Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1006: Lay Động ---

Cập nhật lúc: 2025-11-29 00:51:18
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không , về phòng rửa mặt ngủ đây, em cũng nghỉ ngơi sớm .” Từ Mai xong dậy, về phía phòng khách mà cô thường ở.

 

Nếu Hoa Chiêu ôm Tiểu Thận Hành, cô nhất định sẽ tìm cô một đêm thật . bây giờ, cô thể phiền Tiểu Thận Hành ngủ.

 

Đứa bé đó còn đáng thương hơn cô nhiều.

 

Nghĩ , Từ Mai cảm thấy chuyện tối nay gì đáng kể nữa.

 

Cô chỉ ghê tởm một , đau ngứa gì cả… Mối thù sẽ trả!

 

Lưu Tiền theo, lúc Từ Mai đóng cửa .

 

Từ Mai lập tức cãi : “Làm gì? tắm ! Anh ?”

 

Lưu Tiền lập tức cứng đờ ở cửa.

 

Từ Mai sập mạnh cửa , cánh cửa, đột nhiên tiếng, nước mắt cứ thế tuôn rơi.

 

Anh càng , cô càng thể hại .

 

Lưu Tiền tai thính mắt tinh, thấy cô động đậy. Mặc dù thấy cô đang , nhưng thể đoán .

 

Anh thậm chí thể đoán một suy nghĩ của Từ Mai.

 

thích em, thích con em, nửa đời còn đều ở bên em, con cũng .

 

“Nhà ba em trai, còn hai lớn nữa, họ đều lập gia đình con cái đề huề , cần con, cha cũng sẽ sốt ruột, sẽ trách em.

 

“Chuyện rõ với họ .”

 

Tiếng của Từ Mai khựng , với cha ư? Họ còn đồng ý nữa?

 

“Sau khi chúng kết hôn, sẽ dỡ bỏ bức tường ngăn giữa hai sân, như sẽ một cái sân lớn , em vẫn ngưỡng mộ khu vườn nhà Hoa Chiêu ? Hai nhà chúng gộp , tuy lớn bằng nhà cô bây giờ, nhưng cũng tương đương với khu vườn ở nhà cô .

 

“Chúng xin cô ít hạt giống, hoặc trực tiếp xin ít cây hoa về trồng, sang năm chúng cũng sẽ một khu vườn xinh .

 

“Em còn xây một cái chòi mát giống như nhà cô , cái nghiên cứu , bản cách xây, đến lúc đó nhờ mấy em giúp một tay là , một ngày là xây xong.

 

“Sau mùa xuân chúng ngắm hoa trong đó, mùa hè mưa trong đó, mùa thu phơi nắng trong đó, mùa đông ngắm tuyết trong đó…”

 

Lải nhải, là những kế hoạch cho cuộc sống tương lai.

 

vẻ, thật ấm áp và tươi .

 

Đó là điều Từ Mai vẫn luôn khao khát, nhưng nghĩ rằng sẽ bao giờ .

 

Thật là, đối xử với cô như gì chứ?

 

Cô đập mạnh tấm cửa, bảo tìm khác.

 

câu đó cứ nghẹn thốt .

 

Nếu Lưu Tiền thực sự tìm khác, cô sẽ ghen tỵ đến c.h.ế.t mất.

 

đập một cái nữa, hậm hực bỏ .

 

Cũng là giận Lưu Tiền, giận chính , giận ông trời, tại để cô chịu đựng nhiều đến !

 

Bây giờ gặp Lưu Tiền, quá muộn .

 

Lưu Tiền vẫn ở cửa, ý định rời .

 

Mưa càng lúc càng lớn, thành cơn mưa như trút nước.

 

Diệp Thâm từ bên ngoài trở về, cũng ướt sũng.

 

Anh cởi quần áo ướt, tò mò hỏi Hoa Chiêu: “Anh ? Phạt suy nghĩ cũng cần chọn chỗ đó chứ?”

 

Cơn mưa lớn ảnh hưởng đến thính giác của , thấy Từ Mai đang bất động trong nhà ngẩn .

 

Hoa Chiêu mắt chằm chằm cơ bắp của Diệp Thâm… kể cho chuyện tối nay xảy .

 

Hành động của Diệp Thâm chỉ dừng một giây, tiếp tục động tác tay : “Đây đáng gì , dạy dỗ nhà họ Triệu một trận là .”

 

--- Hồi Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Đổi Đời(1097) ---

 

Chuyện thực sự lớn lớn, nhỏ nhỏ.

 

Nếu đặt những gia đình coi trọng sự trong sạch như sinh mệnh, những dễ suy nghĩ tiêu cực, thì chuyện sẽ đè nặng trong lòng phụ nữ cả đời thể vượt qua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1006-lay-dong.html.]

trong mắt Diệp Thâm, quen với sinh tử, thì đây là chuyện gì to tát.

