Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1251: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:31:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

xem qua mới

 

Hoa Chiêu cảm ơn lời nhắc nhở của Chung lão.

 

ông xem, nếu đưa tiền mặt, dù thế nào cũng đưa.” Hoa Chiêu : “Chỉ đành lấy gì thì lấy, nhưng nhất định trị giá một trăm triệu.”

 

Trang sức thành phẩm đều cấp độ, giá của mỗi cấp độ đều minh bạch, d.a.o động nhiều.

 

nguyên thạch thì cấp độ, định giá, thực sự chỉ dựa cái miệng của bán.

 

cũng là đang “mở một con đường” cho nhà họ Kim.

 

Chung lão thấy cô cũng kiên quyết như , lập tức với Kim Khải Văn: “Vậy thì lấy nguyên thạch ! Một trăm triệu, thiếu một xu cũng ! Bằng thì đừng hòng về!

 

“Chuyện đầu độc con ruột của chúng thèm quản! dám vu cáo Hoa Chiêu, đây là trọng tội! Đã cho về thì cho về! xem ai dám ?” Chung lão hét lên.

 

Nói như , cũng lý.

 

“Thằng nhóc Giản, cháu với Uông Vĩ một tiếng, đây chính là ý của chúng !” Chung lão với Giản Bác Văn.

 

Giản Bác Văn mặt lạnh như tiền, cực kỳ nhận cái việc khó xử , nhưng cũng bất do kỷ, chỉ đành dẫn .

 

Bên , Uông Vĩ vốn dĩ định để nhà họ Kim chịu tội , bây giờ càng sảng khoái đồng ý, đích gọi điện cho bố của Kim Khải Văn, nếu mang nguyên thạch đến để bù khoản nợ thì sẽ thả .

 

Nhà họ Kim bên đó thể ?

 

Kim Khải Văn là con trai độc nhất, Kim Thừa Vọng và Kim Thừa Học là cháu đích tôn, dù thế nào cũng bảo vệ.

 

Bọn họ hứa sẽ lập tức phái mang tất cả nguyên thạch trong kho đến, nếu đủ, sẽ lập tức mua.

 

Cúp điện thoại, Uông Vĩ tay tát cho Kim Khải Văn hai cái bạt tai rõ mạnh.

 

Đồ thì dở, phá thì giỏi!

 

Dám đầu độc con trai ruột của !

 

Hạ độc quan trọng, mấu chốt là “tại chỗ” nhà họ Diệp bắt ! Ngay cả một chút thời gian cũng cho , cho bọn họ bắt Hoa Chiêu về.

 

Bây giờ đây?

 

Các cây con tách từ những thực vật đó, đều c.h.ế.t !

 

Thêm nữa, mấy xe thực vật khi thì vẫn , đến nơi đều c.h.ế.t hết, Uông Vĩ nghiêm trọng nghi ngờ nhà họ Diệp động tay động chân đó.

 

chẳng thể .

 

Khó khăn lắm mới tìm cơ hội lục soát nhà Hoa Chiêu một lượt, thu hoạch gì!

 

Hơn nữa còn mất cơ hội liên hôn với nhà họ Diệp!

 

Nhà họ Kim là quân cờ của bọn họ, nếu nhà họ Kim thể liên hôn với nhà họ Diệp, thì chẳng khác nào bọn họ đưa tay nhà họ Diệp.

 

Đáng tiếc, tất cả đều Kim Khải Văn phá hỏng!

 

Anh tay tát thêm hai cái bạt tai nữa.

 

Kim Khải Văn cúi đầu, cam chịu nỗi nhục lớn nhất đời , tất cả những món nợ đều tính đầu Hoa Chiêu...

 

Không cách nào khác, nhà họ Uông động nổi, hình như nhà nhược điểm gì đó bọn họ nắm giữ, còn rốt cuộc là gì, bố vẫn cho .

 

Bên Hoa Chiêu, cô một bữa tiệc thịnh soạn để chiêu đãi đám đại nhân vật, đó kéo Diệp Thư, dẫn theo lũ trẻ, vui vẻ chợ hoa chim cảnh.

 

Sân nhà bây giờ trống hoác, bổ sung đồ mới.

 

Cũng lo lắng, hoa cỏ thị trường đều đang nở rộ nhất.

 

Diệp Thư vẻ vô tư lự của cô mà cũng khâm phục, nếu là cô , chắc sẽ tức giận nửa ngày, xót xa nửa ngày, cả một ngày trời cũng chẳng vui vẻ gì .

 

Hoa Chiêu : “Thật để nhà họ Uông quấy nhiễu một chuyến cũng là chuyện , những lời bàn tán thầm thì đoán già đoán non về chúng bên ngoài sẽ bớt nhiều.”

 

Bên ngoài chỉ nhà họ Uông đang nhăm nhe, nguồn gốc rượu t.h.u.ố.c của họ ở .

 

Bây giờ để bọn họ tìm kiếm một lượt, ít nhất cũng ở trong nhà họ.

 

Những kẻ ý đồ trèo tường rình mò chắc chắn sẽ ít .

