Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1026: Chọn giáo viên ---

Cập nhật lúc: 2025-11-29 00:51:45
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hứa Khiết mất trí nhớ, bây giờ vẫn là tạm thời vĩnh viễn.

 

ngơ ngẩn, cũng chỉ là do mới thương, phản ứng chậm, Hoa Chiêu chuyện, giống như tổn thương trí tuệ.

 

Như cô liền yên tâm, sẽ cho cô thứ để giúp cô hồi phục.

 

Kẻ ngốc khác lợi dụng, đạt thỏa thuận gì với ai, còn tưởng rằng ầm ĩ một trận như thể gả cho Diệp Danh.

 

sẽ , mục đích của đối phương thể là mạng của Diệp Danh.

 

Không, cô thể , nhưng cô đ.á.n.h cược, cược thành công thì cô sẽ gả cho Diệp Danh, cược thành công thì Diệp Danh c.h.ế.t, cô cùng lắm là mất chút danh tiếng.

 

--- Tái sinh thập niên 70: Cô vợ béo đổi đời(1121) ---

 

quan tâm danh tiếng.

 

Loại , đáng để Hoa Chiêu đồng cảm, cho nên, cho một chai t.h.u.ố.c giả để an ủi Tôn Hiểu Quyên là .

 

Hoa Chiêu đột nhiên cảm thấy ý tệ, ai đến xin rượu thuốc, cô sẽ xem xét tình hình, nếu thì cho chai giả, như danh tiếng rượu t.h.u.ố.c nhà họ Diệp sẽ giảm xuống, cũng đồn đại càng ngày càng huyền bí.

 

Càng nghĩ càng thấy , về nhà cứ như !

 

"Con bé ?" Hoa Chiêu về đến nhà, Miêu Lan Chi và Diệp Thư đều hỏi.

 

Họ cũng quan tâm tình hình của Hứa Khiết, c.h.ế.t.

 

Nếu , chuyện cô vu khống Diệp Danh đây sẽ thành chứng cứ sống, Diệp Danh sẽ mãi mang theo nghi ngờ , cả đời thể giải thích rõ ràng.

 

"Sống , nhưng e rằng cũng thể minh oan cho cả nữa, cô mất trí nhớ ." Hoa Chiêu .

 

Hơn nữa, Hứa Khiết mất trí nhớ là do tổn thương thực thể, do kích thích tinh thần, khả năng hồi phục nhỏ.

 

Miêu Lan Chi lập tức thở dài, nhưng cũng còn cách nào, bà thể lôi Hứa Khiết đến đ.á.n.h một trận, bắt cô hồi phục trí nhớ.

 

"Không , chút sóng gió nhỏ chẳng là gì, cả sẽ vượt qua thôi." Hoa Chiêu : "Hơn nữa Hứa Khiết thể mở miệng, tên Sử Đán vẫn còn đó, để cũng thôi."

 

"Chỉ thể như ." Miêu Lan Chi .

 

"Anh cả hôm nay gọi điện về ? Bên đó thế nào ?" Hoa Chiêu hỏi.

 

Diệp Thư lắc đầu: "Không."

 

Hoa Chiêu gật đầu, hỏi nữa, cô một chút cũng lo lắng bên đó.

 

Cô trở về phòng quần áo, ôm Tiểu Thận Hành bắt đầu chơi đùa, duỗi tay duỗi chân, cho bé vui là , thấy Tiểu Thận Hành há miệng rạng rỡ, Hoa Chiêu liền cảm thấy phiền muộn đều tan biến.

 

Ngoài trời bỗng nhiên náo nhiệt.

 

Mấy đứa con của Diệp Anh và Diệp Đan đồng loạt kêu lên một tiếng "ai da" kéo dài, vẻ bực bội.

 

Hoa Chiêu ngoài, phát hiện là Đường Phương Hà, cô dẫn theo mấy đến.

 

Hoa Chiêu lúc mới nhớ , khi trở về vẫn thấy cô .

 

Thì trong lúc cô bệnh viện, cô tìm giáo viên và đưa đến.

 

Mấy đứa con nhà Diệp Đan và Diệp Anh, thấy giáo viên là nhăn nhó.

 

Diệp Anh ở bên cạnh huấn thị: "Học tập , ngày ngày tiến lên, mới thể cống hiến cho Tổ quốc! Thái độ của các con bây giờ là thế nào?"

