Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1218: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:30:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không Hợp Lý
“Này! Thâm con! Con đây!” Dương Lập ở phía hét lớn, sốt ruột đến đỏ cả mặt.
“Đạo diễn, đừng gọi nữa, vô ích thôi, chắc chắn sẽ đóng phim ,” Hoa Chiêu .
Khuôn mặt của Diệp Thâm thể xuất hiện màn ảnh , nếu gia đình Dylan bên ngoài sẽ lập tức kéo đến.
“Ôi! Thật đáng tiếc, tiếc quá !” Dương Lập đ.ấ.m n.g.ự.c tiếc nuối.
“Anh mau khuyên , khuyên đó, ngoài diễn thì phí lắm!” Biên kịch cũng cạnh khuyên.
“Hai bộ phim từ đầu đến cuối một nữa ?” Hoa Chiêu hỏi.
Một câu khiến hai im bặt.
Quay từ đầu là chuyện thể, họ nghĩ, nhưng những khác thì đình công mất.
Các diễn viên chính và phụ thực cũng trả lương theo tập, mỗi tập vài chục tệ.
Một tập nội dung mà 10 , họ cũng chỉ nhận tiền của 1 tập, ai mà đến 10 chứ?
“Đạo diễn cứ bận việc, sẽ hai ba ngày nữa!” Hoa Chiêu vội vã vẫy tay chào tạm biệt.
Cũng bởi vì cô xin nghỉ ngắn ngày nên Dương Lập mới vui vẻ đồng ý.
Cô đuổi theo Diệp Thâm, cả gia đình lều bạt đoàn tụ, những còn bên ngoài lập tức bắt đầu bàn tán.
Các cô gái mặt ở đó kìm tiếng oang oang hét lên.
Thì chồng của Hoa Chiêu trông như .
Thì con trai của Miêu Lan Chi trông như !
Không ít trách Miêu Lan Chi giấu quá kỹ, bao nhiêu năm trời cũng dẫn con trai ngoài khoe một , nếu mà lộ diện sớm thì...
Sớm cũng chẳng ích gì, họ đoán cũng chẳng cửa.
Tống Tuyết ôm mặt, mặt mày mê trai buôn chuyện với Triệu Nhã Đình về Diệp Thâm, nhưng Triệu Nhã Đình cũng là đầu gặp Diệp Thâm, căn bản chẳng gì.
Bây giờ gặp , cô cũng cảm thấy kinh ngạc.
Đào Lam xuất hiện bên cạnh hai , đùa cợt: “Sao thế? Một bông hoa nở, vạn hoa tàn ? nữa ?”
“Không .” Tống Tuyết lập tức ha hả: “Anh vẫn !”
Triệu Nhã Đình cũng , trong mắt cô chỉ .
Các đàn ông khác dù trai đến mấy cũng chẳng liên quan gì đến cô.
Đào Lam cô chằm chằm hai giây, ánh mắt hài lòng.
“Đi thôi, mấy ngày tới là cảnh của chúng , mà bận rộn đấy.” Đào Lam .
Dương Lập dù thất vọng nhưng thực sự bận.
Sự xuất hiện của Diệp Thâm chỉ khiến đoàn phim tạm dừng 10 phút, đó bắt đầu việc căng thẳng.
Chỉ là đến lượt Tôn Tiểu Kiều thì kẹt.
Cô nhập tâm, liên tục mắc , một cảnh mấy đều thể đạt.
Mèo con Kute
“Hồn ? Bị đàn ông câu mất ?!” Dương Lập nhịn mắng.
Câu quá đáng.
ai thông cảm cho Tôn Tiểu Kiều.
Thái độ của cô thật sự kỳ lạ!
Tôn Tiểu Kiều cũng thực lực, diễn xuất cơ bản vấn đề gì, giờ như một mới tập trung... Trước khi Diệp Thâm đến cũng là cảnh của cô , thỏa?
10 phút thì mất hồn , đúng là đàn ông câu mất !
Mọi lập tức xì xào bàn tán, những lời châm chọc khó lập tức lọt tai Tôn Tiểu Kiều.
Cô chợt tỉnh táo , mặt lạnh tanh : “ chỉ khỏe... Bây giờ , thể tiếp tục!”
Cô đập nồi dìm thuyền, giải thích nữa.
Dù thì giải thích thế nào, trong mắt họ cô cũng là phụ nữ đàng hoàng...
Và cô tật của Dương Lập, một khi tiếp tục việc, sẽ mắng nữa.
Tôn Tiểu Kiều quả nhiên lấy tinh thần tập trung công việc, những cảnh đó đều qua một .
Đợi đến khi cô nghỉ ở một bên, cô mới che mặt , tránh tầm của mà thẫn thờ.
