Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1152: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:29:36
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Có chuyện gì thể xảy chứ?

 

"Vẫn là nên." Miêu Phương khuyên nhủ: "Miêu Hồng chồng con , chuyện mà ồn ào , nhà chồng cô sẽ ho gì, sẽ khiến họ ly tâm với chúng , mất mát quá lớn."

 

Mỗi một con rể của Miêu gia đều lựa chọn kỹ càng, mỗi một cốt nhục của Miêu gia đều bồi dưỡng cẩn thận, mất thì quá đáng tiếc.

 

Miêu Miêu thì khác, cô là nửa tâm thần, gả chồng.

 

Vốn dĩ tưởng rằng nuôi vô ích .

 

Bây giờ cuối cùng cũng tìm thấy một nơi thể để cô cống hiến cho Miêu gia.

 

"Hơn nữa đó rõ là cô , cô cũng đồng ý , bây giờ đổi thành Miêu Hồng, cô khi sẽ phát điên." Miêu Phương .

 

Cái chuyện "cùng sống cùng c.h.ế.t" với Diệp Thâm đương nhiên là của cô , thể nhường cho Miêu Hồng chứ?

 

Nếu Miêu Hồng mà "tranh giành" với cô , cô sẽ liều mạng với Miêu Hồng.

 

Đến lúc đó nhà tự gây sự với thì thành trò .

 

Miêu Anh Hoa gật đầu, bấm một dãy .

 

Mệnh lệnh truyền đạt từng cấp xuống .

 

Miêu Lan Chi về đến nhà, nức nở.

 

Hoa Chiêu lời an ủi, chỉ lặng lẽ đưa giấy, đưa nước, cố gắng giảm thiểu sự hiện diện.

 

Có những nỗi đau chỉ thể tự gánh chịu, lời khuyên nhủ vô ích.

 

Đợi cô tự vượt qua là .

 

Miêu Lan Chi hồi phục khá nhanh, đến nửa tiếng thì còn nữa.

 

thì cha , trong lòng cô "c.h.ế.t" từ lâu .

 

Năm nay mới "sống ".

 

Sau khi gặp mặt cũng ông sắp qua đời, nên cô một thời gian dài chuẩn tâm lý.

 

Nỗi buồn thời gian dịu .

 

Đột nhiên, tiếng của Miêu Lan Chi khựng , cô dựng tai lên: "Hình như chị thấy Tiểu Thận Hành , em mau xem cháu! Ôi dào, lâu như , chắc cháu đói bụng lắm ! Em mau cho cháu ăn ."

 

Hoa Chiêu thấy trạng thái tinh thần của cô thực vẫn .

 

Những nỗi buồn ban đầu cũng tính toán của nhà họ Miêu loãng , biến thành sự tức giận.

 

"Em xem cháu." Hoa Chiêu dậy ngoài, nhanh chóng rửa mặt quần áo, bế Tiểu Thận Hành tìm Miêu Lan Chi.

 

Tiểu Thận Hành mấy ngày gặp bà nội, đột nhiên thấy cô liền ngẩn , đó há miệng bắt đầu .

 

Vừa đưa tay về phía cô, cô bế.

 

Đây là nhớ bà đến phát .

 

Trái tim Miêu Lan Chi lập tức tan chảy.

 

Vừa "Ôi ôi ôi cục cưng của bà" nhanh chóng quần áo, bế Tiểu Thận Hành lòng, hôn dỗ dành.

 

Cậu bé vui vẻ kêu lên khanh khách.

 

Miêu Lan Chi lập tức cảm thấy phiền muộn đều tan biến.

 

Sinh lão bệnh t.ử là lẽ thường tình của con , ai cũng đến ngày đó, cha chỉ là sớm hơn, họ sớm muộn gì cũng sẽ gặp .

 

Hơn nữa, lẽ bố cũng gặp cô.

 

Ông đến c.h.ế.t vẫn chỉ nghĩ đến nhà họ Miêu, mà cô chỉ là công cụ của nhà họ Miêu, hơn nữa công cụ dễ sử dụng.

 

Nếu ông gặp cô, ông cũng sẽ mắng cô thôi.

 

bây giờ cũng cần quá đau buồn, cô chỉ cần sống cuộc sống của .

 

"Ngoan ngoan, đây, gọi bà, bà ơi~" Miêu Lan Chi trêu Tiểu Thận Hành chuyện.

 

Gần đây bé lẩm bẩm trong miệng, như thể sắp , ai thấy cũng dạy bé.

 

"Bà nội khó quá." Hoa Chiêu : "Gọi bố , bố dễ hơn."

 

Ba chị của bé, đứa đầu tiên mở miệng đều là gọi bố.

 

Nhắc đến chuyện Hoa Chiêu cảm thấy chua chát.

 

"Bố!" Tiểu Thận Hành mà thực sự cất tiếng gọi, hơn nữa là một tiếng "bố" vô cùng rõ ràng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1152.html.]

Hoa Chiêu... Được thôi, đứa thứ tư cũng !

 

Thật là chua chát!

