Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1130: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:29:06
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rốt cuộc là giống ai

 

Lưu Minh mở cửa.

 

Đào Lam bước , xin : “Xin , các em học sinh còn nhỏ, hiểu chuyện, mong thông cảm.”

 

Đào Lam cao lớn trai, khí chất nho nhã, lịch sự nhã nhặn, dễ gây thiện cảm.

 

Vài Từ Mai đang khó chịu, thấy lý lẽ, sắc mặt cuối cùng cũng dịu .

 

Hoa Chiêu mỉm với , mời: “Thầy Đào, ăn chút gì ?”

Mèo con Kute

 

Đào Lam đáp cô một nụ : “Không cần , bên ngoài còn nhiều học sinh đang chờ sắp xếp, nhé.”

 

Anh khách sáo vài câu rời khỏi phòng.

 

Diệp Lị thở phào nhẹ nhõm, cô sợ Đào Lam và Hoa Chiêu sẽ xảy xung đột, may mà .

 

Hơn nữa, xem Hoa Chiêu còn ấn tượng về … thật .

 

Cô lén lút một cái.

 

Đào Lam khi ngoài thì nhíu mày.

 

Anh ngờ Hoa Chiêu đến.

 

Không, ngờ Diệp Lị nhà cùng.

 

Hơn nữa còn cùng một đàn ông tầm thường…

 

Tuy điều tra rõ bối cảnh của Diệp Lị, nhưng điều càng chứng tỏ vấn đề, căn bản thể tiếp xúc với giới của , thì cô xa so với bình thường.

 

Hơn nữa, thái độ của Diệp Lị, thể thấy địa vị của chị dâu hiển nhiên cao hơn cô .

 

Một như theo, kế hoạch của còn cần tiếp tục ?

 

“Thầy ơi!~” Trang Tiểu Liên bám lấy.

 

Đào Lam thấy cô , trong lòng bực bội: “Trang Tiểu Liên, ngờ em quan tâm bạn Tôn Dũng đến , sự quan tâm của em chắc chắn thể an ủi vết thương của .”

 

Trang Tiểu Liên sững sờ, ý gì?

 

Tôn Dũng đất còn nữa, chớp chớp đôi mắt nhỏ Trang Tiểu Liên, trong mắt tràn đầy sự kích động.

 

“Ồ~” Các bạn học xung quanh bắt đầu hò reo trêu chọc.

 

Mặt Trang Tiểu Liên “bừng” đỏ lên: “Ai quan tâm chứ? Em !”

 

“Em quan tâm ? Vậy em cứ giữ chuyện mãi, vẻ đòi công bằng cho ?” Đào Lam .

 

“Thầy!”

 

Trang Tiểu Liên , Đào Lam là về phía Diệp Lị.

 

dậm chân, tùy tiện tìm một căn phòng lao , “rầm” một tiếng đóng sầm cửa .

 

“Tối nay ăn gì?” Đào Lam để ý đến cô , cũng thèm để ý đến Tôn Dũng đang đất, hỏi .

 

“Em cũng ăn gà hầm nấm!”

 

“Em ăn nổi.”

 

“Bạn mời ?”

 

“Cải thảo khoai tây bao nhiêu tiền?”

 

“Bánh bao chay cũng trả tiền ?”

 

Mọi mỗi một câu.

 

Đào Lam gọi trưởng thôn đang lúng túng đám đông, bàn bạc với ông về bữa tối.

 

Cuối cùng, 40 đặt 4 con gà, vài chậu khoai tây hầm cải thảo.

 

Kinh tế mở cửa vài năm, và đây là trường đại học ở Bắc Kinh, chủ yếu vẫn là Bắc Kinh.

 

Không thể nhiều tiền, nhưng trong đám đông ít nhất cũng vài đủ khả năng chi trả.

 

Bên ngoài ồn ào náo nhiệt, Hoa Chiêu ăn xong thì đuổi Diệp Lị ở cùng các bạn học của cô , ở đây đủ chỗ.

 

Hơn nữa, đây là chuyến của cô và các cô bạn , chuyện của Diệp Lị.

 

Diệp Lị thực cũng , ngủ cùng giường với Hoa Chiêu? Cô sợ sẽ mất ngủ.

 

Sáng sớm hôm , trời hửng sáng, vài thức dậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1130.html.]

Bên ngoài quá ồn ào.

 

“Người trẻ tuổi đúng là tràn đầy năng lượng, hôm qua ồn đến nửa đêm mới ngủ, kết quả trời sáng dậy .” Hoa Chiêu vươn vai .

 

Từ Mai liếc cô một cái: “Nói như thể trẻ tuổi , đám học sinh bên ngoài, đừng thấy mới năm nhất, tớ thấy mấy lớn tuổi hơn đấy, tin ?”

 

học muộn, khi thi đại học hơn 20 tuổi , thi thêm vài năm nữa thì còn lớn tuổi hơn Hoa Chiêu.

 

“Haha.” Hoa Chiêu chỉ , đời , ai tuổi thật của cô… cô là sống hai kiếp .

 

Thôi bỏ , thể nghĩ nữa!

