Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1055: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-29 00:52:15
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hóa là sợ nghèo

 

Tần Trác giơ hai ngón tay, chút ngại ngùng : “ hiện 200 vạn trong tay.”

 

Mới mở cửa hai ba năm, 200 vạn .

 

Nói chắc khiến khác ghen tị đến c.h.ế.t.

 

Nếu là Tần Trác lúc mới bắt đầu học đại học, mục tiêu cuộc đời của cũng chỉ là kiếm 10 vạn tệ, 200 vạn thì còn dám nghĩ tới.

 

từ khi theo Hoa Chiêu... cùng việc, 200 vạn, còn ngại dám nhắc đến mặt Hoa Chiêu.

 

Cứ Tôn Thượng luôn mỉm bên cạnh , nhà máy thực phẩm mới mở bao lâu mà lợi nhuận vượt quá ngàn vạn !

 

Đây vẫn là do hạn chế bởi máy móc sản xuất.

 

Nếu máy móc nhiều hơn, con chắc chắn sẽ tăng gấp đôi.

 

Nhiều thêm vài dây chuyền sản xuất, sẽ tăng lên vài .

 

Xúc xích giò chả thật sự bùng nổ khắp cả nước, hot đến mức nào thì hot đến mức đó, sản xuất chắc chắn sẽ cướp sạch.

 

Không, còn sản xuất , cướp sạch .

 

Tôn Thượng bây giờ chính là ngày ngày đếm tiền, ghen tị c.h.ế.t !

 

Tuy nhiên, bảo mở thêm một nhà máy xúc xích giò chả nữa thì cũng .

 

Một là tranh giành ăn với Hoa Chiêu, hai là tầm , cảm thấy chuyện lâu dài, cái thứ chỉ là bán sự mới lạ, đợi ăn quen , cũng sẽ một ngày chán thôi.

 

Lúc đó hoặc là đóng cửa, hoặc là giống như quần áo, điên cuồng tung mẫu mới...

 

Thôi, đầu đau .

 

“Cái nghề mà nắm bí quyết là thể cả đời... cũng .” Hoa Chiêu .

 

Tần Trác mắt sáng rỡ: “Cái gì? Cái gì ?”

 

Tôn Thượng cũng tò mò sang, thật sự chuyện như ? Sao nghĩ ?

 

Tần Trác mấy tháng nay cũng ít phiền , một sinh viên ưu tú của Thanh Hoa nghiệp, nhưng cũng thể nghĩ chỗ nào công việc như , còn kiếm nhiều tiền.

 

Bây giờ tiền nhỏ thể thỏa mãn khẩu vị của Tần Trác nữa .

 

200 vạn còn ngại dám cơ mà.

 

“Môi giới, bây giờ Bằng Thành ? Môi giới bất động sản.” Hoa Chiêu hỏi.

 

“Môi giới bất động sản?” Tần Trác và Tôn Thượng đồng thanh hỏi.

 

Cái tên , suy nghĩ một chút, đúng là .

 

“Mọi thuê nhà thì cứ hỏi thăm, hoặc thuê ở thì đến đó tìm đại một dân địa phương mà hỏi, là sẽ ngay thôi.” Tần Trác .

 

Quy mô của Bằng Thành bây giờ, đương nhiên thể so sánh với , vẫn còn nhỏ, một nhà chuyện gì, xung quanh đều .

 

“Hoặc là tìm một trung gian.” Tôn Thượng .

 

Bây giờ môi giới, nhưng trung gian”.

 

“Người trung gian” cũng là một ngành nghề cổ xưa, bây giờ khôi phục.

 

“Vậy thì thành lập một công ty môi giới bất động sản.” Hoa Chiêu : “Tương lai quy mô của Bằng Thành sẽ gấp mười , trăm bây giờ, dân cũng gấp mười , trăm bây giờ.

 

“Ai cũng cần nhà ở, đều là lao động từ nơi khác đến, mới đến đều thuê nhà, lung tung tìm kiếm, tốn thời gian tốn công sức, chi bằng trực tiếp đến tìm một công ty môi giới, giúp họ sắp xếp đấy, tiết kiệm thời gian tiết kiệm công sức.”

 

Tần Trác gì, cúi đầu suy nghĩ nhanh.

 

Đây chính là một công việc thu thập thông tin, đó khớp nối thông tin.

 

Mặc dù cũng khá phiền phức, nhưng công việc thực là những việc nhỏ nhặt, việc nào là quan trọng, quyết sách lớn nào cần tự đưa quyết định.

 

Không quyết sách nào thể liên quan đến sự sống còn của công ty, sợ mắc sai lầm.

 

Hơn nữa, việc thu thập thông tin, cho thuê nhà, thể giao cho cấp .

 

Anh , ngày ngày cũng thể ở nhà đếm tiền ?

 

"Hay quá, quá!" Tần Trác điên cuồng gật đầu: " thích cái !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1055.html.]

"Tiền trong tay cũng đừng để , thấy căn nào hợp lý thì mua ngay, coi như tài sản cố định, hoặc mua thẳng một tòa nhà, mở khách sạn." Hoa Chiêu .

 

--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo lật (1157) ---

 

"Mở khách sạn thì cũng là một kiểu kinh doanh định, đổi." Tần Trác gật đầu.