Nhắm mắt , mắt cô đều là dáng vẻ của Diệp Thâm nãy...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1218.html.]
Đẹp trai quá.
Đây mới là đàn ông trong lòng cô ...
Nếu sớm gặp ...
Cô bây giờ sẽ như thế !
Đáng ghét! Dương Lập sớm đưa cô đến nhà họ Diệp! Khiến họ bỏ lỡ !
bây giờ, lẽ ông trời cho cô một cơ hội mới...
Hoa Chiêu và Diệp Thâm trò chuyện trong lều, Hoa Chiêu bế Tiểu Thận Hành ngủ dậy, cho bé ăn no, quần áo cho bé, cùng vài đứa trẻ và Diệp Thâm lên đường.
Diệp Thâm tìm gặp quản lý trang trại, mượn hai con ngựa.
Ba Đồ để Diệp Thâm , trò chuyện thật kỹ với về kỹ năng cưỡi ngựa của , thế nào bắt con ngựa hoang đó mà khiến nó ngoan ngoãn đến !
Anh còn so tài cưỡi ngựa với Diệp Thâm.
cũng mắt , vợ chồng xa cách lâu ngày chơi, đành đợi về .
Hoa Chiêu và Diệp Thâm cưỡi ngựa, dẫn theo mấy đứa trẻ rời khỏi khu vực đoàn phim.
Họ vài cảnh lớn ở đây, đến vạn mã phi nhanh, nhưng vài cảnh hàng trăm con ngựa phi nước đại hỗn chiến.
Khu vực thảo nguyên thực giẫm nát hình thù gì, còn vui nữa.
“Các con chơi gì?” Hoa Chiêu hỏi các con.
“Muốn cưỡi ngựa.” Cẩm Văn là đầu tiên .
Cô bé phía Hoa Chiêu, sờ bờm ngựa mềm mại, cảm thấy tất cả thứ khác đều còn vui nữa, đầu tiên cô bé , ngựa con đáng yêu đến !
Dưới sự vuốt ve của cô bé, con ngựa nâu dường như hưởng thụ, nó lắc đầu, khịt mũi, còn nhẹ nhàng hí một tiếng.
Có thể cảm nhận rõ sự vui vẻ trong tiếng hí đó.
Vân Phi tò mò, bé phía Diệp Thâm, cũng tò mò sờ sờ bờm của con ngựa lớn, nhưng nó phản ứng gì.
Thúy Vi cũng thử, cũng phản ứng.
“Ngựa của thật thông minh!” Ngay cả cô bé cũng con ngựa nâu đang tương tác với Cẩm Văn.
Diệp Thâm đầu Hoa Chiêu, ánh mắt cả hai đều chút nặng nề.
Những chuyện mà khoa học thể giải thích đều là những chuyện nguy hiểm.
“Khụ, các con mau nghĩ xem chơi?” Hoa Chiêu .
Thúy Vi lập tức : “Con hái nấm!”
Cô bé luôn hái nấm, nhưng đây ít khi cơ hội như .
“Được, chúng hái nấm!” Hoa Chiêu chỉ sườn đồi nhỏ ở xa xa .
Đó là một sườn đồi nhỏ, sườn đồi một đám cây bụi, nơi đó thích mọc nấm.
Bây giờ cũng chính là mùa nấm mọc.
“Ôi yeah!” Thúy Vi hò reo: “Bố ơi! Nhanh lên!”
Diệp Thâm kẹp bụng ngựa, con ngựa lập tức chuyển động.
Kỹ năng cưỡi ngựa của thì gì để , năm đó huấn luyện chuyên nghiệp.
“Chúng cũng nhanh lên! Đuổi kịp họ!” Cẩm Văn hô lên.
Con ngựa nâu của Hoa Chiêu cần cô thúc giục, tự nó phi nước đại.
Rõ ràng các chỉ đều vẻ kém hơn con ngựa đỏ thẫm của Diệp Thâm, nhưng nó phát huy hết tiềm năng, nhanh chóng đuổi kịp.
Trong khoảnh khắc giao , Diệp Thâm và Hoa Chiêu .
bây giờ là lúc để chuyện, những chuyện dù thế nào cũng thể thảo luận mặt bọn trẻ.
Mấy nhanh chóng sườn đồi nhỏ.
Hoa Chiêu lập tức bảo họ tự giải tán tại chỗ, trong hái nấm .
Khu vực sườn đồi cô đều nắm rõ, bất kỳ mối đe dọa nào.
Chỉ vài con thỏ rừng, chắc sẽ c.ắ.n .
Cẩm Văn cũng miễn cưỡng xuống ngựa hái nấm.
con ngựa nâu to lớn cứ theo cô bé vài mét, cô bé nó đó.
Diệp Thâm nhịn nữa.