Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1156: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:29:40
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cứu Chữa
"Sao ngốc thế!"
"Cái bẫy kiểu mà cũng dính!"
"Đồ ngốc!"
"Đồ khờ!"
Hoa Chiêu đút t.h.u.ố.c cho Diệp Thâm mắng .
cũng nỡ mắng quá nặng lời, dáng vẻ bây giờ, cô đau lòng đến rơi nước mắt.
Vì mục đích rõ ràng, cô chỉ mất một ngày để đến ngôi làng nhỏ hẻo lánh .
Và trong một ngày đó, Diệp Danh kịp thời xử lý sơ bộ cho Diệp Thâm.
những vết thương lúc đó mức độ, qua một hai ngày thì trông đáng sợ.
Trên Diệp Thâm nhiều mảng bầm tím lớn, lưng là vết thương, may mà trông vẻ nghiêm trọng.
Có lẽ là Miêu Miêu dùng thể cản bớt sức công phá của quả bom, lẽ là Diệp Thâm né tránh kịp thời, lẽ là da dày thịt béo, cũng lẽ là quả b.o.m đó vốn dĩ quá mạnh.
Mọi chỉ ngạc nhiên một chút khi Diệp Thâm còn sống ca ngợi mệnh lớn.
Còn việc tỉnh , họ thì .
Diệp Danh liếc chất lỏng màu đỏ trong tay Hoa Chiêu, : "Thuốc đỏ để uống, là để dùng ngoài da."
Nói xong, dậy, đẩy trưởng thôn khỏi nhà.
Vừa nãy Hoa Chiêu xông vội vàng đút t.h.u.ố.c cho Diệp Thâm, để ý trong nhà những ai.
Mà trưởng thôn đến là để thăm Diệp Thâm, nếu c.h.ế.t , tiền ông nên nhận ?
Trưởng thôn khá chất phác.
Việc Miêu Miêu nổ tung mà c.h.ế.t lên tất cả, phụ nữ dối, chính cô phóng hỏa, chứ đàn ông đang hôn mê bất tỉnh .
Hơn nữa, khi vụ nổ xảy , đàn ông còn bụng nhắc nhở dân làng, cho họ thời gian để trốn.
Nếu , lúc sẽ là vài xui xẻo thương ở nhà, mà là cả làng ăn cỗ .
Đây là ân nhân của làng họ mà!
Làm thể nhận tiền của .
"Số tiền ông cứ cầm lấy, tuy lửa do phóng, nhưng nhà cửa trong làng quả thật cần sửa chữa." Diệp Danh .
"Không !" Trưởng thôn nghiêm mặt : "Chuyện nào chuyện đó! Không phóng, tại bắt bồi thường? Người phụ nữ c.h.ế.t còn một chị gái và mấy đồng bọn bắt ? Cứ để nhà cô bồi thường!"
Diệp Danh ngờ khá lý, mà như cũng đúng.
Anh gật đầu, thu bó tiền lấy : "Hai nghìn tệ đó coi như cho các ông vay, nhanh chóng xây nhà cửa.
"Chờ giúp các ông đòi tiền bồi thường, các ông hãy trả cho ." Diệp Danh .
Trưởng thôn mắt sáng rỡ: "Thật sự đòi ?"
Thực ông chỉ lời cứng rắn, một lão nông dân quyền thế trong cái làng hẻo lánh , dựa mà bắt trông vẻ tầm thường như nhận trách nhiệm bồi thường tiền?
Trừ phi kiện... kiện cũng chắc thắng.
Quan trọng là ông dám.
" sẽ giúp các ông đòi, thể đòi ." Diệp Danh trong nhà, sắc mặt tĩnh lặng như nước.
Trưởng thôn đàn ông mắt, tin lời .
Người thoạt còn lợi hại hơn nhiều!
"Vậy tập hợp xây nhà đây." Trưởng thôn cầm hơn hai nghìn tệ, vui vẻ rời .
Nghĩ đến ân nhân trong nhà thế nào , nụ của ông thu , nghiêm mặt bước khỏi căn nhà duy nhất trong làng cháy, còn khá nguyên vẹn.
Trong nhà, Hoa Chiêu khi Diệp Danh nhắc nhở, phát hiện vấn đề.
May mắn là chiếc chai cô đang cầm tuy bằng thủy tinh nhưng là loại màu nâu chắn sáng, bên ngoài đại khái thể thấy màu chất lỏng, nhưng sẽ phát hiện nó khác biệt bao nhiêu so với t.h.u.ố.c đỏ.
Hoa Chiêu đổ một chai t.h.u.ố.c miệng Diệp Thâm, đó lấy một chai khác , chấm bông y tế để cầm m.á.u và sát trùng vết thương ở lưng .
Nghĩ đến điều gì đó, cô chợt nảy một ý tưởng, lấy một hạt giống đặt lòng bàn tay, hạt giống ngay lập tức nảy mầm và phát triển, biến thành những sợi tơ cực kỳ mảnh, quấn quanh tay cô.
