Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1126: Quên không được anh ấy

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:29:02
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xe dừng , Phương Vũ và Lôi Xuân đợi ở ven đường.

 

Từ Mai lập tức ngậm miệng nhắc đến nữa, tuy cô quen Phương Vũ và Lôi Xuân, nhưng lắm, đến mức tâm sự chuyện trong lòng với họ.

 

Hai chen chúc , may mà đều mập, cùng chen ghế phụ lái.

 

Nếu hôm nay là Hoa Chiêu tự lái xe thì chở cả hai, nhưng hôm nay lái xe là Lưu Minh, bên trẻ con mấy khác cùng, bên Hoa Chiêu chỉ .

 

Chỉ còn một , theo.

 

Phương Vũ và Lôi Xuân lên xe liền líu lo ngớt, họ cũng mấy tháng gặp Hoa Chiêu .

 

Mấy vui vẻ suốt dọc đường thì đến nơi.

 

Hoa Chiêu thực sự cảm giác vui vẻ như hẹn hò với bạn chơi, mang theo Tiểu Thận Hành đáng yêu như một cái móc treo bằng bông, nụ đáng yêu của thằng bé, cô càng vui hơn.

 

Địa điểm hẹn là một thôn quê chân núi, là những ngôi nhà xây bằng đá, với góc của đời , đây chính là một “làng cổ” đặc trưng, ngôi làng nhỏ đáng để tham quan .

 

bây giờ điều quan trọng nhất là định chỗ ở.

 

Mấy về phía nhà trưởng thôn.

 

Diệp Lị thầy Đào liên hệ với trưởng thôn của làng , sắp xếp chỗ ở .

 

Nếu thì ở chốn hoang vu , nhà nghỉ.

 

Mà xe của Diệp Lị và những khác bằng xe riêng, bây giờ vẫn đến.

 

Mèo con Kute

Trưởng thôn đợi những sinh viên ăn no rửng mỡ từ lâu , Hoa Chiêu cùng cũng nghi ngờ, chỉ cho rằng họ là giáo viên, xe nhỏ đến .

 

Ông dẫn đến một sân đá lớn.

 

Sân khá rộng, hơn hai mẫu, xây hai dãy nhà đá.

 

“Đây là trường tiểu học của làng ?” Hoa Chiêu hỏi.

 

Mối quan hệ của Đào Lam cũng gì, cô còn tưởng thể liên hệ cho một nhà trọ, dù là sắp xếp ở nhà dân, nhưng sắp xếp ở trường học ư?

 

Cái sẽ khiến c.h.ế.t cóng mất.

 

“Không , đây là điểm thanh niên tri thức ngày xưa.” Trưởng thôn : “Thanh niên tri thức hết , chỗ liền bỏ trống.”

 

Làng họ tổng cộng chỉ ba mươi hộ gia đình, nhà nào cũng thừa giường đất, để chứa mấy chục .

 

Dù là mỗi nhà chứa vài cũng .

 

Những sinh viên thành phố đó thể chấp nhận cái giường đất rụng bã của họ ? Không chừng còn ghét bỏ.

 

Quan trọng nhất là, nhà nào cũng thừa chăn màn, nếu bụng cho khác thì sẽ lạnh, trời lạnh thế , lạnh một đêm chuyện đùa.

 

Hơn nữa, những thành phố chắc chắn cũng sẽ chê chăn của họ.

 

Trưởng thôn dẫn mấy đến một căn phòng, đẩy cửa , nóng tức thì ập mặt.

 

Trong phòng một phụ nữ đang đốt lò sưởi, thấy đoàn Hoa Chiêu, cô bẽn lẽn một tiếng, nhanh chóng đốt xong chút cỏ cuối cùng, dọn dẹp sạch sẽ nền nhà, lúc mới rón rén .

 

“Thầy Đào với mấy tháng , chúng bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, cái lò sưởi đốt suốt cả mùa đông, đảm bảo lạnh!” Trưởng thôn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1126-quen-khong-duoc-anh-ay.html.]

Hoa Chiêu ngạc nhiên, Đào Lam năng lực để sai bảo họ ?

 

Cô đ.á.n.h giá căn phòng, đừng chứ, đúng là sạch sẽ.

 

Những thanh niên tri thức đầu tiên khi về nông thôn, đều ở nhà dân, cùng ăn cùng ở, trả tiền ăn.

 

Sau đó mâu thuẫn chồng chất.

 

Sau mới một chính sách, xây dựng điểm thanh niên tri thức, thanh niên tri thức còn ăn ở chung với dân làng nữa, mâu thuẫn mới giảm bớt.

 

Mà việc xây dựng điểm thanh niên tri thức là chính sách, nhà nước xuất tiền, nên thường xây dựng khá .

 

Ví dụ như khác đều ở nhà đất, điểm thanh niên tri thức thể là nhà gạch ngói.

 

Căn nhà mắt tuy bên ngoài là đá, nhưng bên trong cũng là tường xi măng, quét vôi trắng, sạch sẽ tinh tươm, lọt gió, ấm áp.

 

Hoa Chiêu lúc mới từ bỏ ý định về.

 

Nếu đây là trường học, cô thật sự sẽ .

 

Mấy xem các phòng khác, ký túc xá chia nam nữ, một dãy nam, một dãy nữ.

 

Mỗi phòng đều kích thước như , một chiếc giường đất thể ngủ tiêu chuẩn năm, sáu .

 

Hoa Chiêu chọn một căn phòng sạch sẽ nhất.

 

“Cái đó, trong làng gà, mười, mười tệ một con, còn trứng gà, 2 hào một quả, còn sữa! 1 tệ một cân, còn gạo, mì, rau củ các loại....” Trưởng thôn Hoa Chiêu, lắp bắp .

 

Hoa Chiêu , cô tại Đào Lam thể sai bảo họ , ngoài việc nhiều phí chỗ ở, thì lợi nhuận.

 

Tuy nhiên, tất cả những điều là lẽ đương nhiên.

 

“Vậy tối nay chúng ăn gà hầm nấm , tiên lấy hai con gà, một cân nấm, ?” Cô hỏi trưởng thôn.

 

“Có !” Trưởng thôn tức thì mừng như điên.

 

Trời đất, 10 tệ, thật sự mua ! Mà một bữa ăn hai con, còn trả giá, đúng là phung phí quá…

 

cũng phá của nhà ông, ông liền hớn hở chuẩn .

 

Lợi nhuận một bữa ăn, bằng nửa năm thu nhập của một hộ gia đình họ , lát nữa còn mấy chục sinh viên đến, ăn ở ba ngày!

 

Thầy Đào đúng, đúng là mở một con đường tài lộc cho làng họ.

 

Hoa Chiêu lắc đầu , mở cửa ba bốn năm , nhưng làn gió đó quá xa, thổi tới cái khe núi nghèo .

 

Hơn nữa bây giờ mới là năm 1982, làng họ thể mới thực hiện chế độ khoán sản lượng đến hộ gia đình, thoát khỏi cảnh ăn cơm tập thể, còn nghèo.

 

Một năm kiếm mấy chục tệ mừng quýnh .

 

Tuy nhiên, việc Đào Lam thể đến mức , chọn ngôi làng phù hợp, và bắt đầu lên kế hoạch từ mấy tháng , cũng khiến cô bất ngờ.

 

Lần , cô xem kỹ .

 

Không tại , từ gặp đến nay, cô vẫn thể quên … cái gương mặt đó.

 

 

 

 

 

Loading...