Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1326: Bị bán đi

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:32:49
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ha ha ha ha!" Hoa Chiêu vẻ mặt ông, cũng nhớ đến buổi sáng hôm đó, ông nội mặt đầy sát khí đòi đuổi Diệp Thâm về.

 

"Ông nội, yên tâm , đối xử với cháu , dù ... cháu còn các con mà, cháu dù thế nào cũng sẽ chuyện ngu ngốc ." Hoa Chiêu .

 

Đôi khi cô cũng suy nghĩ vẩn vơ.

 

Hạnh phúc đến quá mãnh liệt, cô sợ một ngày nào đó ông trời sẽ lấy .

 

Nếu Diệp Thâm còn nữa, nếu Diệp Thâm lòng đổi , cô sẽ sống thế nào?

 

Gạt bỏ cái cảm giác đau đớn khi nghĩ đến điều đó, còn chỉ là lý trí.

 

nên sống như thế nào thì cứ sống như thế .

 

Cô còn các con, ông nội, sự nghiệp, và cuộc đời của riêng .

 

Người sống một dễ dàng gì, chỉ vỏn vẹn mấy chục năm, chớp mắt qua . Cô sẽ cố gắng sống từng ngày, chờ đến khi nhắm mắt xuôi tay mà hối tiếc.

 

Sau khi cẩn thận kỹ biểu cảm của cô, Hoa Cường yên tâm hơn: “ là tiểu Hoa của ông, gan thật!”

 

Ngày Hoa Chiêu mắng c.h.ử.i ông, ông khen cô gan , như gì cũng thành công...

 

Hoa Chiêu chợt nhớ chuyện thì nên lời.

 

“Ai thế, con rõ ràng là một tiểu tiên nữ lương thiện mà! Ha ha ha.” Cô khoác tay Hoa Cường về: “Hôm nay nghiên cứu nữa, về nhà nghiên cứu . Chúng ăn cơm xong ngay bây giờ ạ?”

 

“Không ăn nữa, ăn xong sẽ đường đêm .” Hoa Cường .

 

Đường đêm bây giờ dễ chút nào, đèn đường đành, đường sá còn , nhiều ổ gà, ổ voi, sơ ý một chút là lật xe ngay.

 

Hoa Chiêu cũng từng hỏng xe giữa đường, loại xe mà bánh xe cũng văng .

 

“Được ạ.” Cô , từ xa nở nụ với Phương Hải Tinh.

 

Người phụ nữ ngoài 40, ngũ quan khi còn trẻ chắc hẳn , dù cũng mày rậm mắt to, mặt trái xoan.

 

khi tuổi, sống ở biển, chú ý chăm sóc, da dẻ đen đỏ, nứt nẻ, còn chút nếp nhăn.

 

Không thể , nhưng tuyệt đối dính dáng gì đến , thật đáng tiếc cho một nền tảng .

 

Tuy nhiên, phụ nữ lương thiện.

 

Sau khi phát hiện cô thể đang nghĩ quẩn, liền lặng lẽ theo cô, thức trắng cả đêm, chỉ trốn gốc cây mà chớp mắt chằm chằm cô.

 

Hoa Chiêu cảm động.

 

Quan trọng là phụ nữ nhiều, khi thấy cô thể đang nghĩ quẩn cũng kéo tay cô hỏi han cặn kẽ, khuyên nhủ một cách nhiệt tình.

 

Mà là chờ đến khi họ sắp rời , mới cho Hoa Cường .

 

Thật sự chừng mực.

 

“Cảm ơn dì Phương quan tâm.” Hoa Chiêu .

 

“Cô , .” Mặt Phương Hải Tinh càng đỏ hơn, chút gượng gạo , xong liền vội vàng chạy về nhà.

 

Cô gái nhỏ xinh như ngôi lớn , còn gọi cô là dì Phương, mà cô chịu nổi.

 

Hoa Cường và Hoa Chiêu thong thả về, định từ biệt gia đình trưởng thôn.

 

còn kịp đến gần, họ thấy tiếng cãi vã bên trong.

 

mặc kệ, tiền sính lễ nhận , cô theo ! Cái nhà dung cô nữa!” Một phụ nữ la lên.

 

Hoa Chiêu nhận giọng , là vợ của trưởng thôn.

 

“Chị dâu! Sao chị thể ! Chuyện hôn sự của em, em tự chủ! Em gả cho tên đầu hói đó!” Phương Hải Tinh la lên.

Mèo con Kute

 

Hoa Chiêu chút bất ngờ, ngờ Phương Hải Tinh, vốn chuyện nhỏ nhẹ, nội tâm và nhút nhát, thể giọng to đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1326-bi-ban-di.html.]

 

mà cũng , đây là đang bán ? Thỏ cùng đường cũng c.ắ.n mà.

 

“20 năm tự chủ, kết quả cô thế nào? Giới thiệu cho cô 100 cô cũng đồng ý! Cái gọi là ‘tự chủ’ của cô chính là bám riết lấy nhà chịu ! Sao nào? Còn nuôi cô đến già ?” Vợ trưởng thôn la lên.

