Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1238: Mẹ ơi, mẹ mau đến đây ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:31:09
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người nhà họ Kim mời , Hoa Chiêu và Diệp Thư ôm con ở cửa thứ hai đón tiếp.
Một đoàn gặp mặt, hỏi han.
Hoa Chiêu quan sát nhà họ Kim, hai lớn toát lên vẻ quý phái, mấy đứa trẻ thì như lớn thu nhỏ, đều mặt mày nghiêm nghị, trông vui vẻ gì mấy.
Đến chỉ một Kim Lan Hinh, mà còn 2 bé 10 tuổi, và một cô bé chừng ba bốn tuổi.
Trẻ con che giấu cảm xúc, hoặc che giấu, bây giờ mặt mày ủ rũ, trông kiêu ngạo, chẳng thèm để ý đến ai.
Có lẽ là thấy Hoa Chiêu khá xinh ... hai bé mới miễn cưỡng gọi một tiếng "cô".
Kim Khải Văn và Phan Lệ Trân mặt dường như chút giữ nổi thể diện, sức hạ thấp sự tồn tại của bọn trẻ, vội vàng hỏi han Hoa Chiêu, khen cô và Tiểu Thận Hành như hoa.
Hoa Chiêu khách sáo mời trong.
Càng , vẻ mặt nhà họ Kim càng kinh ngạc.
Đình đài lầu gác, non bộ suối chảy thế , họ thực sự đang một công viên chứ?
Diệp Thư thực là mời họ đến một câu lạc bộ tư nhân để ăn cơm ? Chứ đến nhà cô ư?
Mãi đến khi phòng khách xuống, thấy những vật dụng cá nhân thể thấy ở khắp nơi, thấy một đám trẻ con từ sân chạy chào hỏi.
Người nhà họ Kim mới cuối cùng xác định đây chính là nhà của Diệp Thư.
Họ tình hình nhà ở ở Bắc Kinh căng thẳng đến mức nào, nhưng họ cũng một sân vườn xa hoa, tao nhã như thế , mà ngẩng đầu lên là thể thấy hoàng cung thì lên điều gì.
Họ lập tức thẳng lưng nghiêm chỉnh, lời của đại sư quả nhiên đáng tin! Gia đình họ Diệp quả thật "cao quý", hợp tác với họ thì thể đảm bảo nhà họ Kim trăm năm thái bình, chứ suy tàn.
Hoa Chiêu thấy mấy đứa trẻ thoải mái chút nào, lập tức gọi Vân Phi và Thúy Vi .
"Ra ngoài chơi trò chơi với các em ?" Hoa Chiêu hỏi.
Hai bé lập tức dậy.
Bọn chúng mới đây nền, lớn những chuyện nhàm chán.
Phan Lệ Trân giữ Kim Lan Hinh cũng đang định dậy , với những đứa trẻ khác: "Mau chơi với các em , Lan Hinh ở một chút... lát nữa hát một bài cho cô hãy chơi."
Miệng Kim Lan Hinh lập tức chu : "Con hát cho cô ! Con chơi với !"
Cô bé chằm chằm Vân Phi, trong mắt tỏ vẻ thích thú.
Cô bé từng thấy bé nào trai đến thế, còn hơn cả các bạn nhỏ trong trường mẫu giáo của cô!
Phan Lệ Trân đ.á.n.h con gái một cái thật mạnh, nhưng sợ cô bé , đành cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh : "Ngoan nào, hát một bài thôi , hát xong chơi."
"Không!" Kim Lan Hinh liền giật tay Phan Lệ Trân , chạy đến kéo tay Vân Phi: "Anh trai nhỏ ơi, chúng ngoài chơi !"
Vân Phi.....
Hoa Chiêu.....
Diệp Thư...
Cho dù đây là một âm mưu, cô cũng định nhận Lan Hinh con dâu nữa , cái bát tự đó, cô đổi một cái khác !
Đứa bé rõ ràng là quan tâm đến Vân Phi nhất.
Đừng gì về việc trẻ con còn nhỏ, hiểu chuyện, những gì thích từ nhỏ, lớn lên vẫn sẽ thích.
Vân Phi .
Hoa Chiêu gật đầu.