 

Trẻ con bảy tám tuổi hiểu điều , biểu cảm càng thêm ủ rũ.

 

Vân Phi và Thúy Vi một bên trộm.

 

Sau khi đ.á.n.h một trận, chúng vẫn lành, thấy đối phương "xui xẻo" tự nhiên vui vẻ.

 

Hoa Chiêu thấy còn vui hơn, trong nhà thêm mấy đứa trẻ nhà khác cũng tệ, biểu cảm của Vân Phi và Thúy Vi sinh động và thú vị, tràn đầy vẻ ngây thơ, giống như một đứa trẻ con .

 

Nếu ngày nào cũng ở cùng cô, mấy đứa nhỏ suýt nữa cô nuôi thành tiểu lớn, điều chút nào.

 

Chúng sẽ lớn mấy chục năm, nhưng tuổi thơ chỉ bấy nhiêu năm thôi, bây giờ cứ để chúng trẻ con cho .

 

Hoa Chiêu bế đứa trẻ ngoài gặp mấy vị thầy cô mà Đường Phương Hà dẫn .

 

Có nam nữ, già trẻ.

 

Hoa Chiêu vẻ tự nhiên trò chuyện với họ một lúc, cuối cùng giữ một thầy và một cô giáo trẻ tuổi.

 

Cũng hẳn là quá trẻ, đều trạc tuổi 30.

 

Nghe giữ , cả hai đều khá bất ngờ.

 

Họ còn tưởng chỉ là "lót đường" thôi, dù mấy khác cùng họ đều là những nhân vật nổi tiếng, các "ông lớn" trong giới giáo dục.

 

Những như bình thường khó mời, nay đến gia sư cho nhà họ Diệp cũng đều là nể mặt Diệp Chấn Quốc.

 

Kết quả chọn.

 

Mấy vị "ông lớn" đức cao vọng trọng tuy gì, nhưng sắc mặt .

 

Hoa Chiêu mỉm , thái độ cung kính : “Chỉ là dạy mấy đứa trẻ nghịch ngợm học chữ, học , chứ trong cái nhà nhỏ bé mà đào tạo chúng thành những tài giỏi, nên dám phiền mấy vị . Các đều tài năng lớn, nên dùng những nơi cần hơn.”

 

Ý là, nếu để họ ở , thì thể biến mấy đứa trẻ nghịch ngợm thành rường cột quốc gia đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1026-chon-giao-vien.html.]

 

Nghe ý đó, sắc mặt mấy họ mới giãn , Hoa Chiêu ánh mắt đầy vẻ hài lòng.

 

Hoa Chiêu cho chuẩn mấy giỏ trái cây, bên trong đầy ắp nho, táo, dâu tây, mỗi một giỏ.

 

“Đều là trái cây nhà tự trồng trong vườn, các ngàn vạn đừng chê ạ!” Hoa Chiêu chân thành .

 

Mấy họ càng hài lòng hơn.

 

Tất nhiên họ chê , nãy lúc chuyện nếm thử hết cả , hương vị ngon một cách kỳ lạ.

 

Hơn nữa đúng là đồ nhà tự sản xuất trong vườn , cũng tính là nhận quà gì.

 

Khi mấy họ tiễn về, ai nấy đều tươi rạng rỡ.

 

Hoa Chiêu lúc mới lau lau vệt mồ hôi tồn tại trán, lườm Đường Phương Hà một cái: “Sao đưa cả đám đến ? Giữ ai, giữ ai, đều đắc tội với cả.”

 

Hai cô giữ ban đầu khi chuyện cũng chẳng vui vẻ gì mấy.

 

Sau thấy mấy vị "ông lớn" giận nữa, họ mới dám .

 

Bây giờ họ đang ngay cạnh Hoa Chiêu, mặt , ai nấy đều chút ngượng nghịu, nhưng cũng bất ngờ sự thấu đáo của Hoa Chiêu.

 

Vừa nãy họ quả thực vui.

 

Họ trở thành công cụ để "vả mặt" khác!

 

Đối phương còn là những "ông lớn" trong ngành, lỡ đó họ buông một câu, thì họ chịu .

 

May mà Hoa Chiêu khéo léo bù đắp .

