Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1254: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:31:32
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói ai bệnh đấy?
Hoa Chiêu đợi đến nửa đêm, chỉ đợi điện thoại của Diệp Minh.
Nói với cô rằng tàu hỏa trễ, nguyên thạch dự kiến sẽ đến sáng mai, bảo cô yên tâm ngủ.
Hoa Chiêu lập tức chút thất vọng.
Giữa đêm ai khác, cô mới dễ dàng chọn lựa chứ.
Ngày mai ban ngày đại tiệc khách khứa, nếu khác ưng ý thứ gì, cô nên nhường ?
Thôi bỏ , bây giờ nghĩ những chuyện cũng vô ích, tàu hỏa trễ thì ai cũng gì .
Mèo con Kute
“Ngủ .” Hoa Chiêu xuống .
Diệp Thâm dựa sát .
“Đừng quậy, thương đấy...” Hoa Chiêu đẩy .
“Đừng đẩy, nếu sẽ thương nặng hơn.” Diệp Thâm khàn giọng .
Hoa Chiêu: “Ha ha ha ~”
Hai trùm chăn thì thầm to nhỏ, đến khi ngủ , cũng là mấy giờ .
trời sáng, hai dậy.
Hôm nay đại tiệc khách khứa, mời đầu bếp đến nấu ăn, bọn họ đến sớm.
Hoa Chiêu cũng chuẩn để tiếp đãi khách .
Người quan hệ càng gần, càng đến sớm.
Bảy giờ, nhà họ Diệp đều đến.
Tám giờ, hơn chục đại lão từng Hoa Chiêu mời đến , cộng thêm vài gia đình quan hệ đặc biệt thiết, cũng đến.
Đồng thời, nhà họ Kim cũng cùng Diệp Minh đến.
Người nhà họ Kim đến là cha của Kim Khải Văn, Kim Anh Hoa.
Ông lão ngoài 50 tuổi, thể cường tráng, cao lớn vạm vỡ, khí chất phi phàm.
Diệp Minh chỉ dẫn , đó cho dỡ hết nguyên thạch xe tải xuống, bày đầy sân và sân .
Còn Kim Anh Hoa và trợ lý của ông thì bố trí ở một gian nhà ngang, phép ngoài.
Còn nghĩ nhân cơ hội quen với các đại lão ?
Mơ đấy.
Kim Anh Hoa hiển nhiên ngờ đến điểm , Diệp Minh, ánh mắt lóe lên.
“ vẫn nên trong giao tiếp với Hoa Chiêu một chút, tiện thể trịnh trọng xin cô , thằng con bất lịch sự của đắc tội nhiều, xin cô rộng lượng, đừng chấp nhặt với nó.” Kim Anh Hoa quá ư khiêm nhường .
Diệp Minh : “Không gì giao tiếp cả, đá đều hiệu và giá tiền ? Cô tính toán khá giỏi, chọn đủ một trăm triệu nguyên thạch sẽ dừng tay. Nếu cô tiếp tục, cũng sẽ trả tiền theo giá.”
Khi một toa tàu nguyên thạch đang dỡ xuống, dẫn chuyên gia kiểm tra từng viên một.
Họ giá của Kim gia khá hợp lý, tuy cao hơn giá thị trường một chút, nhưng nhiều, 10%.
Và cái gọi là giá thị trường là do vài nhà buôn nguyên thạch lớn thỏa thuận, mà Kim gia chính là một trong đó.
“Còn về xin , cần , cô cần.” Diệp Minh xong liền bước ngoài.
Và Kim Anh Hoa theo ngoài, nhưng cửa lập tức canh giữ.
Kim Anh Hoa cau mày dừng .
“Ông chủ, chúng là đến vô ích ?” Thư ký lo lắng .
Họ đến để hóa giải ân oán.
Không gặp thì hóa giải?
Hơn nữa, họ xúi giục, thao túng tại chỗ, đống nguyên thạch mà bán ?
Còn nữa, mấy viên nguyên thạch định tặng cho vài đại lão, nếu Hoa Chiêu chọn mất thì ?
“Khả năng lớn.” Kim Anh Hoa chuyện với thư ký bằng tiếng Quảng Đông.
Ông tin chắc rằng những bên ngoài hiểu.
Điều ông lo lắng nhất là vài món gia truyền Hoa Chiêu chọn mất.
Mâu thuẫn với Hoa Chiêu, ông vài câu là thể hóa giải ?
Hoa Chiêu là một tiểu nhân thực sự!
Biết con trai ông đầu độc cháu nội ông , cô cũng thể trơ mắt quản, tố cáo , mà đợi đến khi hai đứa cháu nội ông thực sự trúng độc mới vạch trần.
