Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1054: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-29 00:52:14
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dựa tài gây họa của cô
“Dựa mà?” Kim Đào Đào sa thải, lập tức cuống quýt chạy đến.
“Dựa mà?” Hoa Chiêu kỳ lạ cô : “Sao cô ? Đương nhiên là dựa tài gây họa của cô.”
“Cô!... ...” Kim Đào Đào tức đến đỏ cả mắt, nhưng cô dường như cũng tình thế, bây giờ bên cạnh Hoa Chiêu là của cô, huống hồ là con gái ông chủ, cô dám đắc tội.
Thế là cô chơi chiêu cứng nữa, mà chuyển sang chiêu mềm.
“Chị Trương, chị thương xót chúng , chúng đều là miền núi, khó khăn lắm mới đây, một công việc... Cả nhà đều trông chờ đồng lương để sống qua ngày, mất việc , già trẻ nhỏ ở nhà đều cơm ăn, áo mặc...”
Kim Đào Đào nước mắt tuôn rơi “lộp bộp lộp bộp”, trông vẻ thật sự đau lòng: “Hơn nữa nếu là liên lụy họ, họ sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t mất!”
Chuyện thật sự khả năng.
Bây giờ cả nhà đều dựa cô chị, nể mặt cô chị, lời cô chị sai bảo, nhưng nếu Hoa Chiêu kết tội là cô mất việc , họ thể nuốt chửng cô !
Kim Đào Đào tuổi lớn, khuôn mặt tròn trịa, khi thì đáng yêu, khi cũng khá đáng thương.
Trương Quế Lan đây cũng khá thích cô , ba cô con gái của bà ai hoạt bát và thích nũng như .
bây giờ, khi Hoa Chiêu phân tích, bà chỉ cảm thấy lạnh lòng.
“Bằng Thành bây giờ thiếu nhất, nhà hàng nào cũng đang tuyển , dễ tìm việc .” Trương Quế Lan xong liền kéo Hoa Chiêu .
Thấy chiêu than t.h.ả.m thương ăn thua, Kim Đào Đào nghiến răng, đổi chiến lược: “Hôm nay là của ! Là gây rắc rối cho nhà hàng, là gây họa! Cứ phạt một thôi, liên quan đến họ! Chị sa thải một là !”
Hoa Chiêu đầu cô , ngờ cô còn khá thông minh, còn tầm tổng thể, cân nhắc lợi hại, cũng còn ngang ngược như lúc đầu nữa.
Vậy thì đó, cô thực sự cảm thấy Kim Viên Viên chống lưng, nên mới ngang nhiên kiêng nể, coi nhà hàng của họ như nhà .
Không, nếu thực sự là nhà , cô mới phá hoại đến thế .
“Đừng nhảm nữa, vô ích thôi.” Hoa Chiêu với cô : “Tất cả đều sa thải, bây giờ mau lấy đồ , dọn khỏi ký túc xá nhân viên, sáng mai sẽ đến thu nhà, nếu còn ở đó, đừng trách tống cổ ngoài.”
“Sao cô quá đáng thế! Sao lòng đồng cảm! Cô đúng là giàu mà bất nhân!” Kim Đào Đào la lối phía cô.
Chẳng ai thèm để ý đến cô , cả đoàn chen chúc lên xe buýt.
Kim Viên Viên trốn trong con hẻm, nhất quyết chịu .
Cô mà , thì chuyện cô và Âu Dương lén lút bàn bạc sẽ thành thật.
Các vệ sĩ đưa bọn trẻ quá xa, Bằng Thành, chỉ cần đường lớn thôi, đối với bọn trẻ cũng đủ kỳ lạ .
Thấy Hoa Chiêu , họ chen chúc lên xe buýt, Hoa Chiêu thì tiếp tục gọi taxi...
Bọn trẻ hề ý kiến gì.
Chúng Hoa Chiêu đang rèn luyện năng lực cho chúng.
Tại khách sạn Bằng Thành, Tần Trác và Tôn Thượng đều đợi ở đó.
Đưa bọn trẻ chơi, dỗ Tiểu Thận Hành ngủ để Diệp Thâm trông, Hoa Chiêu liền gặp họ.
“Thế nào ? Suy nghĩ lâu như , chọn hướng phát triển nào ?” Hoa Chiêu hỏi Tần Trác.
Ban đầu cô khuyến khích Tần Trác ngoài tự ăn, đừng chỉ một chức quản lý quyền cô, cô hy vọng thể tự gây dựng nên một “Tần tổng”.
Tần Trác tiếp thêm động lực, ngoài tìm kiếm sự nghiệp mà thể cống hiến cả đời.
Kết quả là thử vài thứ, nhưng bây giờ vẫn quyết định .
