Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1151: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:29:35
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một kẻ tâm thần thì gì mà nỡ?

 

Rượu t.h.u.ố.c của Diệp gia vạn năng, chỉ thể bồi bổ sức khỏe, thể chữa bệnh... khụ, hình như cũng thể chữa .

 

chữa khỏi bệnh ung thư, hiện tại chỉ Hoa Cường thành công.

 

Tuy nhiên, đó thể là do vấn đề may mắn...

 

Nếu rượu t.h.u.ố.c của Diệp gia mà thật sự thể chữa khỏi bệnh ung thư, thì đây đúng là một kỳ tích của thế giới .

 

Lùi một vạn bước mà , dù thật sự chữa , trừ khi cô bỏ chồng, bỏ con, ly hôn về nhà họ Miêu, bằng c.h.ế.t cũng thể đưa.

 

Đã hết tất cả ân tình, sớm đoạn tuyệt .

 

Bây giờ cô cũng coi như tiễn cha về nơi an nghỉ, thế là đủ .

 

Miêu Lan Chi lau khô nước mắt dậy, với Miêu Anh Hoa: "Khi nào đưa tang, báo cho , sẽ đến đúng giờ."

 

Nói xong liền kéo Hoa Chiêu định .

 

Các hậu bối nhà họ Miêu liền kích động. "Không ! Các hại c.h.ế.t ông nội cứ thế bỏ ? Không cửa !"

 

Miêu Lan Chi qua, phát hiện nhận đàn ông hơn 20 tuổi , là cháu trai con rể của Miêu gia.

 

Người đàn ông kích động, vung tay lên hô một tiếng, những nam nữ trẻ tuổi xung quanh lập tức vây quanh Hoa Chiêu và Miêu Lan Chi.

 

Hoa Chiêu đàn ông, trong hành lang mờ tối, cô vẫn thể rõ ánh mắt tà ác trong đáy mắt .

 

"Đánh cô ! Cho cô chôn cùng ông nội!" Người đàn ông hét lên, tiên liền lao về phía Hoa Chiêu.

 

Bàn tay đó, thẳng tắp vươn tới n.g.ự.c Hoa Chiêu.

 

Miêu Lan Chi lập tức cau mày, ghê tởm vô cùng, liền tới bảo vệ Hoa Chiêu.

 

Hoa Chiêu đẩy cô , nhấc chân đá một cú, thẳng chỗ hiểm.

 

Người đàn ông "Á" lên một tiếng t.h.ả.m thiết, cả đổ rạp xuống đất.

 

Những bên cạnh giơ tay nhấc chân chuẩn hành động lập tức giật , động tác dừng .

 

Không ngờ Hoa Chiêu võ.

 

Nếu là bản lĩnh, động tác thể nhanh nhẹn như .

 

Hoa Chiêu những nam nữ đủ loại hình dạng xung quanh, ai nấy đều mang vẻ mặt như ăn tươi nuốt sống họ.

 

Quả nhiên một nhà thì một cửa.

 

"Đánh bọn họ." Hoa Chiêu .

 

Lưu Minh cùng mấy vẫn luôn đám đông giả vờ xem kịch, lập tức như hổ đói vồ mồi lao đám nhà họ Miêu, đ.ấ.m đá túi bụi.

 

Đặc biệt "chăm sóc" kỹ càng đàn ông ngã xuống đất.

 

"Hắn là ai? Sao nhà họ Miêu loại như ?" Miêu Lan Chi cau mày ghét bỏ Miêu Anh Hoa hỏi.

 

Sắc mặt Miêu Anh Hoa cũng khó coi, ông ngại dám đây là con rể của .

 

Hành động của thằng nhóc chút che giấu, bỉ ổi .

 

Về sẽ xử lý !

 

"Tất cả dừng tay!" Ông hét lên.

 

hiện tại nắm giữ quyền chủ động là Lưu Minh và những khác, ai lời ông , ngược còn đ.á.n.h dữ hơn.

 

Miêu Anh Hoa tức đến mặt mày đen sì, cũng mặc kệ.

 

Đám thanh niên ăn đòn thì cứ ăn đòn .

 

Ông đến chuyện chính: "Cha dặn dò , dừng linh cữu bảy ngày, đến lúc đó hy vọng chị và nhà họ Diệp đều thể tham gia..."

 

Hoa Chiêu lập tức ngắt lời ông : "Không thể . Đến lúc đó chồng đến thì tùy, nhà họ Diệp khác sẽ đến."

 

Miêu Anh Hoa mặt mày u ám : "Chuyện thể quyết định nhà họ Diệp ? khuyên cô vẫn nên..."

 

" thể." Hoa Chiêu .

 

Miêu Anh Hoa tức đến nghẹn lời, Miêu Lan Chi : "Chị xem con dâu của chị kìa, còn dám chủ chị! Chị ở Diệp gia..."

 

" ở Diệp gia thành thế chẳng đều do các ! Năm đó các hại c.h.ế.t ba chồng , hại c.h.ế.t chồng ! Cả đời ở Diệp gia ngẩng mặt lên ! Sao hả? Các hài lòng ?" Miêu Lan Chi tức giận .

 

Bà cũng mong nhà đẻ, nhà đẻ và nhà chồng hòa thuận, như cuộc đời bà sẽ viên mãn hơn!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1151.html.]

Kết quả thì ?