Rồi cô tách một sợi tơ nhỏ, theo ý của Hoa Chiêu, luồn sâu vết thương lưng Diệp Thâm, quấn chặt lấy các tạp chất bên trong kéo chúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1156.html.]
Khi đất, mảnh đạn và các tạp chất rõ tên kẹt trong cơ bắp đều kéo , Hoa Chiêu cảm thấy tay cũng luyện thành thạo.
Vì điều khiển bằng tinh thần lực nên quá khó.
Cô tiếp tục điều khiển sợi tơ luồn sâu , kéo cả những mảnh đạn ẩn sâu trong cơ thể Diệp Thâm mà thể lấy từ mấy năm .
Những mảnh đạn trong cơ thể lâu ngày, giống như ngọc trai, các mô bao bọc, bên ngoài là một khối thịt.
Sợi tơ mảnh xuyên qua chúng, kéo mảnh đạn .
Diệp Thâm vốn đang sấp bất tỉnh, khẽ rên lên hai tiếng.
Hoa Chiêu thì mừng rỡ, phản ứng! Còn đau! Còn thể phát âm thanh!
Tốt lắm, lắm, tiếp tục cố gắng!
Diệp Minh đẩy cửa , ở cửa, trong phòng chút mờ ảo, thấy những sợi tơ đang di chuyển lưng Diệp Thâm.
Anh chỉ thể thấy bàn tay của Hoa Chiêu lưu luyến di chuyển lưng Diệp Thâm.
Anh lập tức đóng cửa .
Anh ngoài cửa, cho ngoài xông phiền họ.
Hoa Chiêu ngượng ngùng lè lưỡi.
Sống ở đây lâu , cô cũng thời đại đồng hóa mà trở nên ngượng ngùng.
Mèo con Kute
Nếu là , cô dám hôn say đắm giữa nơi đông , chỉ là gặp đáng để cô .
Bây giờ, sờ lưng một cái mà khác thấy cũng thấy ngượng!
mà, cả đúng là chu đáo!
Mảnh đạn cuối cùng kéo , Diệp Thâm cũng đồng thời mở mắt.
“Vợ...” Anh sấp giường, khẽ lầm bầm.
Anh thấy tình hình phía lưng, nhưng thể cảm nhận bàn tay nhỏ bé đang di chuyển , ấm áp và quen thuộc đến lạ.
Anh còn thể cảm nhận thở của cô, khiến vô cùng yên tâm.
Hoa Chiêu luôn cô cần bảo vệ, nhưng cảm thấy cô cũng luôn bảo vệ lúc nơi.
Chỉ cần nghĩ đến cô, liền hề sợ hãi.
Hoa Chiêu vươn ngón trỏ khẽ chạm vùng da vết thương của : “Bây giờ mới nhớ còn một vợ ? Sớm ? Lúc ngủ chung phòng với Miêu Miêu thì gì? Lúc cùng cô sống c.h.ế.t thì gì?!”
Hoa Chiêu tức giận, lực tay ngày càng mạnh, lập tức thấy máu...
Cô sợ đến mức vội vàng rụt tay , quên mất thần lực của .
nước mắt cô thi rơi xuống, đập lưng .
Lúc đó thật sự quá nguy hiểm, hai dính chặt , trong tình huống đó, khả năng sống sót thực sự nhỏ... cô còn trải qua chặng đường đó như thế nào.
Nước mắt rơi xuống lưng Diệp Thâm, dường như bỏng mà bật dậy khỏi giường.
Hoa Chiêu chỉ cảm thấy mắt lóe lên, rơi một vòng ôm ấm áp, vững chãi nhưng đầy mùi m.á.u tanh.
“Này ! Anh còn thương mà! Mau xuống!” Hoa Chiêu giơ cao hai tay, đặt cho .
“Gặp em, liền .” Diệp Thâm khàn giọng .
“Hừ!” Hoa Chiêu lập tức nũng nịu: “Bây giờ mấy lời tác dụng! Em tức giận, tức giận!”
“Anh xin , sai , sẽ bao giờ như nữa.” Diệp Thâm .
“Hừ! Vẫn tác dụng!”
“Vậy thì....” Diệp Thâm chút cứng họng.
Trước đây vợ thỉnh thoảng cũng dỗi hờn, mẩy với , thực đều là đang nũng.
Những lúc như đều hưởng thụ, trong lòng hưởng thụ xong thì thể cũng hưởng thụ.
bây giờ một đầy thương tích, vẻ lực bất tòng tâm?
Diệp Thâm thử một chút.
Trên hề đau lắm, lưng chỉ tê tê, theo kinh nghiệm của , đó là vết thương da thịt sắp lành.
Mà bên trong cơ thể một cảm giác nhẹ nhõm từng , như thể từng trọng thương như .
Xem cô vợ nhỏ của gì đó ...