Độc nhất gì bằng lòng đàn bà!
Lại còn tham lam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1254.html.]
Một trăm triệu, cô cũng dám đòi! Sao c.h.ế.t ngạt cô !
Với loại phụ nữ tham lam và độc ác như , thể nào hòa giải .
Chỉ thể đấu đến cùng!
Ông chuẩn liên kết với kẻ thù của nhà họ Diệp, đ.á.n.h đổ nhà họ Diệp, cứu con trai ông .
Vì ông mang tất cả những bảo vật mà gia đình giữ gìn mấy chục năm nỡ mở .
Vốn dĩ dỡ hàng xong là vận chuyển ngay, ai ngờ Diệp Minh chặn ở cửa!
Hơn nữa một lời, ông gì về hàng bán, cứ thế kéo đến.
Thật là thổ phỉ! Cả nhà đều là thổ phỉ!
“Bây giờ ?” Thư ký là tín, nóng ruột .
bên ngoài lính gác cầm s.ú.n.g đạn thật, bọn họ thể xông ngoài.
Nếu cử động bừa bãi, liệu gán tội gì đó b.ắ.n c.h.ế.t ?
Kim Anh Hoa cũng nghĩ như , nên chỉ thể ở trong phòng bức tường cao phía , hy vọng Hoa Chiêu sẽ chọn trúng bảo vật gia truyền của họ.
Yến tiệc định buổi trưa, bây giờ vẫn còn sáng sớm, Hoa Chiêu đang vui vẻ đống nguyên thạch đầy sân.
Những xung quanh đang thì thầm bàn tán.
“Đây chính là ngọc nguyên thạch ?”
“Thì là ẩn trong đá? cứ tưởng nó lộ ngoài luôn.”
“Anh tưởng là ngọc Hòa Điền ? Cái khác!”
Ông Chung bắt đầu giải thích về đổ thạch cho những hiểu.
Thật ông cũng là mới, hiểu nhiều lắm, đóng học phí hết một năm tiền lương hưu thì chơi nữa.
“Mấy con đây ý nghĩa gì?” Có hỏi.
Diệp Danh giải thích: “Màu xanh phía là thứ tự, màu đỏ là giá tiền, ưng cái nào thì thể mua.”
Vì dự định đến Kinh thành kiếm một khoản, nên nhà họ Kim dốc hết vốn, tổng giá trị của đống ngọc nguyên thạch đất lên tới 200 triệu.
Vào thời điểm , đó thực sự là một con trời.
“Sợ c.h.ế.t khiếp! Một cục đá vỡ thế mà đáng giá 5 vạn? Ai mua? Có bệnh ?” Một ông lão chỉ một cục đá mặt .
Những xung quanh lập tức ha ha với ông.
Những thứ một nửa đều sẽ là của Hoa Chiêu, còn là do cô chỉ đích danh , ai bệnh chứ?
Ông lão lập tức thấy hổ.
Hoa Chiêu ở một bên : “Em cũng hết cách , đòi tiền họ cũng cho em, đành lấy gì thì lấy .”
Mọi lập tức tỏ đồng cảm với cô, nhao nhao lên tiếng, chuyện Kim Khải Văn giăng bẫy hãm hại cô nhất định thể bỏ qua dễ dàng như !
Họ sẽ buông tha, dùng vài cục đá vỡ để đưa ? Không đời nào.
Hoa Chiêu , cảm ơn lòng của các ông nội, đó cúi đầu nghiêm túc “xem” đá.
Tay đặt lên , lập tức thể hiểu rõ cấu trúc bên trong.
Chất liệu gì, màu sắc gì, vết nứt .
Hoàn hảo!
Thậm chí cần , cô chỉ cần đến gần những cục đá đó, là cục nào bên trong hàng .
Ngọc phẩm cực phẩm và ngọc phế liệu chứa năng lượng khác , cô thể cảm nhận .
Hoa Chiêu dậy, tùy ý trong sân, cúi đầu những cục đá đất.
“Cục , cục , cục .”
“...Cả đống , cả hàng .”
“Mấy cục .”
Cô trông như chẳng hiểu gì, chỉ tùy tiện chỉ bừa, xem duyên, xem tâm trạng, chọn cục nào thì là cục đó.
Rất nhanh chọn đủ tiền 100 triệu.
Những cục còn , bên trong đều chẳng gì cả.
Ngay cả những cục cô chọn, cũng cục nào cũng là cực phẩm.
Cô tổng cộng chọn hơn 1000 cục, nhiều cực phẩm đến .
“Các chú các bác ai chọn ?” Hoa Chiêu hỏi.
“ thử xem .” Một .