Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1045: Rèn luyện trên đường đi ---
Cập nhật lúc: 2025-11-29 00:52:05
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thâm hỏi cô: “Em cũng ? Lần đầu chắc một tháng là về, em một chỉ đưa Thận Hành theo? Hay đưa tất cả các con ?”
Hoa Chiêu lúc mới nhớ , phía còn 4 cái đuôi nhỏ.
Người thì thể là , huống hồ 3 cái đuôi học , cô cứ như một con mèo buộc dây cổ, thể lung tung .
mà, cô vẫn ngoài dạo.
Mèo con Kute
“Em sẽ xin nghỉ một tuần cho bọn trẻ, đưa chúng mở mang kiến thức.” Hoa Chiêu .
Có một câu mà Hoa Chiêu khá đồng tình, đó là trẻ con thấy bầu trời lớn đến thì kiến thức sẽ rộng đến đó.
Đừng là sớm muộn gì chúng cũng sẽ rời khỏi nhà để tự lập, cần đưa từ khi còn quá nhỏ. Hoa Chiêu cảm thấy việc ngoài sớm, tự lập sớm, rèn luyện tâm trí và tầm sớm thì hiệu quả sẽ khác.
Người từ nhỏ khắp nơi sẽ tự tin khi 18 tuổi học đại học, còn đến 18 tuổi mới rời khỏi huyện nhỏ quê hương thì khó tránh khỏi rụt rè.
Vì , nghỉ học vài ngày là đáng giá.
“Đưa tất cả các con !” Hoa Chiêu c.ắ.n răng .
Vì bắt đầu bồi dưỡng quan niệm gia đình cho thế hệ của Diệp gia, thì thể tách ba đứa nhỏ để đãi ngộ đặc biệt.
Trên danh nghĩa chúng cái gì, thì những đứa trẻ khác cũng cái đó.
“Dù thì cả thanh toán, chúng du lịch thôi.” Hoa Chiêu .
Diệp Thâm , nếu cô cảm thấy như là , thì cứ .
Ngay trong buổi học nhỏ hôm đó, Hoa Chiêu thông báo tin tức về việc sắp du lịch miền Nam một tuần.
Cả lớp học lập tức náo loạn, bất kể là trẻ lớn trẻ nhỏ, còn phấn khích hơn cả Tết! Chúng vui vẻ hò hét ầm ĩ, suýt nữa thì tung nóc nhà.
Hoa Chiêu lập tức cảm thấy quyết định quá đúng đắn, , cô sẽ đưa chúng nhiều hơn.
Diệp Danh vẫn hiểu tại , thấy tiếng động bên mới qua hỏi, khi chuyện thì Hoa Chiêu vui vẻ, một nữa cảm thấy giao việc nhà cho cô quản lý là đúng đắn.
“Tất cả đừng vui mừng quá, chơi cũng bài tập đấy.” Hoa Chiêu .
Không khí náo nhiệt chợt chùng xuống.
“7 ngày, mỗi một bài du ký, giới hạn chữ, giới hạn nội dung, nộp lên cho kiểm tra.” Hoa Chiêu .
“Ôi!~” Mọi vui vẻ trở .
Thì là cái , chơi, du ký, đơn giản mà thú vị!
Hoa Chiêu , : “Còn nữa, tự chuẩn hành lý, cách chuẩn thể hỏi lớn, nhưng để lớn động tay, tự hưởng thụ.”
Cũng bắt đầu rèn luyện khả năng tự lập của chúng .
Chúng đều nuôi dưỡng như ngọc như ngà, ngay cả đứa lớn nhất 15 tuổi nhà Diệp Anh, còn tự giặt quần áo nữa, điểm đổi, Diệp Thâm 15 tuổi bắt đầu học cách g.i.ế.c .
Dặn dò thêm vài câu, Hoa Chiêu liền rời , hướng dẫn Cẩm Văn nhỏ nhất thu dọn hành lý.
Vân Phi và Thúy Vi thì cần cô chỉ dẫn, hai đứa nhỏ du lịch nhiều , sự rèn luyện đặc biệt của Hoa Chiêu, về cơ bản thể tự chăm sóc bản .
Ít nhất là thu dọn hành lý.
Chẳng qua cũng chỉ mấy thứ đó, chuẩn quần áo và đồ dùng cá nhân hàng ngày, cùng với đồ dùng khẩn cấp.
Không ngờ Cẩm Văn cũng cần cô chỉ dẫn.
Vân Phi và Thúy Vi một trái một dạy cô bé .
Cô bé 3 tuổi, thu dọn chiếc vali nhỏ của , dáng lắm.
Dù mới 3 tuổi, chơi, là cả nhà cùng chơi, cô bé đều vui mừng.
Chút đồng tình trong lòng Diệp Thâm đó cũng biến mất.
Một chuyến nhỏ như , thể đổi lấy nhiều niềm vui đến thế, chút vượt quá dự liệu của .