Tần Trác hỏi, liền chút ngại ngùng gãi đầu: “Ngành nghề kiếm tiền nhiều quá! Sao cảm thấy khắp nơi là vàng? Làm gì cũng kiếm tiền? Chẳng qua chỉ là kiếm nhiều kiếm ít thôi.”
Từ việc lớn như xây nhà, đến việc nhỏ như bán hàng rong, từ việc lớn như bán ô tô, đến việc nhỏ như bán ốc vít, cái gì cũng kiếm tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1054.html.]
Anh cảm thấy choáng ngợp.
Mấy tháng nay thử vài thứ, tiền kiếm nhiều ít, khi nghề đều thích, nhưng khi bắt đầu, cảm thấy như .
Ví dụ như bán quần áo, bây giờ tuyệt đối là siêu lợi nhuận!
mỗi năm đổi nhiều mẫu, còn đ.á.n.h cược mẫu nào sẽ hot, mẫu nào sẽ ế.
Nếu là mẫu hot thì tăng ca tăng giờ để kịp tiến độ, nếu ế thì bán chậm sẽ tồn kho.
Lại còn tìm vải, tìm công nhân, tìm nhà thiết kế, tìm nhà cung cấp... ngày qua ngày năm qua năm.
--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo lật (1156) ---
Làm một mùa thôi là sụp đổ .
Anh cảm thấy nếu cái cả đời, chắc chắn sẽ c.h.ế.t sớm.
“Chị dâu, chị chỉ cho một con đường sáng !” Tần Trác : “Chị bảo gì cái đó! Ừm, chọn cái nào kiếm nhiều tiền hơn một chút, nhàn hơn một chút...”
Anh chút ngại ngùng .
“Con đường sáng dễ chỉ, nếu thì ngành thời trang , nhưng cuối cùng thích.” Hoa Chiêu .
Mèo con Kute
Những phiền não của Tần Trác đều thư kể cho cô .
Theo cô mà , bây giờ mới là năm 81, ngành thời trang gì nhiều phiền não đến thế, bây giờ chính là lúc hái tiền, lúc nhàn hạ nhất!
Những bộ quần áo sản xuất , chỉ cần màu xám, vàng, xanh lam như đây, mà là màu tươi sáng một chút, chút đổi, là sẽ thành mẫu hot.
Đến như Tần Trác cũng chịu , cô cũng hết cách .
“Ngành sản xuất lẽ , ngành sản xuất bất kể là gì, dường như cũng đều đổi mẫu mã, đổi thì theo kịp thời đại.” Tần Trác .
Anh cũng mới phát hiện cái tật gần đây, sợ phiền phức, nếu quá phiền phức, chỉ cần nghĩ đến là lo lắng .
“Có ngành nào mà đổi hình thức bên ngoài mà bản chất đổi, nắm bí quyết là thể kiếm ăn cả đời ?” Tần Trác ngại ngùng hỏi.
“Ngành ăn uống, mở nhà hàng, nếu thích, thể chuyên sâu một món ăn thôi, mở một tiệm lâu đời trăm năm.” Hoa Chiêu .
Một món vịt , một món gân heo, một món đầu vịt, một món gì đó, chỉ một thứ thôi cũng thể kiếm ăn cả đời, truyền đời trăm năm, dễ dàng đơn giản.
Phù hợp với như Tần Trác.
Tần Trác vẫn lắc đầu: “ thử , kết quả phát hiện mở nhà hàng, việc cứ giao cho dì Trương là .”
Anh hì hì: “Quan trọng là cảm thấy mở nhà hàng thì quy mô quá nhỏ, kiếm tiền quá ít.”
Anh tranh giành miếng cơm của Trương Quế Lan, bà Trương Quế Lan cả đời lẽ sẽ gắn bó với ẩm thực, cùng ngành thì đúng là oan gia.
Hơn nữa, cũng thật sự coi trọng.
Anh mở là một doanh nghiệp, một doanh nghiệp lớn, chứ một nhà hàng.
Hoa Chiêu , với về triển vọng và lợi nhuận của chuỗi nhà hàng, mô hình nhượng quyền trong tương lai, đối với năm 81 mà , những điều thực sự quá sớm.
Chỉ riêng việc phân phối thống nhất thôi cũng , gì đến chuỗi nhượng quyền.
“Anh đang bao nhiêu tiền trong tay?” Hoa Chiêu hỏi.
Có bao nhiêu vốn thì mới việc lớn bấy nhiêu.
Nếu vay tiền, bây giờ thể vay mấy đồng bạc lẻ .
Hàng chục vạn đồng tiền vay "khổng lồ", họ còn thèm để mắt đến.