 

"Nếu ngại mở khách sạn rườm rà, thể mở một loại khách sạn cho thuê dài hạn, mua một tòa nhà, trang trí thỏa, cho thuê từng phòng." Hoa Chiêu : "Như giúp công ty nên tên tuổi."

 

Cũng tiện thể để chút tài sản cho .

 

Đến lúc đó, dù công ty môi giới trụ nổi vài đợt cải cách , tòa nhà thì vẫn thể ung dung một ông chủ cho thuê nhà.

Mèo con Kute

 

Hoa Chiêu thực nhận , Tần Trác chỉ thích kiếm tiền, chứ gây dựng sự nghiệp lẫy lừng, vang danh bốn phương, lưu danh thiên cổ gì đó.

 

Chỉ cần tiền kiếm là vui .

 

"Được! Cứ thế mà !" Với sự tin tưởng tuyệt đối Hoa Chiêu, Tần Trác quyết định.

 

Mặc dù vẫn còn nghi ngờ về lời Hoa Chiêu rằng dân Bằng Thành sẽ tăng gấp mười, gấp trăm .

 

việc thì đúng là nhẹ nhàng, đơn giản, hầu như cần bỏ công sức, bán thông tin, kiếm tiền dễ dàng.

 

Cậu thích nhất loại hình ít rủi ro như thế .

 

Không lo lắng.

 

"Làm , tài sản cả trăm tỷ." Hoa Chiêu .

 

"Ha ha." Tần Trác chỉ coi Hoa Chiêu đang đùa.

 

"Bên vấn đề gì ?" Hoa Chiêu hỏi Tôn Thượng.

 

"Dây chuyền! Dây chuyền, dây chuyền!" Tôn Thượng lập tức chằm chằm Hoa Chiêu với ánh mắt rực lửa: "Bà chủ, dây chuyền sản xuất mới bao giờ mới tới? Đến sớm một ngày là kiếm sớm một ngày tiền! Kiếm tiền như chơi mà! Sao bà chủ cứ vội gì hết !"

 

Anh điên cuồng giục Hoa Chiêu từ lâu .

 

Đủ cách giục giã, gọi điện, thư, gửi điện báo, đều thử qua, nhưng Hoa Chiêu vẫn chẳng vội vàng gì.

 

Thực Hoa Chiêu cũng khá vội, nhưng thứ nhập là nhập ngay, cộng thêm Diệp Thâm về nước, Diêu Ký gặp chuyện, bản cô cũng gặp sự cố, nên cứ thế mà trì hoãn mãi.

 

"Được , lát nữa sẽ giục bên , bảo họ chuyển thêm mấy dây chuyền sản xuất nữa tới cho ." Hoa Chiêu .

 

thời hoàng kim của xúc xích còn hơn mười năm nữa, đến năm 2000 thì thứ mới còn 'thơm' nữa, bây giờ vẫn còn thể kiếm lời thêm vài năm.

 

Cuối cùng cũng nhận câu trả lời chắc chắn của cô, Tôn Thượng hài lòng.

 

Tần Trác bắt đầu hỏi Hoa Chiêu về những ý tưởng cụ thể cho công ty môi giới bất động sản.

 

Nói chuyện liền hai tiếng đồng hồ, cuối cùng Hoa Chiêu thấy Tiểu Thận Hành mới đuổi .

 

"Tự mò mẫm , vấp ngã vài mới trưởng thành ." Hoa Chiêu .

 

Tần Trác cũng hiểu đạo lý , xuất của khiến hiểu từ bé.

 

" vấp ngã thì nghĩa là mất tiền... xót lắm. May mà cái nghề hình như lỗ , cùng lắm thì trả tiền lương cho vài !" Tần Trác hưng phấn bỏ .

 

Hoa Chiêu bật , hỏi Diệp Thâm khỏi phòng: "Cậu ? Nhà xuất hiện một ham tiền bẩm sinh ? Hay là giống chú rể?"

 

Hoa Chiêu cảm thấy Tần Hướng Đông ham tiền, nếu chẳng tặng quà cưới hậu hĩnh cho cô khi gia đình cũng chẳng bao nhiêu tiền tiết kiệm.

 

"Chú rể năm đó chỉ là một lính nhỏ, tiền kiếm đều gửi về nhà cho cha chữa bệnh, cô ruột cũng chỉ là một bác sĩ nhỏ, kiếm ít tiền, còn vất vả, thường xuyên lo cho , luôn quên để tiền sinh hoạt phí cho , hiểu chuyện, nghĩ trong nhà tiền, bao giờ dám đòi, liền tự nghĩ đủ cách kiếm tiền.

 

"Đến khi cô ruột phát hiện thì thói quen của hình thành , sửa nữa."

 

Diệp Thâm kể cho Hoa Chiêu về Tần Trác hồi nhỏ.

 

"Thì là sợ nghèo." Cô cảm thán : "Em cũng sợ nghèo."

 

Diệp Thâm lập tức xót xa.

 

Hễ xót xa là thích hành động ngay lập tức...

 

Sáng sớm hôm , Hoa Chiêu còn ngủ đủ thì thấy tiếng chuyện trong phòng khách của căn suite.

 

Lờ mờ thấy gì đó về việc gây rối, chặn cửa khách sạn, đích danh đòi gặp Trương Quế Lan gì đó.

 

Cô bỗng chốc tỉnh hẳn.

 

Đến .

 

 

Loading...