“Anh còn là trẻ con nhiều năm , cách thế hệ với chúng nó .” Hoa Chiêu .
Diệp Thâm , tính khí gật đầu thừa nhận, đó ngoài sắp xếp vé tàu.
“Trẻ em 6 tuổi vé giường , trẻ em 6 tuổi đều là vé ghế .” Hoa Chiêu : “Phải cho chúng nó thấy thế giới của thường .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1045-ren-luyen-tren-duong-di.html.]
Diệp Thâm khựng một chút gật đầu đồng ý.
Ngày hôm , một đám trẻ lên tàu hỏa.
Khi phát hiện là vé ghế , ban đầu vui, nhưng nhanh đó chúng còn vui hơn.
Ghế náo nhiệt hơn, là một sự náo nhiệt mà chúng từng thấy.
Khi tàu càng chạy càng xa, chúng thấy từ khắp miền đất nước, đủ chuyện mới mẻ, là những điều thể tiếp xúc trong sách vở xung quanh.
Một đám trẻ như mở cánh cửa đến một thế giới mới.
Hoa Chiêu cũng để Vân Phi và Thúy Vi ở cùng với các chị, để chúng trải nghiệm thế giới .
Chúng lớn chừng còn từng xe buýt, tàu hỏa cũng từng khoang phổ thông, chúng thậm chí còn từng chuyện với lạ.
--- Trọng sinh Thập niên 70: Vợ béo lật (1145) ---
Hoa Chiêu yên tâm trong khoang giường mềm, mang theo Tiểu Thận Hành và Cẩm Văn.
Diệp Thâm một lát thì yên.
“Có gì mà lo lắng? Lưu Minh và những khác đều ở đó.” Hoa Chiêu .
Cô vứt bọn trẻ ở đó, mà là đợi chúng bọn buôn bắt , bây giờ bọn buôn , lừa đảo, lộng hành.
Vì cô mang theo 6 vệ sĩ cùng .
Diệp Thâm suy nghĩ một chút, bình tĩnh trở , chờ đợi lũ trẻ tự trưởng thành.
Sự phấn khích ban đầu qua , khi trời tối chúng mới khó khăn là gì.
Ngồi ngủ thật dễ chịu, m.ô.n.g đau, chân đau, lưng đau, ngủ mà ngủ , đều đau nhức.
Đêm đó khó khăn đến mức, nửa đêm về thật sự là sống bằng c.h.ế.t.
điều khiến Hoa Chiêu hài lòng là, một đứa nào chạy đến mặt cô để lóc kể lể, cũng đứa nào ghế mà .
Kể cả mấy đứa trẻ tuổi ngang Vân Phi và Thúy Vi.
Chúng thấy Vân Phi và Thúy Vi đều kiên trì đó, ầm ĩ, chúng mà cũng ầm ĩ.
Không từ khi nào, mấy đứa trẻ nhỏ đều bắt đầu học theo Vân Phi và Thúy Vi.
Không chỉ mấy đứa trẻ nhỏ, đó, những đứa lớn còn cũng về phía Vân Phi và Thúy Vi.
Hai đứa nhỏ như , từ nhỏ nuông chiều hơn cả chúng nó, mà còn , chúng nó cái gì?
Chẳng qua chỉ là ba ngày ba đêm thôi ? Vân Phi và Thúy Vi chịu , thì chúng nó cũng chịu !
Hoa Chiêu cũng ngờ, hai bảo bối của giỏi đến !
Không chỉ ghế cứng ba ngày ba đêm, ba ngày , chúng mà đến tìm cô.
Xuống tàu, Hoa Chiêu hai bảo bối gầy rộc một vòng, lòng đau như cắt.
cô bước tới ôm chúng an ủi.
Những đứa trẻ khác đều cha cùng, chỉ chúng cha cùng, lúc cô nuông chiều chúng thì .
“Mọi thật giỏi!” Hoa Chiêu tất cả khen ngợi: “Thưởng cho mỗi 100 tệ tiền tiêu vặt.”
“Ôi vạn tuế!” Lập tức vang lên một tràng hò reo, mệt mỏi ba ngày ba đêm đều tan biến.
“Có nhiều ?” Diệp Thâm khẽ hỏi: “Không là cho chúng nếm mùi khổ ?”
“Nếm mùi khổ thì nếm mùi khổ, con cái Diệp gia cũng học cách tiêu tiền, cũng tiền, mới tiền cho mờ mắt.” Hoa Chiêu .
Cô gì cũng lý, Diệp Thâm lên tiếng nữa.
Hoa Chiêu cũng lên tiếng nữa, cô thấy Trương Quế Lan đang đón cô ở sân ga.
Và một đàn ông bên cạnh bà.
Trông thật sự .
Hơn nữa, trong một dịp quan trọng như thế mà thể xuất hiện bên cạnh Trương Quế Lan ?