Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1200: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:30:30
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sao vô cảm đến
Tôn Tiểu Kiều là quen Hoa Chiêu, đây khi Dương Lập đến phiền Miêu Lan Chi đóng phim, cô theo đến nhà họ Diệp mấy , từng gặp Hoa Chiêu.
Biết phận của cô .
Bảo cô mà la lối với Hoa Chiêu, cô thật sự dám.
"Hu hu hu..." Tôn Tiểu Kiều lập tức òa .
Vừa lau nước mắt, cô về phía Hoa Chiêu: "Chị Hoa ơi, chị nhường em một chút ? Vai diễn thực sự quan trọng đối với em!
"Trước đó xảy chút chuyện ngoài ý , thế nào mà bác sĩ chẩn đoán nhầm em thai, chuyện còn truyền ngoài, danh tiếng của em đều mất hết !
"Em oan ức quá..."
"Diễn , tiếp tục diễn ." Dương Lập đột nhiên với Hoa Chiêu: "Cô xem kỹ ngữ khí, thần thái của cô , học hỏi một chút, diễn xuất của cô vẫn khá đấy, nếu cô học một nửa thôi là cũng hài lòng ."
Hoa Chiêu lập tức buồn Dương Lập, đây cô phát hiện còn là một kẻ độc mồm nhỉ?
Tôn Tiểu Kiều tức đến mức diễn nổi nữa!
rốt cuộc công phu của cô vẫn thâm hậu, như chuyện gì tiếp tục lóc kể lể với Hoa Chiêu: "Nếu em tiếp tục diễn xong bộ phim , tin đồn sẽ thành sự thật mất, em..."
"Liên quan gì đến ?" Hoa Chiêu cắt ngang lời cô .
"Cô thể diễn , đây tin đồn , liên quan gì đến ?" Hoa Chiêu rõ ràng hơn.
"Vậy thì... đạo diễn, phòng của ở ? dỗ con ăn cơm ." Cô .
Tôn Tiểu Kiều sững sờ.
Mấy gặp Hoa Chiêu, Hoa Chiêu cho cô cảm giác chỉ là một bình hoa xinh .
Cô dựa khuôn mặt và khả năng sinh con mới thể đường hoàng chen chân nhà họ Diệp danh giá với phận một cô gái quê.
Cô gì? Cô chẳng gì cả!
Ngay cả việc cô là trạng nguyên, sinh viên Đại học Kinh Đô, cô cũng đều cho là giả, là nhà họ Diệp đang tô vàng cho cô mà thôi.
Hoa Chiêu đáng lẽ là một cô gái nhỏ cẩn trọng, rụt rè.
Kết quả, vô cảm đến ! Hơn nữa chuyện cứng rắn như thế, cô sợ mang tiếng ?
"Ha ha ha!" Dương Lập càng Hoa Chiêu càng thích, thích độc mồm mà.
"Đến đây, đến đây, dẫn cô phòng." Dương Lập .
"Đạo diễn!" Tôn Tiểu Kiều đột nhiên túm chặt cánh tay cho .
"Đạo diễn, thai! Cứ để tiếp tục diễn, cần nhiều như thế! Giảm bớt khối lượng công việc của , rút ngắn thời gian phim, để bộ phim sớm phát sóng, ? Tại nhất định đổi diễn viên chính?"
Tôn Tiểu Kiều mà vẫn còn đầu óc, chỉ một câu kéo tất cả cuộc.
Hơn nữa, quả thực cảm thấy cô đúng.
Họ là những nhận lương, việc việc đều lương, tiền thưởng cũng tính theo từng bộ phim.
Quay xong bộ họ mới thể bộ tiếp theo!
Mèo con Kute
Ai mà từ đầu một bộ phim hơn nửa chứ?
Vất vả gì, còn lãng phí cả cảm xúc.
Quay phim thích nhất là một là xong, cứ lặp lặp một cảnh phim, chán c.h.ế.t .
“Khà khà.” Hoa Chiêu bất chợt khẽ: “Rõ ràng là cô m.a.n.g t.h.a.i ngoài ý , khiến đều bắt đầu từ đầu, bây giờ thành của ?”
Mặt Tôn Tiểu Giao lạnh : “ nữa, hề mang thai! Cô đừng vu oan cho !”
Bây giờ là vua trời giáng thế chăng nữa, cô cũng hề mang thai!
Nếu thì cả đời của cô sẽ hủy hoại.
“Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i sảy t.h.a.i đều thể kiểm tra .” Hoa Chiêu cô : “Cô đừng tưởng sảy t.h.a.i thì ai kiểm tra .”
Mặt Tôn Tiểu Giao tái mét, cái thật sự kiểm tra ?
“Hơn nữa, cô phẫu thuật ở bệnh viện nhỏ đúng ? Kỹ thuật ở bệnh viện nhỏ thực sự , khuyên cô nên đến bệnh viện lớn kiểm tra kỹ lưỡng, đừng để bệnh tình kéo dài.”
