Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1260: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:31:38
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh đoán xem
Mèo con Kute
“Chọn một cái con thích.” Hoa Chiêu dạy thằng bé: “Chỉ chọn một cái thôi, cái con thích nhất!”
Những câu đơn giản như , Tiểu Thận Hành thể hiểu .
Thằng bé cúi đầu những thứ bàn, chạy thẳng đến con d.a.o găm mặt Diệp Thâm, cách xa nó nhất.
Thằng bé một tuổi chạy .
Chỉ là chướng ngại vật quá nhiều, Tiểu Thận Hành chạy đến mặt Diệp Thâm thì cuối cùng cũng ngã, phịch xuống những bông hoa mà Hoa Chiêu đặt lên, vươn tay túm lấy con d.a.o găm, vững vàng cầm lên.
Nó cầm vỏ d.a.o bằng tay , lưỡi d.a.o bằng tay trái, định rút .
Diệp Thâm sợ hãi, nhanh tay ấn giữ .
Hoa Chiêu cũng vội vàng đến gỡ tay nhỏ của thằng bé.
“Bảo bối ngoan, cái chơi ! Mau buông !”
“Mẹ bảo chọn! Thích nhất!” Tiểu Thận Hành nắm chặt con d.a.o găm, bố đến cũng ăn thua, mấy ngón tay nhỏ xíu vì dùng sức mà trắng bệch.
Nó nhất quyết buông.
Hoa Chiêu toát mồ hôi lạnh: “Con thích nhất cái ?”
“Phải! Thích nhất!” Tiểu Thận Hành ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn cau mày bố : “Không tính!”
Nó ghét bố giữ lời! Rõ ràng là cho nó chọn, tại cho?
Hoa Chiêu cái vẻ đáng yêu mềm mại ngay cả khi tức giận của thằng bé, con d.a.o găm đầy sát khí tay nó, cô thể nào liên tưởng hai thứ đó với .
Đây là bảo bối nhỏ hồng hào mềm mại của cô!
Đây là hung khí bất ly g.i.ế.c vô của Diệp Thâm!
Nó hấp dẫn thằng bé đến ?
Diệp Thâm bỗng nhiên : “Cho con cũng , nhưng con rút nó .”
“Tại ?” Tiểu Thận Hành mở to mắt hỏi.
Đôi mắt ngây thơ trong sáng , giống Hoa Chiêu đến lạ lùng.
Diệp Thâm càng dịu dàng hơn: “Vì bây giờ nó sẽ con thương, bố giữ hộ con , đợi khi nào con thể đ.á.n.h bại bố , bố sẽ trả nó cho con, ?”
Người khác chuyện t.ử tế với nó, nó cũng tính tình .
Tiểu Thận Hành hào phóng gật đầu, nhe mấy cái răng nhỏ về phía Diệp Thâm, : “Được!”
Một vòng xung quanh lập tức lườm Diệp Thâm, còn lúc nào nữa chứ?
Đây đúng là lừa trẻ con , nếu nó lớn thêm 2 tuổi nữa, chắc chắn sẽ mắc lừa!
Diệp Thâm vội vàng thu con d.a.o găm về.
Vừa nãy chỉ là do quỷ khiến thần xui, đặt nó lên, thế là đặt.
Kết quả...
Anh cũng dám nghĩ đến cảnh con trai trắng trẻo như búp bê của vung vẩy nó sẽ .
“Bốc cái mà, chỉ là chơi cho vui thôi, chơi cho vui thôi.” Hoa Chiêu an ủi , chào : “Thôi , phần giải trí kết thúc, chúng ăn cơm thôi!”
cô chợt tò mò, hỏi nhà họ Diệp: “Hồi bé Thâm ca bốc cái bốc gì?”
Diệp Minh bỗng nhiên : “Cô đoán xem.”
Hoa Chiêu những món đồ đủ loại bàn, cái cô thực sự đoán , quá nhiều lựa chọn.
Năm đó nhà họ Diệp cũng nghèo, đồ bốc cái tuy thể hào nhoáng như bây giờ, nhưng chắc chắn cũng ít.
“Cũng bốc một con d.a.o ?” Cô hỏi.
Diệp Minh lắc đầu : “Anh bốc một nắm tiền!”
Diệp Minh bỗng Hoa Chiêu và Diệp Thâm với ánh mắt kỳ lạ: " mà hình như đúng thật, so với việc đao to búa lớn thì thực sự hợp với việc kiếm tiền hơn!"
Đây là khả năng mà đây từng nghĩ đến.
"Vậy còn ? Hồi nhỏ bốc cái gì?" Hoa Chiêu hỏi Diệp Danh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1260.html.]
"Ha ha ha, em đoán xem! Em chắc chắn cũng đoán ." Diệp Danh .
Thấy đến , Hoa Chiêu cũng đành chịu, bàn gì buồn nhỉ?