 

Chưa rớt miếng da nào thì là gì .

 

Anh còn lo lắng cho con trai bé bỏng của hơn.

 

“Hôm nay ngoan ? Có nháo ?” Anh vội vàng tắm xong, đến gần Hoa Chiêu, đứa bé trong lòng cô nhẹ nhàng hỏi.

 

Mèo con Kute

“Cũng tạm.” Hoa Chiêu việc cô về muộn khiến thằng bé đến mức tắc thở, chỉ khiến Diệp Thâm đau lòng thôi.

 

Mắt cô dán chặt cơ n.g.ự.c đang ở gần, thật chọc chọc một cái.

 

Cô cẩn thận đặt Tiểu Thận Hành giường, vỗ vỗ.

 

Tiểu gia hỏa nể mặt, vươn vai một cái ngủ tiếp.

 

Chỉ cần Hoa Chiêu ở trong vòng một mét với bé, bé cơ bản thể ngủ yên giấc.

 

Thấy tiểu gia hỏa ngủ say, Hoa Chiêu đưa tay chọc chọc lồng n.g.ự.c rắn rỏi của Diệp Thâm: “Anh đấy? Dạo về nhà?”

 

Diệp Thâm liếc cô, trả lời.

 

Nói thì dài lắm, ảnh hưởng đến giấc ngủ của con.

 

Hơn nữa, bây giờ chuyện vẫn định, cũng , dành cho cô một bất ngờ.

 

Hoa Chiêu thích Diệp Thâm , ánh mắt đến mê hồn, sâu thẳm và quyến rũ, như một dải ngân hà, khiến say đắm.

 

Khi chăm chú cô, cô thể cảm nhận trái tim tràn ngập hình bóng cô, điều khiến cô vô cùng vui sướng.

 

“Anh trai ~ Nói cho mà~~” Hoa Chiêu nũng nịu quấn lấy .

 

Cô úp mặt vai Diệp Thâm thầm, ngay cả cô cũng nổi hết da gà vì câu của , cô tin Diệp Thâm thể chịu đựng !

 

Diệp Thâm quả thực chịu nổi, ghét nhất là cô dùng giọng điệu đó gọi là “ trai”.

 

Anh vòng tay ôm lấy cô, đổi tư thế...

 

Ngày hôm , khi Hoa Chiêu tỉnh , Diệp Thâm còn ở đó.

 

Diệp Thâm ngoài .

 

Tiểu Thận Hành cũng tỉnh, vẻ ăn no và bế rửa mặt.

 

Đôi khi cô quá mệt, đứa bé thức giấc, Diệp Thâm sẽ tìm một tư thế thích hợp để bé ăn uống no đủ, giao cho đẻ hoặc vợ chăm sóc.

 

Hoa Chiêu mặc quần áo xong cửa, về phía phòng khách, mưa lớn vẫn đang rơi, nhưng Lưu Tiền và Từ Mai đều còn ở đó.

 

Cũng trong cái sân .

 

“Chị Từ Mai đến từ tối qua ? Đi ?” Cô hỏi Diệp Thư, đang bế Tiểu Thận Hành tới.

 

Diệp Thư gật đầu: “Sáng ăn cơm xong là , . Chị đến nửa đêm á? Sao đến nửa đêm?”

 

Cái sân quá rộng, cô và Hoa Chiêu ở cùng một sân nên chuyện tối qua.

 

Hoa Chiêu ngập ngừng : “Chuyện em nên hỏi chị .”

 

Diệp Thư : “Em hỏi , chị bảo em hỏi chị, chị vội .”

 

Đã , Hoa Chiêu liền kể cho cô .

 

Diệp Thư tức đến nỗi lập tức nhét đứa bé lòng Hoa Chiêu, cô sợ quá tức giận bế nổi!

 

“Sao cái loại hổ như ? Xử lý bọn họ !” Diệp Thư hô lớn.

 

Hoa Chiêu hì hì, gật đầu: “Xử lý bọn họ! Lát nữa em hỏi Từ Mai xem xử lý bọn họ thế nào.”

 

Diệp Thư mắng thêm nửa ngày, dùng hết cả vốn từ mắng c.h.ử.i của , mới : “Lưu Tiền thật là giỏi, sáng em dậy thấy vẫn ngoài cửa, em còn tưởng mới đến, cãi với Từ Mai, chị thế thì cả đêm .”

 

Hoa Chiêu gật đầu.

 

thì rạng sáng cô liếc qua, hai quả thật vẫn còn ngẩn cách cánh cửa, một một .

 

“Hai họ cứ như giằng co cũng là cách, chị thật sự định giúp một tay ? Những yêu cuối cùng cũng về bên , chuyện bao?” Diệp Thư hỏi.

 

Hoa Chiêu lắc đầu, cô quả thực lung lay .

 

Thôi , cô sẽ xem thái độ của Từ Mai cuối, xem chị lung lay .

 

 

Loading...