 

An ninh nhà cửa cũng đảm bảo hơn nhiều.

 

“Thôi ... nhưng cô cứ thế mà dễ dàng tha cho nhà họ Kim ?” Diệp Thư hỏi.

 

Theo cô thấy, đòi nguyên thạch của nhà họ Kim chính là nương tay cho họ.

 

hiểu nhiều về nguyên thạch, nhưng từ khi tiếp xúc với nhà họ Kim thì cô cũng một chút .

 

Mười đ.á.n.h bạc thì chín thua, cắt một trăm viên nguyên thạch chắc một viên giá trị, mà viên đó cũng thiệt hại của một trăm viên .

 

“Đâu khoa trương đến .” Hoa Chiêu : “Cô xem mấy nhà kinh doanh đá quý, ai mà kiếm tiền?”

 

“Người kinh doanh đá quý là trực tiếp thu mua ngọc cắt sẵn về gia công, hầu như tham gia cá cược phỉ thúy.” Diệp Thư : “Ngay cả nhà họ Kim cũng chỉ mua nguyên thạch về bán cho mua lẻ, đợi bọn họ cắt xong thì thu mua thành phẩm.”

 

Làm như những rủi ro, mà còn kiếm một khoản tiền từ nguyên thạch.

 

Cái giá trả là những nguyên liệu cực phẩm vốn thể với giá một vạn tệ, họ bỏ một triệu tệ để mua .

 

xác suất quá nhỏ.

 

Rủi ro của việc cá cược phỉ thúy quá lớn, nhà họ Kim đây chính là dựa việc tự cắt ngọc để gia công bán.

 

Suýt nữa thì phá sản.

 

Sau , họ mua nguyên thạch về bán, đó mua ngọc cắt rõ chất lượng, gia công, bán giá cao.

 

Đây mới là mô hình kinh doanh chắc chắn kiếm lời.

 

Nhà họ Kim mới phát triển lên từ đó.

 

“Haha, cô hiểu cũng nhiều đấy.” Hoa Chiêu khen Diệp Thư, cô thậm chí còn cả chuyện cá cược phỉ thúy và lai lịch của nhà họ Kim.

 

lúc nào cũng lúc lời chứ, nếu thì mấy miếng ngọc cắt rõ chất lượng từ ?” Hoa Chiêu : “Cho dù cực phẩm, một đống ngọc bình thường cũng , dù cũng là của trời cho.”

 

Còn về việc rốt cuộc cực phẩm , cô “xem” qua mới .

 

Cũng .

 

Hoa cỏ trong sân đều là Hoa Chiêu và cô mua lúc , bây giờ hầu như đều thể mua cùng loại về.

 

Diệp Thâm bộ , trông gì bất thường.

 

Hoa Chiêu cầm hộp cứu thương trở , tháo băng gạc Diệp Thâm , t.h.u.ố.c cho .

 

Diệp Thâm đó, dù đau nhưng vẫn tỏ vẻ hưởng thụ...

 

Chỉ cần về đến nhà, chỉ cần ở bên cô, tâm hồn và thể xác đều cảm thấy yên bình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1251.html.]

Hoa Chiêu những vết thương chằng chịt , từ , lòng cô đau xót khôn xiết, đồng thời cơn giận cũng bốc lên ngùn ngụt.

 

“Chuyện ở thảo nguyên cũng là do nhà họ Uông ?” Cô hỏi.

 

“Rất khả năng.” Diệp Thâm .

 

“Tôn Tiểu Kiều gì cả, thiếu niên cũng chỉ một chút, để theo dấu vết tìm một cứ điểm của bọn họ.”

 

Diệp Thâm : “Khi bên em xảy chuyện, bên đó quả thực vài động tĩnh lạ. Bọn họ cử vài ngoài, mang về một đoạn cành cây kim bì thụ, xem nuôi cấy.”

 

Nói đến đây, Hoa Chiêu: “Anh nghĩ đó là cây tách từ cây em nuôi.”

 

Khi ở nhà, thường xuyên lên gác xép xem, cây kim bì thụ lớn từ nhỏ đến lớn trong căn phòng , cành lá sum suê, xanh mướt.

 

Đoạn cành cây đó mang , nhận định là lấy từ chỗ cô.

 

Anh mới tranh thủ thời gian hỏi thăm xem rốt cuộc là chuyện gì.

 

Vừa hỏi thăm , nhưng lập tức nổi giận.

 

Tuy nhiên, điều cũng cho thấy mối quan hệ giữa những đó và nhà họ Uông.

 

“Sau đó thì ? Anh hủy nó ?” Hoa Chiêu vội vàng hỏi.

 

theo dõi sự đổi của nhóm thực vật 24/24, tuy lấy một nuôi cấy, nhưng cô xử lý khi năng lực cuối cùng quét qua.

 

Lại quên mất rằng họ thể mang đồ nuôi cấy ở nơi khác.

 

Các loài thực vật khác thì , bản chúng sống nhờ năng lực của cô, nếu năng lực cung cấp, khả năng chúng tự nhiên phát triển là lớn.

