Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1136: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:29:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ý gì đây?

 

Hoa Chiêu về đến nhà, Miêu Lan Chi lập tức đón.

 

Thấy Tiểu Thận Hành, bà vội ôm lấy đứa bé.

 

"Ôi chao cục cưng của bà nội, cháu đích tôn của bà! Lạnh cóng ? Lần chúng đừng ngoài với nữa nhé! Trời lạnh cóng, tối đen như mực, dẫn chúng chịu tội thôi!"

 

dám thẳng Hoa Chiêu, dù con dâu vẫn là con dâu...

 

Nếu là Diệp Thư, bà tát cho một bạt tai , nhưng với Hoa Chiêu, bà nỡ tay.

 

Hoa Chiêu vội vàng ôm lấy cánh tay Miêu Lan Chi nũng nịu, vài câu liền dỗ cho Miêu Lan Chi nở nụ tươi tắn.

 

Đối diện với khuôn mặt đáng yêu, hồng hào, trắng trẻo của Hoa Chiêu, ai mà giận cho nổi.

 

"Rốt cuộc là chuyện gì? Diệp Lị tìm thấy chứ?" Miêu Lan Chi hỏi.

 

Hoa Chiêu nhà, Diệp Danh đành ở biệt thự. Hôm qua nửa đêm đột nhiên nhận điện thoại vội vã , nếu thấy tiếng xe nổ máy chạy hỏi, bà cũng chuyện gì xảy .

 

vẻ mặt của Hoa Chiêu thì chắc Diệp Lị .

 

"Cô tìm thấy , nhưng thì khó ." Hoa Chiêu .

 

"Ý gì đây?" Miêu Lan Chi hỏi.

 

"Có một vì cứu cô mà suýt mất mạng, giờ phẫu thuật xong đang viện." Hoa Chiêu .

 

Thật như , nếu lúc hai cứu mà cô mặt ở đó, cô sẽ bảo Diệp Lị im lặng, cứ coi như Đào Lam xui xẻo, ngã bẫy mà thương.

 

muộn .

 

Vì cảm thấy tội , Diệp Lị suốt dọc đường than vãn hết đến khác rằng tất cả là của cô, thầy Đào là vì cứu cô mới thương, nếu thì thương là cô mới đúng.

 

Bề ngoài mà , sự việc đúng là như , và cũng chỉ thể là như .

 

Đào Lam cố ý, đó chỉ là suy đoán của cô và Diệp Danh, bất kỳ bằng chứng nào, bây giờ cũng sẽ ai tin.

 

Mọi sẽ chỉ nghĩ Diệp gia coi thường xuất của Đào Lam.

 

Cũng vì bằng chứng, nên Hoa Chiêu bây giờ tiện gì với Miêu Lan Chi.

 

Miêu Lan Chi xong liền liên tục ngạc nhiên: "Khó lắm mới gặp một thầy như , cảm ơn thật nhiều."

 

chuyện cần bà lo, Diệp Lị ruột mà.

 

"Ý của Diệp Lị là lấy báo đáp." Hoa Chiêu báo cho bà .

 

Miêu Lan Chi giật : "Lấy báo đáp? Thời đại nào , giờ còn thịnh hành cái nữa, hơn nữa đó là thầy giáo của con bé ? Sao thể !"

 

Hoa Chiêu từ tốn : " ơn cứu mạng, thể vượt qua rào cản mà?"

 

Mạng sống suýt mất, m.á.u chảy lênh láng khắp nơi, ân tình cảm động trời đất, dùng tiền bạc thể đền đáp. Lúc lấy báo đáp, trái còn trở thành giai thoại.

 

Có thể dễ dàng phá vỡ rào cản thầy trò.

 

Họ ở bên là quan hệ lén lút, mà là vì ân tình, sẽ ai cảm thấy đáng khinh.

 

ai đó thầm thì trong lòng, cũng chỉ dám thầm thì.

 

Dám chất vấn, Diệp Lị thể đưa chiếc áo bông dính m.á.u chất vấn đối phương, chỗ nào đáng khinh?

 

Hoa Chiêu gật đầu, cô nghĩ đây chính là tâm lý của Đào Lam.

 

"Khâm phục." Cô lẩm bẩm một câu.

 

Mèo con Kute

Chướng ngại vật mà trong mắt cô thể vượt qua, dễ dàng phá vỡ.

 

Không, cũng dễ dàng, suýt nữa thì đ.á.n.h đổi cả mạng sống.

 

Miêu Lan Chi im lặng, bà cũng đang cân nhắc xem cái mạng thể ngăn cản lời đồn đại .

 

nghĩ thì vô ích, thực tiễn mới sinh chân lý.

 

"Đến lúc đó hãy xem, lẽ thầy vốn ý đó." Miêu Lan Chi .

 

Đào Lam tỉnh dậy buổi chiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1136.html.]

 

Vết thương ngoài của nặng, chủ yếu là mất m.á.u quá nhiều, khi truyền m.á.u và nghỉ ngơi một chút thì tỉnh .