 

Đường Phương Hà thì chẳng sợ Hoa Chiêu lườm , : “Cứ như là mời từng một thì chị sẽ đắc tội với ai , thế ngược còn đắc tội từng một, chi bằng tập hợp , dỗ dành một là xong, tin chị , xem, chị quả nhiên mà~”

 

“Ít thôi!” Hoa Chiêu : “Cái việc đắc tội với khác , chị tự , ngàn vạn đừng tìm .”

 

“Được thôi.” Đường Phương Hà .

 

Hai trò chuyện xong, Hoa Chiêu mời hai vị thầy cô trong.

 

Lần thái độ so với lúc nãy tiễn mấy vị "ông lớn" thì thoải mái hơn nhiều.

 

“Lý do chọn hai thầy cô, lẽ hai thầy cô cũng , phận của họ quá cao, danh tiếng lớn, tính tình cũng lớn, chỉ cần sai một câu thôi là sẽ vui.

 

Hơn nữa tuổi của họ cũng cao , khi giao tiếp với trẻ con, bao nhiêu rào cản ở giữa, căn bản là thể hiểu . Cứ trưng cái mặt nghiêm thì chỉ phản tác dụng mà thôi.”

 

--- Trùng sinh thập niên 70: Vợ béo lật (1122) ---

 

hai vị thầy cô giáo tương đối trẻ tuổi: “Tất nhiên tuổi của hai thầy cô cũng còn nhỏ, nhưng hy vọng hai thầy cô thể cố gắng hết sức để.... hòa nhã, gần gũi.”

 

Muốn yêu cầu những thứ khác, e là khó.

 

bây giờ là thời đại đề cao “danh sư xuất cao đồ” “nghiêm sư xuất cao đồ”, từng thầy cô nào cứ mặt mày hớn hở dạy học sinh giỏi cả.

 

Cô chọn hai cũng là vì nhận thấy sắc mặt họ nghiêm nghị, chút vẻ hòa nhã, gần gũi.

 

con cái của , những đứa trẻ nhà họ Diệp, từ nhỏ sống trong lo sợ.

 

Hai vị thầy cô cũng là thấu đáo, Hoa Chiêu .

 

Không đánh, mắng, chơi cùng.

 

Hoa Chiêu gật đầu, chính là ý đó.

 

Có một câu cô thật lòng, cô thật sự trông mong mời hai vị thầy cô về nhà là thể bồi dưỡng tất cả bọn trẻ thành tài.

 

Thành tài cũng do học giỏi Ngữ văn, Toán học mà quyết định.

 

Việc đợi chúng trưởng thành, xem chúng việc gì, mới thể định luận.

 

Thậm chí, đến khi nhắm mắt xuôi tay mới thể định luận.

 

Bằng ai mà nào đó sẽ đường sai trái ?

 

Ánh mắt Hoa Chiêu nghiêm khắc chằm chằm từng đứa trẻ trong sân, bao gồm cả con của cô.

 

Ai cũng thể sai đường, nhưng con của cô thì tuyệt đối !

 

“Sao mà nghiêm khắc thế? Bọn trẻ phạm ?” Diệp Danh từ bên ngoài , hiếu kỳ hỏi.

 

Hiếm khi thấy Hoa Chiêu ba đứa nhóc như , khiến xót xa trong lòng.

 

“Chúng nó leo lên nóc nhà dỡ ngói ?” Anh quanh sân, tầm mắt thấy, là ở sân ?

Mèo con Kute

 

“Chuyện cỏn con thôi, lát nữa tìm thợ đến sửa là .” Diệp Danh vội vàng đầu chằm chằm mấy đứa trẻ: “Có thương ? Không ngã từ mái nhà xuống chứ? Sau những chuyện nguy hiểm như nữa !”

 

Hoa Chiêu..... Cái với cái chứ!

 

“Giải tán .” Hoa Chiêu vội vàng cho bọn trẻ giải tán.

 

Anh cả hình như ngày càng cưng chiều bọn trẻ , thật là, càng khuyên càng phản tác dụng ?

 

“Hứa Khiết c.h.ế.t, Sử Đán thế nào ? Được thả ?” Hoa Chiêu bỗng nhiên chút hối hận, Hứa Khiết thương nặng, cái đuôi của Sử Đán sắp vểnh lên .

 

 

Loading...