Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1250: Không có tiền, dùng đá thô bù vào

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:31:30
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đây còn video và ảnh Phan Lệ Trân hạ độc.” Hoa Chiêu lấy hai thứ nữa.

 

Đã họ vấn đề, đương nhiên theo dõi sát .

 

Diệp Danh phái theo dõi mấy đó 24/24, ghi hình 24/24.

 

Bây giờ lấy là những đoạn cắt , ích.

 

Nhìn thấy hình ảnh rõ nét phát TV, Kim Khải Văn im bặt.

 

Bây giờ chỉ về đẩy Phan Lệ Trân từ tầng 18 xuống, ngu đến mức ngay cả việc lắp camera trong nhà cũng !

 

Lại còn ban ngày ban mặt công khai hạ độc....

 

“Không , cô cho các con trai ăn đều là viên canxi! Cô ruột của bọn trẻ, thể hạ độc hại chúng chứ?”

 

Kim Khải Văn : “Còn về đoạn ghi âm đó, lộ mặt, đó là do các tìm thuật tiếng bụng để giả!”

 

Thật sự là bày trò vô mặt.

 

Không mặt , thừa nhận.

 

Hoa Chiêu sợ thừa nhận, bây giờ là thời đại thể dùng thủ đoạn để hỏi cung, cô tin miệng Kim Khải Văn cứng đến mức nào.

 

Giản Bác Văn: “Lời khai của vợ chồng họ liên quan đến việc chịu trách nhiệm về chuyện hai con trai họ trúng độc , là vợ của Diệp Thâm, quyền đề nghị hỏi cung tại chỗ ?”

 

“Đương nhiên .”

 

Giản Bác Văn gì, nhóm đại lão phía Hoa Chiêu đều dán mắt .

 

Giản Bác Văn nào dám ?

 

Hơn nữa vốn dĩ là .

 

Đây là vu cáo cháu dâu của Diệp Chấn Quốc, con dâu của Diệp Mậu, vợ của Diệp Thâm.

 

Bất kể là phận nào, cô đều đủ tư cách.

 

Hắn cũng , một khi Hoa Chiêu đưa , sẽ đối mặt với điều gì.

 

đó cách nào, cũng chỉ là nhận lệnh.

 

May mà bây giờ thể gì đó trong phạm vi quy tắc.

 

Giản Bác Văn , mỉm với Kim Khải Văn, tay khoác lên vai .

 

“Đi, chúng sang phòng bên cạnh chuyện.”

 

“Không , chuyện với ! tìm Uông Vĩ!”

 

Trong sân truyền đến tiếng bước chân, Diệp Danh dẫn Phan Lệ Trân .

 

Kim Khải Văn choáng váng.

 

“Sao cô đến? Cô ở bệnh viện canh con trai, đến đây gì?!”

 

Phan Lệ Trân mặt tái mét, nên lời.

 

Diệp Danh : “Các rõ ràng sự hiểu lầm sâu sắc về trình độ y học của Đại lục. Thuốc các đưa , chúng những nhận mà còn cách giải.”

 

“Thế nên hai con trai của các bây giờ .”

 

chuyện các tự đầu độc con ruột của đổ oan cho Hoa Chiêu là còn nghi ngờ gì nữa, thế nào? Bây giờ chịu nhận tội , đỡ chịu cực hình về thể xác.” Diệp Danh .

 

Kim Khải Văn tái mặt, nhưng vẫn kiên trì, Diệp Danh đang gài bẫy ?

 

Diệp Danh ngay sẽ như , thấy quan tài đổ lệ?

 

Diệp Danh đẩy Phan Lệ Trân về phía Giản Bác Văn: “Hỏi cô .”

 

Chuyện cũng thể chỉ dựa vài câu của mà định tính, do Giản Bác Văn tự xác nhận.

 

Quy tắc bên .

 

Giản Bác Văn hôm nay thể vững vàng ở vị trí chính là vì luôn tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc, cách việc quy tắc đó.

 

Giản Bác Văn , kéo Phan Lệ Trân sang phòng bên cạnh.

 

“Không! Không!” Phan Lệ Trân sợ c.h.ế.t khiếp, nghĩ đến những cảnh tượng kinh hoàng trong phim ảnh, tiểu thuyết, cô chỉ ngất .

 

Sớm muộn gì cũng , hà tất chịu tội đó?

 

! Thuốc độc đúng là hạ, nhưng tất cả đều do ép !” Cô chỉ Kim Khải Văn mà hét.

 

“Mày câm mồm! Đồ tiện nhân! Đồ phá gia chi tử! Quả nhiên Đại sư sai, cưới mày về nhà họ Kim sẽ bại! Tao lẽ nên bỏ mày từ lâu ! Bây giờ tao bỏ mày!” Kim Khải Văn giận đến xanh mặt hét lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1250-khong-co-tien-dung-da-tho-bu-vao.html.]

Câu chọc giận Phan Lệ Trân.

 

lập tức kể Kim Khải Văn dặn dò cô hạ độc như thế nào, còn khai một chuyện phạm pháp khác của Kim Khải Văn.