 

Phương Hải Tinh nức nở hai tiếng, nhưng nhanh chóng nhịn , đây lúc để .

 

cần chị nuôi đến già, còn trẻ hơn chị, sẽ chị.” Cô còn cãi .

 

“Cô!” Vợ trưởng thôn càng tức giận hơn: “Chửi c.h.ế.t thì thôi , cô còn con trai nuôi cô đến già ? Phì! Cô cũng xứng ! Muốn con trai thì tự mà đẻ ! Cô mới 41, cố gắng lên, vẫn thể đẻ một hai đứa nữa đấy!”

 

Mặt Phương Hải Tinh đỏ bầm, mặt cũng mang theo vẻ tuyệt vọng. Làm góa phụ, con trai, thật sự là một ngõ cụt.

 

Đôi khi cô nghĩ đến tuổi già cô đơn của , cũng lúc buông xuôi.

 

thà sống lay lắt còn hơn c.h.ế.t, cô đối xử gấp bội với mấy đứa cháu trai, chúng nó sẽ nuôi cô đến già.

 

Tuy nhiên, mấy đứa cháu trai đó chị dâu xúi giục, thiết với cô, điều đó cô cũng .

 

“Chị tính! Dù cũng , đợi trai về! Chị lén lút bán , về nhất định sẽ đ.á.n.h chị!” Phương Hải Tinh .

 

“Bà đây chấp nhận đ.á.n.h trận , cũng gả cô ! Ăn bám nhà 20 năm đành, cô còn ăn thêm 20 năm nữa ? Đẹp mặt cô quá!” Vợ trưởng thôn .

 

ăn bám! việc! nhiều hơn chị! Tất cả tiền đều đưa cho chị ! Bao nhiêu năm nay, một xu nào trong tay!” Phương Hải Tinh la lên.

 

“Cái tiền đó đủ cái quái gì? Cô còn thể 20 năm nữa ? Già vẫn gì mà dựa khác nuôi ?”

 

Phương Hải Tinh lập tức im bặt.

 

Cái thì đúng thật, nếu thì tại về già đáng sợ đến thế? Không còn khả năng lao động mà ăn bám ?

 

“Cãi xong ? Cãi xong thì về nhà với , sẽ nuôi cô.” Người đàn ông im lặng trong sân bỗng nhiên lên tiếng, với Phương Hải Tinh: “ hơn 30 tuổi, thể , sẽ nuôi cô đến già, nếu cô thể sinh cho một đứa con trai con gái thì càng lo lắng gì nữa.”

 

Hơn 30 tuổi? Cưới Phương Hải Tinh, một góa phụ ngoài 40?

 

Hoa Chiêu khỏi tò mò, chen đám đông về phía đàn ông.

 

Đột nhiên thấy mái đầu “đầu hói” của đàn ông, chi chít những cục sần sùi, cô thậm chí còn nổi cả hội chứng sợ lỗ.

 

Thì câu của Phương Hải Tinh là sỉ nhục, mà là miêu tả.

 

Người một căn bệnh da liễu đầu, do mà mũi thậm chí còn ăn mất, mắt cũng biến dạng.

 

Môi chi chít những cục sần, trông như mưng mủ chảy máu.

 

Đừng là Phương Hải Tinh, ngay cả bình thường cũng chịu nổi.

 

Phương Hải Tinh hiển nhiên cũng sợ , dám : “ với ! Trương Lại Tử, mau về làng của ! Nếu cẩn thận về đ.á.n.h c.h.ế.t !”

 

Anh trai cô hôm qua biển, mất một tháng mới về.

 

“Chị dâu cô nhận của 300 tệ tiền sính lễ, cô là một góa phụ già mà còn đáng giá 300 tệ, cô còn đủ ?” Trương Lại T.ử xông tới kéo Phương Hải Tinh .

 

Phương Hải Tinh cố gắng giằng co.

 

Hoa Chiêu những dân xung quanh, ngờ ai ngăn cản, tất cả đều xem trò vui.

 

Cũng vài đành lòng, mặt, nhưng ngay lập tức vợ của trưởng thôn trừng mắt la lên: “Hôm nay xem ai dám ngăn cản em chồng gả chồng? Cô gả chồng, cả đời bám riết nhà ăn của , uống của ? Có cái đạo lý đó ?

 

“Hôm nay ai dám cản, cứ đến nhà đó mà ăn !”

 

Vì cô là vợ của trưởng thôn, bình thường tính cách cũng tệ, duy nhất chuyện em chồng bỏ qua , những khác đành im lặng.

 

Phương Hải Tinh dù cũng là một phụ nữ, thể chống một đàn ông trẻ khỏe như Trương Lại Tử, thấy cô sắp kéo khỏi cửa.

 

những khuôn mặt thờ ơ xung quanh, tuyệt vọng đến mức nổi nữa.

 

“Dừng tay!” Hoa Cường đột nhiên chặn đường Trương Lại Tử.

 

 

Loading...