 

"Thầy tỉnh ? Khát ? Đói ? Mẹ nấu cháo kê, thầy uống một ít ?" Diệp Lị liên tục hỏi.

 

Chu Lệ Hoa há miệng kịp gì, hết .

 

nét mặt con gái, cau mày .

 

"Chúng cứu ? Em chứ?" Ánh mắt Đào Lam vẫn còn mơ màng, thấy Diệp Lị liền mở miệng hỏi.

 

Diệp Lị cảm động đến mức nước mắt trực trào, nghẹn ngào : "Em , em , còn thầy thì..."

 

"Con đừng nhảm nữa, để thầy con nghỉ ngơi!" Chu Lệ Hoa kéo Diệp Lị sang một bên, giường, hiền từ : "Thầy Đào, thầy uống nước uống cháo?"

 

Bà là sáng nay mới tin, đó lập tức chạy đến bệnh viện nhỏ ở thị trấn để cảm ơn Đào Lam.

 

Nghe lời bác sĩ và y tá, Đào Lam thật sự cận kề cái c.h.ế.t, Chu Lệ Hoa thật lòng ơn.

 

mâu thuẫn với con cái, con cái vẫn là con cái, là khúc ruột của bà, là bà quan tâm nhất đời .

 

Diệp Gia thì tức c.h.ế.t, Diệp Thần thì phiền phức, giờ đứa khiến bà ít lo lắng nhất chính là Diệp Lị.

 

Không thể để chuyện gì.

 

Đào Lam nghi hoặc bà, cố gắng dậy: " tự ."

 

Diệp Lị vội vàng lao tới giữ : "Thầy đừng cử động, thầy gì cứ , em giúp thầy."

 

Đào Lam kiên trì nữa, hỏi cô: "Các bạn học đều chứ? Đã về trường hết ?"

 

"Tất cả đều , đều về trường , thầy yên tâm!" Diệp Lị .

 

"Ừm." Đào Lam nhắm mắt thở dài một , mặt lộ vẻ thư thái: "Thế thì , em cũng về , sắp khai giảng ."

 

"Em , em ở chăm sóc thầy!" Diệp Lị lập tức .

 

"Không cần." Đào Lam mở mắt từ chối.

 

"Không ! Em nhất định chăm sóc thầy!" Diệp Lị nóng tính lên, cầm cốc nước bàn cúi xuống đỡ đầu Đào Lam dậy, đút nước cho uống.

 

Đào Lam kiên quyết từ chối, phụ nữ phía Diệp Lị, đó là của cô ? Vậy thì thể để lộ một chút mật nào.

 

đang thương, giờ vô lực, chỉ thể mặc Diệp Lị sắp đặt.

 

Chu Lệ Hoa lùi hai bước, bóng lưng con gái.

 

Trước đây bà trúng độc thương, Diệp Lị cũng chăm sóc bà như , rót cốc nước đặt ở đầu giường, uống thì tùy, hoặc là cô bé căn bản nghĩ tới chuyện đút cho bà uống.

 

Thật sự chỉ vì ơn? Vậy bà, sinh cô, chẳng lẽ đáng ơn hơn cứu cô ?

 

Hiểu con ai bằng , Chu Lệ Hoa cau mày Đào Lam, trai tuổi cũng nhỏ nhỉ? Giáo viên đại học... xuất gia đình thế nào?

 

Vấn đề phận bà bỏ qua, ở thời đại của bà, dù thầy trò khuyến khích, nhưng cũng . Hơn nữa những ở tuổi bà dễ chấp nhận chuyện "lấy báo đáp" hơn.

 

Về nhà để Diệp Danh... Diệp Danh quá bận, hơn nữa chuyện là do Hoa Chiêu quản, về nhà để Hoa Chiêu hỏi thăm.

 

Đào Lam xuất viện ba ngày.

 

Máu , vết thương khâu, phần còn chỉ là nghỉ ngơi, đương nhiên là về nhà nghỉ ngơi.

 

Diệp Lị cùng về trường, lúc chỉ vẫy tay chào Chu Lệ Hoa, đó cẩn thận dìu Đào Lam .

 

Đào Lam cô dìu, nhưng cô cứ khăng khăng dìu.

 

Chu Lệ Hoa bóng lưng hai , bĩu môi, đúng là con rể quên !

 

Bà cũng về nhà, trực tiếp tìm Hoa Chiêu nhờ cô giúp hỏi thăm thế của Đào Lam.

 

Ba ngày qua, thấy Đào Lam thờ ơ với con gái bà, liên tục từ chối, ý đó, bà ngược thấy khá đáng tin cậy.

 

Nếu hai mà quấn quýt sướt mướt, chứng tỏ đó gì đó , thì bà kiên quyết đồng ý!

 

"Cao tay." Hoa Chiêu hỏi thăm tình hình xong, liền .

 

Chu Lệ Hoa giật : "Ý gì đây?"

 

 

Loading...