, cuộc sống vẫn cứ tiếp tục.” Tần Hàn Thư lời của Chu Duy Quang cho chấn động, nhất thời nên gì. Chu Duy Quang bình tĩnh nàng một lúc lâu, đột nhiên ôm chặt, ngữ khí thêm vài phần vô : “Dù thế nào nữa, em thể bạc tình bạc nghĩa.”

 

Tần Hàn Thư bật , đưa tay đ.ấ.m nhẹ lưng Chu Duy Quang. Chu Duy Quang cũng để ý, cảm nhận sự mềm mại trong lòng. Gió thổi lá cây, phát tiếng xào xạc. Xung quanh yên tĩnh, yên tĩnh đến mức thể rõ tiếng hít thở dần dồn dập của Chu Duy Quang. … C.h.ế.t tiệt! Ôm vấn đề !

 

 

Loading...