 

Cô mãi mãi 18 tuổi!

 

Vài rửa mặt xong ngoài, bên ngoài đang bữa sáng, cũng một đang ăn.

 

Khu trọ sinh viên chỉ 2 cái bếp, thể phục vụ tất cả cùng lúc.

 

Trang Tiểu Liên ôm chiếc cốc mượn ở từ nhà bếp, thấy Hoa Chiêu liền hừ lạnh một tiếng: “Số lương thực là chúng em mua của bà con đấy, cô ăn thì tự mua ! Đừng thò tay nồi của chúng em!”

 

“Haha, bản hổ, đừng tưởng khác cũng như cô.” Từ Mai dứt lời, liền thấy Lưu Minh từ phòng bên cạnh , tay bưng một cái nồi nhỏ.

 

Hoa Chiêu nghĩ là ở nhờ nhà khác, chỉ mang theo chăn đệm, mà còn mang theo cả nồi niêu và bếp lò! Lại còn đủ loại nguyên liệu nấu ăn nữa, chiếc xe ô tô chất đầy đồ.

 

Bây giờ trong tay Lưu Minh là một nồi mì gói, bên trong nhiều trứng và xúc xích.

 

Ai mì gói cho sức khỏe? Chỉ là đồ ăn từ bột mì thôi mà.

 

4. [Dầu chiên, chất phụ gia, đó chỉ là những khiếm khuyết nhỏ, trong thời đại vật chất khan hiếm, mì gói và xúc xích chẳng khác nào thực phẩm cao cấp, món ngon tuyệt vời.

 

Huống chi Hoa Chiêu chỉ dùng những gói mì mua bên ngoài, còn gia vị đều là do cô tự .

 

Lưu Minh xuất hiện, tất cả đều im, mắt dán chặt cái nồi trong tay , khỏi hít một thật sâu.

 

Thơm quá~~

 

“Ăn cơm thôi~” Từ Mai đắc ý thấy vẻ mặt cứng đờ của Trang Tiểu Liên, kéo Hoa Chiêu nhà.

 

Hoa Chiêu nên lời: “Cậu chấp nhất với cô gì.”

 

Nếu cô hơn 30 tuổi , chắc còn tâm trạng so đo với một cô gái 18 tuổi nữa, dù đối phương đáng ghét đến mấy.

 

Trang Tiểu Liên trông còn nhỏ tuổi, chắc mới đủ tuổi thành niên.

 

Từ Mai bỗng nhiên cũng : “Tớ cũng … cứ coi như tớ nóng tính , dạo bực bội! Nhìn ai cũng đ.á.n.h một trận.”

 

Cơn giận do nhà họ Lưu gây chỗ xả.

 

Xả lên nhà họ Lưu? Cô thấy họ.

 

Xả lên Lưu Tiền? Cô thấy Lưu Tiền , luôn cố gắng bảo vệ cô, cô mà trút giận lên thì chẳng khác nào đẩy về phía nhà họ Lưu.

 

Vậy thì xả lên ai? Lên cấp , lên bạn bè, đều .

 

Đến đây đúng lúc gặp phù hợp !

 

Từ Mai xắn tay áo lên, ăn : “Mấy ngày đừng chọc tớ, chọc tớ nữa tớ c.h.ử.i cho!”

 

Diệp Lị đẩy cửa bước , với Hoa Chiêu: “Chúng ăn xong sẽ lên đường, các cùng ? Tốt nhất là cùng , thầy Đào ngọn núi hiểm trở, nên sự giúp đỡ lẫn .”

 

“Ừm, chúng sẽ theo .” Hoa Chiêu .

 

Diệp Lị yên tâm ngoài.

 

chút hối hận , cô nên đồng ý để Hoa Chiêu cùng, đến chuyện cãi , chỉ đến ngọn núi , cô cuối cùng cũng là nguy hiểm .

 

Nếu Hoa Chiêu chuyện gì, cô sẽ .

 

Bên ngoài ồn ào, những ăn xong chuẩn lên núi.

 

“Mọi hãy sát theo hướng dẫn viên, tự ý hành động, tách khỏi đoàn mà núi ?” Đào Lam dặn dò.

 

Cứ mười thì một hướng dẫn viên, 3 ngày, 10 tệ.

 

Các hướng dẫn viên vui vẻ, liên tục đảm bảo với Đào Lam rằng chắc chắn sẽ trông coi cẩn thận.

 

Đoàn lên đường, trong sân còn Đào Lam và hai học sinh.

 

Hai còn đáng để thuê một hướng dẫn viên, sẽ tự hướng dẫn viên, ở trong vùng núi 6 năm, nghĩ sẽ ẩn trong vùng núi .

 

Diệp Lị cùng Hoa Chiêu ngoài, với Đào Lam: “Thầy ơi, chúng em cùng ?”

 

Đào Lam mỉm với họ: “Hoan nghênh.”

 

Nụ của khiến Hoa Chiêu sững sờ, khi lên, càng quen thuộc hơn, rốt cuộc gặp ở ? Hay là, giống ai?

 

 

Loading...