 

những chuyện đó xảy ở Đại lục, quản.

 

Hoa Chiêu chỉ cần chứng minh t.h.u.ố.c độc cô hạ là .

 

“Bây giờ còn đưa ?” Hoa Chiêu hỏi.

 

“Không cần nữa, sẽ đưa bọn họ về nộp .” Giản Bác Văn .

 

“Khoan .” Hoa Chiêu : “Anh trả tiền.”

 

Giản Bác Văn cạn lời cô, cô thật sự định đòi một trăm triệu?

 

Đó là một trăm triệu, nhiều tiền đến ?

 

Rốt cuộc là bao nhiêu, thể tưởng tượng nổi.

 

Lần đổi ca với mấy em áp tải ngân hàng, mở rộng tầm mắt mới .

 

Kim Khải Văn mặt xám ngắt, bây giờ đòi tiền, càng thể.

 

Trước đây còn tưởng thể lấy cớ con trúng độc để đòi .

 

Bây giờ như con heo c.h.ế.t sợ nước sôi!

 

“Khoản nợ quỵt là quỵt ? Chúng là ai?” Chung lão tức giận: “Nói cho nhà họ Kim , chịu trả tiền thì các đừng hòng về!”

 

Hoa Chiêu...

 

Một vị đại nhân vật khẽ kéo tay áo ông, nhỏ giọng : “Cái lắm ? Trông .”

 

Sao giống như thổ phỉ bắt cóc ...

 

Chung lão khựng một chút cũng phản ứng kịp, thời đại đổi, chiêu hình như thể dùng công khai nữa .

 

thì ? Kim Khải Văn chắc chắn mang theo nhiều tiền mặt như , đợi về mới gửi tiền đến ?

 

Trong phòng ai mà ngây thơ đến thế?

 

Mấy thì thầm to nhỏ, ai nấy đều lộ vẻ khó xử, nghĩ cách .

 

Bọn họ giúp Hoa Chiêu đòi một trăm triệu , đ.á.n.h thật mạnh mặt nhà họ Uông!

 

Bằng , vả mặt chính là bọn họ.

 

Hoa Chiêu ngược một ý kiến.

Mèo con Kute

 

Cô mở miệng : “Một trăm triệu, cần tiền mặt, lấy đồ vật thế cũng , ví dụ như phỉ thúy nguyên thạch, theo thì Kim thị các chủ yếu kinh doanh phỉ thúy, ngọc khí và đá quý màu.”

 

Đá quý màu nhắm thị trường quốc tế, phỉ thúy ngọc khí nhắm thị trường nội địa.

 

Đương nhiên cái gọi là thị trường nội địa, bây giờ chỉ bao gồm Hương Cảng và Đài Loan, cùng với đông đảo Hoa ở hải ngoại.

 

Đại lục mua nổi những món phỉ thúy và ngọc khí đắt đỏ trời.

 

Mặc dù nhóm khách hàng nhỏ, nhưng chịu nổi giàu nhiều, nên vẫn khiến Kim thị kiếm bội tiền.

 

Khi Hoa Chiêu những điều , cô lập tức nghĩ đến những viên phỉ thúy giá trời và phỉ thúy nguyên thạch giá trời trong tương lai.

 

Vốn dĩ cô còn nghĩ khi nào cơ hội sẽ miền Nam xem thử, thị trường giao dịch phỉ thúy hiện tại khôi phục , mua một ít tích trữ.

 

Bây giờ thì , ship tận nhà.

 

Kim Khải Văn , ánh mắt lóe lên, hỏi: “Phỉ thúy nguyên thạch là ?”

 

Nguyên thạch phỉ thúy thành phẩm, nguyên thạch rẻ c.h.ế.t , vài trăm, vài nghìn, vài chục nghìn tệ coi là giá cao .

 

thứ ai cũng , định giá đều dựa cái miệng!

 

Anh mấy trăm tệ thành mấy chục nghìn tệ, nó liền đáng giá đó, nào?

 

“Đừng nghĩ đến việc giá lung tung, coi chúng là kẻ ngốc ?”

 

Hoa Chiêu với : “ nhớ ở Kinh Thành vài vị đại sư điêu khắc ngọc, họ chắc hẳn là trong nghề đúng ? Mọi thể giúp tìm thêm vài am hiểu để giúp định giá ?”

 

“Cô thật sự nguyên thạch ?” Chung lão tu dưỡng tính mà, thế mà hiểu cả những chuyện .

 

“Một nhát d.a.o thành nghèo, một nhát d.a.o thành giàu, một trăm triệu nguyên thạch lẽ cắt một triệu tệ, bằng lấy tiền mặt thực tế hơn.” Ông vẫn đề nghị Hoa Chiêu tìm cách moi tiền thật từ nhà họ Kim, chứ một đống đá vụn.

 

Thứ đó ông từng chơi , ông mất cả năm tiền lương hưu!

 

Kim Khải Văn giận dữ trừng mắt ông: Thù hận gì lớn thế? Muốn đẩy chỗ c.h.ế.t ?

 

 

Loading...