 

cây kim bì thụ thì khác, nó là cây trời sinh đất dưỡng, vốn dĩ tồn tại thế giới, cô nó vẫn sống .

 

Vẫn độc tính cực mạnh.

 

Chỉ là dễ sống thôi, vì thứ đó kén môi trường sống.

 

Nếu thì khắp núi khắp nơi đều mọc... động thực vật tuyệt chủng từ lâu .

 

Các loài thực vật khác, nhà họ Uông đều nuôi cấy mẫu vật lấy xuống ở căn cứ đó, duy nhất cây kim bì thụ lén lút đưa về cứ điểm của để bí mật nuôi cấy ?

 

“Bọn họ gây chuyện!” Hoa Chiêu : “Và thể còn vu oan cho chúng nữa.”

 

Diệp Thâm gật đầu: “Yên tâm, hủy nó .”

 

Nếu vì phát hiện điều , lẽ giữ nhóm đó, tiếp tục theo dấu vết.

 

giờ biến , chỉ thể bóp c.h.ế.t nguy hiểm trong trứng nước.

 

Nếu , Hoa Chiêu, đầu tiên nuôi cấy kim bì thụ, sớm muộn gì cũng sẽ đưa điều tra.

 

“May quá, những thứ đó đều c.h.ế.t , nhiều đại lão đều thấy cả , nhà chúng sẽ bất kỳ thứ độc hại nào nữa.” Hoa Chiêu .

 

Lần vốn dĩ Kim gia chảy m.á.u một chút, ngờ vô tình gieo duyên?

 

“Sau cũng nuôi ở nhà nữa.” Cô .

 

Ban đầu nuôi nghĩ nhiều, chỉ tìm một nơi xuất xứ cho những thủ đoạn lung tung của , bây giờ phát hiện là ẩn họa, thì mau chóng dừng tay.

 

Mèo con Kute

Sau lấy thứ gì... cứ tích trữ từ !

 

Diệp Thâm cảm thấy đau lòng, nhận Hoa Chiêu thực sự thích nuôi những loại hoa cỏ đó, những bông hoa đủ màu sắc, cô luôn vô thức mỉm .

 

Mặc dù hầu hết những thứ đó đều độc...

 

Bây giờ vì chuyện gia đình mà thể nuôi nữa.

 

“Chúng về phía Nam nuôi, nơi đó càng thích hợp cho các loại thực vật sinh trưởng, chúng bao một ngọn núi, nuôi gì thì nuôi cái đó.” Diệp Thâm .

 

“Ha ha ha ha!” Hoa Chiêu lập tức vui vẻ lớn.

 

Cẩm Văn, nãy giờ vẫn lưng với họ, thấy tiếng của , cô bé cũng .

 

Xem bố , nếu sẽ vui vẻ như .

 

Vết thương nhanh chóng xử lý xong, hai cùng dẫn con về phòng khách.

 

Lần đều vây , hỏi han ân cần.

 

Thấy vẻ gì là chuyện, lập tức rút lui một cách hiểu ý.

 

Vợ chồng khó khăn lắm mới đoàn tụ, bọn họ nên ở đây “bóng đèn”.

 

Ngay cả Cẩm Văn cũng ngoan ngoãn theo cô.

 

Tiểu Thận Hành cũng Miêu Lan Chi, tan về, bế .

 

Tiểu Thận Hành , và thể những câu dài, diễn đạt điều gì, thể rõ ràng.

 

Kể từ hôm đó bé công khai một câu “Bố đè ”, Hoa Chiêu bao giờ ngủ cùng bé nữa!

 

Miêu Lan Chi vui vì điều , bà thích ôm mấy đứa nhỏ ngủ.

 

khi bà , bà còn liếc Diệp Thâm một cái.

 

Ở thảo nguyên bao nhiêu ngày cũng vô dụng.

 

Bây giờ thương!

 

Còn đấy? Bao giờ bà mới thấy con trai thứ năm của bà?

 

Thật là, ba bữa thương, đột nhiên cảm thấy thằng con vô dụng ?

 

Diệp Thâm.....

 

“Ha ha ha ha!” Hoa Chiêu .

 

“Còn , chọc giận , đừng trách lúc đó khách khí.” Diệp Thâm cởi quần áo .

 

Hoa Chiêu lập tức dám chọc giận nữa.

 

Câu cô thường xuyên thấy, mỗi khiêu khích hậu quả đều là ngủ đến tận mặt trời lên cao.

 

Tối nay thì , vết thương , Diệp Minh lúc nãy , nguyên thạch của Kim gia thể đến nửa đêm.

 

Cô còn việc .

 

Không dậy nổi sẽ mất hàng tỷ!

 

“Em ngoan, ngủ thôi!” Hoa Chiêu ngoan ngoãn giường, đắp chăn.

 

Diệp Thâm lập tức thất vọng... cảm thấy vết thương còn đau nữa, dùng t.h.u.ố.c của Hoa Chiêu, khỏi .

 

Thật đấy, tin thể thử xem.

 

 

Loading...