 

"Tang lễ của cha sẽ đến, những chuyện khác thì đừng hòng." Miêu Lan Chi .

 

Cha mất, còn một trai một em gái, tình cảm của bà với họ tự nhiên bằng với cha, bây giờ bà thậm chí còn chuyện với họ.

 

Miêu Lan Chi kéo Hoa Chiêu .

 

Miêu Anh Hoa vội vàng : "Chị là tha thứ cho cha ! Thế nào là tha thứ? Chuyện năm đó cứ thế bỏ qua , để Diệp lão gia t.ử đến tiễn cha một đoạn, chúng thể qua bình thường..."

 

Hoa Chiêu ngắt lời ông : "Thì là đợi ở đây, ông nội xuất hiện ở đám tang sẽ tạo cho ngoài cái ảo giác rằng mấy cùng phe với nhà họ Diệp ? Xin , thể nào."

 

Mèo con Kute

Miêu Anh Hoa tức giận Hoa Chiêu: "Cô là vãn bối, cũng mặt cô!"

 

Bọn họ luôn thể chấp nhận sự thật rằng Hoa Chiêu thể nắm giữ một nửa quyền hành của Diệp gia, lẽ đây là quyền lợi của Miêu Lan Chi.

 

Quan trọng là, cô luôn chống đối Miêu gia.

 

"Đừng để ý đến , chúng !" Miêu Lan Chi nơi để cãi vã với bọn họ nữa.

 

Cha mới mất, vẫn còn ở đó...

 

thể ở nơi dù chỉ một khắc.

 

"Chị tha thứ cho ba ! Chị giữ lời! Ba chắc chắn sẽ ! Chả trách c.h.ế.t nhắm mắt! Chị xứng đáng với ông ?" Miêu Anh Hoa hét lên lưng bà.

 

Miêu Lan Chi khựng bước, kéo Hoa Chiêu vội vã xuyên qua đám đông.

 

Lưu Minh và mấy cuối cùng cũng dừng tay, theo họ rời .

 

Những hậu bối nhà họ Miêu , la liệt đất dậy nổi.

 

Cũng tất cả đều là hậu bối, trong đó vài nam nữ trông ba mươi mấy tuổi, nếu kết hôn sớm, con cái khi học cấp ba , ở bên ngoài cũng là một cán bộ nhỏ, mà bây giờ đ.á.n.h bẹp đất dậy .

 

Miêu Phương là đầu tiên bò dậy từ đất.

 

Rõ ràng ý định đ.á.n.h Hoa Chiêu, cô lùi , mà những cố tình kéo cô từ phía giường bệnh ngoài đánh...

 

"Cô quá ngông cuồng !" Nụ lịch thiệp thường trực mặt Miêu Phương biến mất, lông mày dựng , mí mắt cụp xuống, khóe miệng trễ nãi.

 

Cứ như thể đổi thành một khác , biến thành một phụ nữ hiểm độc, cay nghiệt.

 

Đôi mắt dài của cô tràn ngập sự độc ác: "Xem việc nối tình xưa với nhà họ Diệp là tuyệt đối thể , thông báo cho bên , bảo họ tay ."

 

Miêu Anh Hoa cau mày, lên tiếng.

 

Mắt Miêu Phương gần như dựng lên, trừng mắt ông : "Một kẻ tâm thần thì gì mà nỡ?"

 

Miêu Anh Hoa lập tức quanh những xung quanh: "Câm miệng!"

 

Chuyện như thế thể mặt nhiều như ?

 

Miêu Phương cúi đầu, thấy nhiều đang về phía họ với ánh mắt kinh ngạc.

 

Vẻ độc ác mặt cô lập tức biến mất, ngay lập tức đó là khuôn mặt hiền lành như .

 

Miêu Anh Hoa đầu , cha giường bệnh.

 

Thật sự là c.h.ế.t nhắm mắt.

 

Cha cho đến khi c.h.ế.t vẫn những hậu bối nhà họ Miêu , ông yên lòng về họ, ông c.h.ế.t cũng trải đường cho họ.

 

Nếu đường chướng ngại, thể chôn vùi xuống đất nền móng, thì hãy loại bỏ!

 

Trở về thành phố, trong một căn biệt thự nhỏ độc lập, chị em nhà họ Miêu cuối cùng cũng thể yên tâm chuyện.

 

" là nên để bọn họ tay ." Miêu Anh Hoa .

 

Miêu Phương lập tức cảm thấy thoải mái cả .

 

"Kéo dài nhiều ngày như , sớm nên tay , nếu còn kéo nữa, e rằng cũng giữ nữa." Cô .

 

Miêu Anh Hoa gật đầu, nhấc điện thoại bàn lên, nhưng chần chừ bấm .

 

"Anh cả, chứ? Người cần hy sinh là Miêu Miêu, chứ Miêu Hồng, thật sự nỡ cái kẻ tâm thần đó ?" Miêu Phương .

 

Miêu Miêu là con của trai thứ hai mất, còn Miêu Hồng mới là con gái của cả.

 

Miêu Anh Hoa ngẩng đầu một cái, ánh mắt sâu thẳm đáng sợ: "Anh sợ Miêu Miêu ngu ngốc, nỡ Diệp Thâm."

 

ông Miêu Hồng Miêu Miêu tay.

 

Miêu Phương lập tức run bắn, cả vẫn là cả, quả nhiên thích hợp nắm quyền của Miêu gia.

 

 

Loading...