 

Mẹ thì chứ? Mẹ thơm ?

 

"Cái ông bố thối của cháu bây giờ còn chẳng đang ở ! Cũng về nhà, cũng gọi điện về, chẳng lẽ lo lắng !" Hoa Chiêu .

 

"Bố!" Tiểu Thận Hành gọi một tiếng.

 

Cơ bản thể xác định học từ .

 

"Ôi ôi ôi cục cưng của bà! Bảy tháng gọi ! Sớm hơn cả các chị của cháu mấy ngày, đợi bố cháu về chắc sẽ vui c.h.ế.t mất!" Miêu Lan Chi .

 

sang Hoa Chiêu: "Em lo lắng gì chứ, cùng khác, đang đất liền của chúng , thể chuyện gì ? Chắc chắn là vì đông nên tiện gọi điện cho em."

 

Hoa Chiêu lên tiếng, tiện gọi cho cô, gọi cho Diệp Danh báo bình an ?

 

Thế nhưng Diệp Danh công tác ...

 

Có lẽ báo bình an , Diệp Danh thời gian cho cô chăng?

 

nãy rõ ràng thời gian bảo cô chăm sóc Miêu Lan Chi.

 

"Anh cả công tác ở ạ?" Hoa Chiêu hỏi.

 

"Anh công tác ? Chị còn nữa." Miêu Lan Chi kinh ngạc.

 

Thôi , ruột còn con trai công tác ở , thì cô chồng công tác ở cũng chẳng gì lạ.

 

Mèo con Kute

Đột nhiên thời gian trôi nhanh hơn, mau chóng bước thời đại điện thoại di động.

 

cúi đầu đứa bé đáng yêu đang ngủ say, thôi bỏ .

 

Hãy để thời gian chậm một chút, ngắm bé đáng yêu nhiều hơn, đợi lớn , sẽ còn hôn bế nữa.

 

Diệp Danh mà các cô thảo luận, lúc đang sâu trong núi.

 

Ngũ Lạc ở ngay bên cạnh .

 

"Hay là cứ về , cho Hoa Chiêu một tiếng..." Chân đang bước về phía , nhưng ngả về phía .

 

Rối rắm c.h.ế.t mất.

 

Diệp Danh liếc xéo : "Cậu phản bội ..."

 

Ngũ Lạc đang đùa, gật đầu: " , phản bội , bây giờ Hoa Chiêu mới là chủ nhân mới của , chủ nhân mới xinh dịu dàng hào phóng, hơn nhiều so với việc theo ."

 

Diệp Danh , đầu tiếp tục về phía .

 

nụ chạm đến đáy mắt.

 

Tháng Giêng, tuyết trong núi sâu vẫn tan, chỗ cạn thì ngập quá đầu gối, chỗ sâu thì ngập quá eo.

 

Họ cho là đang một con đường nhỏ, nhưng một đêm gió bắc thổi qua, tuyết phủ lấp con đường, thấy bất kỳ dấu vết nào của đường dấu chân.

 

thông tin tình báo rằng, Diệp Thâm quả thật về hướng .

 

Người lãnh đạo cấp cao công tác cùng Diệp Thâm sáng nay về Bắc Kinh, Diệp Danh tình cờ gặp.

 

Anh tiến lên chào hỏi, nhưng đối phương lập tức mặt mũi nhăn nhó, hằm hằm, phàn nàn Diệp Thâm vô dụng.

 

Anh chỉ cảm cúm, bảo Diệp Thâm ngoài mua t.h.u.ố.c cho , đó con đường đột nhiên sửa chữa, tàu hỏa chạy.

 

chạy lâu thì dừng, chạy, cứ dừng dừng, hành hạ mấy ngày liền.

 

Kết quả là Diệp Thâm vẫn đuổi kịp.

 

Anh cũng gặp chuyện gì bất trắc, vẫn luôn cử gửi tin tức về, rằng kẹt ở chỗ nào đó, hoặc chuyện chuyện , tóm đến.

 

Người lãnh đạo cấp cao nghiêm trọng nghi ngờ Diệp Thâm cố tình việc đối phó, hoặc vì sai vặt mua t.h.u.ố.c mà Diệp Thâm ý kiến.

 

Thật là kiêu căng, nhà họ Diệp các ghê gớm lắm, sai bảo đúng ?

 

Diệp Danh lúc đó cảm thấy , đây phong cách của Diệp Thâm.

 

Anh hỏi kỹ càng chuyện, truy tìm những trung gian truyền tin.

 

Kết quả là những bên cạnh vị lãnh đạo cấp cao đều ấp úng, điều gì.

 

Diệp Thâm đều nhờ một qua đường đuổi kịp tàu hỏa để chuyển lời.

 

Vị lãnh đạo cấp cao lúc đó chỉ nghĩ là Diệp Thâm cố ý chậm trễ , chứ nghĩ đến những điều khác.

 

Thiên hạ đều là địa bàn của nhà , gây chuyện thì thể xảy chuyện gì chứ?

 

 

Loading...