Hoa Chiêu nhéo mũi, hôm nay hướng gió thổi từ phía Tôn Tiểu Giao về phía cô, cô ngửi thấy trong khí mùi m.á.u tanh thoang thoảng.
Lại còn xen lẫn mùi tanh hôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1200.html.]
Thật sự vấn đề .
“Cô đang cái gì ? căn bản hiểu! Cô đừng ỷ là con dâu nhà cán bộ cấp cao mà thể tùy tiện vu khống khác!” Tôn Tiểu Giao hét lên.
Tiểu Thận Hành vốn đang mơ màng, thấy tiếng cô hét, lập tức nhíu mày tỉnh giấc.
Nhìn thấy một đám lạ hoắc đen nghịt xung quanh, thằng bé bĩu môi, sắp òa lên.
Hoa Chiêu vội vàng ấn đầu thằng bé lòng : “Bé con đừng sợ, chúng chấp nhặt với thần kinh, đến lúc bệnh c.h.ế.t , tất cả là do cô tự chuốc lấy.”
Chảy m.á.u ngừng, thật sự thể lấy mạng .
Dương Lập cũng phát chán với Tôn Tiểu Giao, hất tay cô .
“Không cho cô diễn là quyết định của giám đốc nhà máy! Cô tìm ông mà !”
Nói xong, liền theo Hoa Chiêu.
Tôn Tiểu Giao tại chỗ tức giận giậm chân.
dường như dùng sức quá mạnh, cô lảo đảo.
“Ôi chao Tiểu Giao, cô thật sự chứ? Có cần khám bác sĩ ?” Một cô gái trẻ xinh đỡ lấy cô , miệng hỏi.
Giọng điệu giấu sự hả hê và cả mỉa mai.
Cô là “nha ” của Tôn Tiểu Giao, cùng cô đến bệnh viện hôm đó, cô chuyện gì xảy .
Tôn Tiểu Giao hất tay cô , hung hăng : “Dù , cô cũng chỉ là một nha ! Mãi mãi là nha !”
Sắc mặt cô gái còn .
Tôn Tiểu Giao từng bước khỏi, .
Hoa Chiêu cũng đến ký túc xá tạm thời của .
Đó là khuê phòng của nữ chính.
Một căn phòng cũ nát.
“Không còn cách nào khác, nữ chính đang gặp nạn mà, cô cứ tạm bợ một chút, vài tập nữa cô sẽ phất lên!” Dương Lập .
“Được thôi.” Hoa Chiêu cũng quá kén chọn điều kiện, căn phòng tạm , trời sang xuân, còn đốt lò sưởi, lạnh, chuột, là .
Dương Lập vội vàng giới thiệu cho cô nhà bếp ở , nhà vệ sinh ở , phòng của ở , rời .
Tiểu Thận Hành thể chờ đợi thêm nữa để ăn cơm, thằng bé mắt .
Đợi , Miêu Lan Chi mới từ ngoài .
“Mẹ ơi, thấy con bắt nạt, trốn biệt tăm! Thậm chí còn trong đám đông xem con diễn trò!” Hoa Chiêu trách yêu.
“Đâu .” Miêu Lan Chi : “Mẹ đây là đang chờ xem con xử lý cô thế nào chứ, sức chiến đấu của con, tin tưởng tuyệt đối.
“Ngược là đây, nếu xuống cãi với cô , chỉ vướng chân con thôi.”
Miêu Lan Chi tự .
Nếu bà mà cãi , chèn ép khác, thì ngày xưa khi ý Hoa Chiêu, bà cũng sẽ chọn cách chiến tranh lạnh.
Một lời cũng với Hoa Chiêu, thậm chí lộ mặt.
Kết quả là hưởng nhàn nhã đó ~
Hoa Chiêu: "...Mẹ lý."
“Ha ha, đừng để ý đến cô , tối nay hai con ngủ chung nhé?” Mắt Miêu Lan Chi dán chặt Tiểu Thận Hành.
Vì những gì Tiểu Thận Hành trải qua khi còn nhỏ, Hoa Chiêu đặc biệt yêu quý thằng bé, luôn ôm thằng bé ngủ, bà hiếm khi ôm một đêm.
Hôm nay, , từ nay về ở đoàn phim, bà sẽ ngủ ké phòng !
“Được thôi.” Hoa Chiêu chiếc giường lớn thể chứa bảy tám .
Căn phòng nát rộng, để cô ngủ một thật sự sợ.
Miêu Lan Chi vui vẻ như nhặt báu vật, nhanh chóng tắm rửa ôm lấy bé con thơm tho ngủ.
Vì bà ở bên, Hoa Chiêu còn sợ hãi nữa, ngược còn một giấc ngủ ngon lành suốt đêm.
Kết quả sáng hôm thức dậy, cô thấy Tôn Tiểu Giao đang gì đó với vẻ mặt đắc ý.
Lông mày của Dương Lập đối diện cau thành một nút thắt.