Cô bé nhỏ nắm tay thì , tuổi còn nhỏ, trăm sự kiêng kị gì mà ~
“Xin , Lan Tâm mấy hôm nay vì tập luyện bài hát của đội hợp xướng nên hát nhiều quá, khan tiếng, khó chịu một chút, bình thường con bé như .” Phan Lệ Trân vội vàng giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1238-me-oi-me-mau-den-day.html.]
“Không , Lan Tâm trong đội hợp xướng ?” Hoa Chiêu xã giao với cô .
Vợ chồng nhà họ Kim cứ thế mà ca ngợi Kim Lan Tâm hết lời.
Hoa Chiêu vẫn bình luận gì, sang khen con của .
Bọn họ thấy hổ, cô đương nhiên cũng .
Diệp Thư bên cạnh thấy buồn , vì trong lòng nghi ngờ, cô càng nhà họ Kim càng thấy bất thường.
Thật sự chút quá sốt sắng, cứ như thể đứa trẻ sắp c.h.ế.t là con của nhà họ.
“Ôi chao!” Ngoài sân đột nhiên vang lên tiếng kêu kinh ngạc của một đứa trẻ.
Hoa Chiêu vội vàng chạy xem.
Sau đó cô phát hiện một đứa con của Diệp Đan đang xổm đất .
“Sao ?” Cô hỏi.
“Cậu đ.á.n.h !” Vân Phi chỉ con trai lớn nhà họ Kim, Kim Thừa Vọng, .
“Ôi chao, chuyện thể nào, Thừa Vọng nhà chúng ngoan nhất! Tuyệt đối đ.á.n.h !” Phan Lệ Trân : “Chắc chắn là hiểu lầm gì đó, Thừa Vọng xem, con cẩn thận đụng trúng em ?”
Mèo con Kute
“ , chỉ là cẩn thận đụng trúng thôi, ai mà ngờ yếu ớt đến , chạm nhẹ một cái ngã .” Kim Thừa Vọng ngẩng cao cằm, với vẻ ngông nghênh.
Vương Hạo, con trai của Diệp Đan đang đất dậy, phủi phủi mông, bằng ánh mắt đầy thù địch.
Bất kể Hoa Chiêu dạy dỗ thế nào, mấy đứa con của Diệp Đan, đặc biệt là mấy đứa con trai, luôn một luồng sát khí.
Lúc đầu rõ ràng, bây giờ bình thường , nhưng khi gặp chuyện, ánh mắt của chúng thể “ăn thịt ”.
Kim Thừa Vọng lập tức chỉ hét lên: “Nhìn cái gì mà ? Nhìn nữa là đ.á.n.h đấy!”
“Thừa Vọng!” Phan Lệ Trân gọi: “Không là cẩn thận đụng trúng thôi ?!”
Không chất vấn, mà là giọng điệu nhắc nhở.
“Hừ.” Kim Thừa Vọng hừ lạnh một tiếng.
“Vân Phi, rốt cuộc là chuyện gì?” Hoa Chiêu hỏi.
Vân Phi lập tức : “Cháu cũng là chuyện gì, hai họ chỉ mấy câu, đột nhiên Kim Thừa Vọng đẩy một cái.”
“Chỉ là đẩy một cái thôi mà… Thừa Vọng, mau xin !” Phan Lệ Trân thấy thể chối cãi, lập tức .
“Cậu trừng cháu!” Kim Thừa Vọng rõ ràng xin .
“Thừa Vọng.” Kim Khải Văn lên tiếng.
Kim Thừa Vọng lập tức tình nguyện : “Xin ! Được ! Hừ!” Nói xong thì đầu bỏ .
Em trai lập tức theo .
Kim Khải Văn đầu với Hoa Chiêu: “Xin , dạy con , để cô chê .”
“Không , trẻ con thì đứa nào mà chẳng đ.á.n.h , em ruột còn đ.á.n.h nữa là.” Hoa Chiêu .
Chưa nắm rõ đường nước bước, bây giờ còn thể để bọn họ .
hiện tại cô cũng còn tâm trạng trò chuyện nữa, liền gọi mấy ăn cơm.
Gia đình nhà họ Kim bây giờ rõ ràng cũng gọi mấy đứa trẻ về để phá hỏng khí nữa.
Ăn xong bữa cơm, miễn cưỡng coi như khách chủ đều vui vẻ.
Đột nhiên, tiếng Vân Phi vang lên the thé ở sân : “Mẹ ơi! Mẹ mau đến! Cậu c.h.ế.t !”
Một câu khiến tất cả hồn bay phách lạc.