"Bốc phấn son ?" Cô đoán.
Diệp Danh lập tức liếc xéo cô: " với Giả Bảo Ngọc giống chỗ nào?"
Anh bỗng nhớ lời Hoa Chiêu từng nhận xét về , yếu ớt như cái gì ...
Chẳng lẽ bao nhiêu năm nay cô vẫn đổi ấn tượng về ?
Thật là vô lý hết sức!
"Hì hì..." Hoa Chiêu ngượng.
Diệp Thâm vòng tay ôm cô, : "Hồi đó cả bốc một khẩu súng, s.ú.n.g thật đấy."
Hoa Chiêu lập tức trợn mắt, ho thật, còn ghê hơn cả Tiểu Thận Hành! Bốc luôn cả súng!
mà về độ tàn nhẫn... cô thấy Diệp Danh tuyệt đối còn hơn cả Diệp Thâm.
Hồi đó nếu cô đẩy ngã là Diệp Danh, cô đoán sẽ nhận giấy đăng ký kết hôn mà là lệnh bắt giữ mất...
"Khụ, chị cả hồi đó bốc cái gì?" Hoa Chiêu vội hỏi Diệp Thư.
"Ha ha ha!" Lần Diệp Thư tự : "Em đoán xem!"
Ai cũng bắt cô đoán, chuyện vô lý thế đường nào mà đoán.
Diệp Thư cũng giấu giếm, thẳng: " bốc một cái bánh màn thầu lớn! Ừm, coi như đời lo chuyện ăn uống , ha ha ha!"
Hồi nhỏ thỉnh thoảng cũng nhắc đến chủ đề , luôn trêu chọc cô.
Cô cũng thấy bốc cái bánh màn thầu lớn thì mất mặt thật.
đến tuổi trung niên mới thấy, màn thầu vẫn là thực tế nhất.
Mấy năm nay tuy cô cũng khổ sở, nhưng bao giờ đói, cũng là hạnh phúc .
Hoa Chiêu mỉm , hỏi từng một xem hồi nhỏ bốc gì.
Kiểu hạnh phúc , cô .
Hồi nhỏ cô nghèo đến mức suýt cơm ăn, gì chuyện bắt cầu, bốc thì cũng chỉ bốc nắm cỏ, vài hạt đậu, đến bánh ngô cũng chẳng mà bốc.
"Ôi trời ơi, toi !" Hoa Chiêu bỗng kêu lên một tiếng, khiến giật .
"Sao ?" Diệp Thâm vội hỏi.
Hoa Chiêu nhăn mặt : "Em quên với về chuyện sinh nhật của nhóc con , đó hỏi em tổ chức , về, kết quả em với là , ..."
Bây giờ tuy cũng gọi là tổ chức, nhưng dù vẫn long trọng hơn cô nghĩ ban đầu. Trước đây cô thật sự định , Diệp Thâm về thì cả nhà sáu họ ăn một bữa, nếu Diệp Thâm về thì năm con cô, thêm chồng một cũng , ăn một bát mì trường thọ là xong.
Bây giờ Diệp Chấn Quốc cũng đến, nhà họ Diêu cũng đến, ngay cả Diệp Thành cũng về !
Trừ Diệp Đào nhiệm vụ, Diệp An việc, còn thì nhà họ Diệp ai đến cũng đến cả .
Kết quả là Trương Quế Lan, tức bà ngoại Trương Quế, đến.
Người khác thì bận tâm, vì là cô báo. Trương Quế Lan thì chắc chắn sẽ bận tâm, vì cô báo!
"Còn chờ cô đấy! Bánh đa nem nguội hết !" Bóng dáng Trương Quế Lan bỗng xuất hiện ở cửa.
"Mẹ! Sao về?" Hoa Chiêu mừng rỡ chạy đến, lấy lòng nhận lấy hành lý trong tay bà.
"May mà sáng nay gọi điện đến, chúc mừng sinh nhật cháu ngoại của ! Cũng may điện thoại là con! Nếu thì thật sự kịp ." Trương Quế Lan lườm cô một cái.
Sau khi chuyện, bà lập tức dùng mối quan hệ mua vé máy bay chuyến sớm nhất, nhưng máy bay trễ, kịp dự lễ bắt cầu của cháu ngoại út, Trương Quế Lan tiếc hùi hụi.
bà buột miệng : "Thằng bé bốc một con d.a.o găm ? Giống con hồi nhỏ ghê, hồi nhỏ con bốc một cục đá."
Hoa Chiêu..... Dao găm với đá khác nhiều lắm chứ!
mà hồi nhỏ cô cũng bắt cầu ?
Ừm, cũng giống cô nghĩ, bốc cỏ, bốc đá...
cũng may là cô cũng nghi lễ , chứng tỏ hồi nhỏ cô vẫn cha yêu thương.
Hoa Chiêu khoác tay Trương Quế Lan mỉm , đó mời ăn cơm.