Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1328: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:32:51
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

cuối cùng cũng thể sống như một con

 

Hoa Chiêu cuối cùng cũng đưa hai đến đồn cảnh sát.

 

Theo lý mà , chuyện đồn cảnh sát sẽ quản...

 

Chưa đến việc Phương Hải Tinh đối phương bắt , mà dù bắt , việc quản vẫn còn là hai chuyện khác .

 

Hoa Chiêu mượn điện thoại của họ gọi cho Diệp Minh ở tận Kinh Thành.

 

sắp xếp các mối quan hệ của gia đình họ Diệp và rằng một bạn học cũ của Diệp Minh chút ảnh hưởng ở nơi , thể , thể quản việc.

 

cô mới dám đưa đến đây.

 

Nếu thì cũng công cốc, quản, cô sẽ bẽ mặt.

 

Diệp Minh hỏi Hoa Chiêu, cô và Hoa Cường đều thiệt, một câu cứ giao cho cúp điện thoại.

 

Một lúc , đồn cảnh sát giữ , là sẽ xử lý họ như một trường hợp điển hình.

 

Trương Thúy Hoa và Trương Lại T.ử lập tức kêu la như heo chọc tiết.

 

Chuyện như thế quản thật chứ?

 

Phương Hải Tinh sợ hãi, cô cũng tưởng ai quản, hoặc cùng lắm là phê bình giáo d.ụ.c vài câu là xong.

 

Cô run rẩy hỏi: “Họ sẽ xử lý thế nào ạ? Sẽ b.ắ.n c.h.ế.t chứ? Đó là chị dâu , bà thể b.ắ.n c.h.ế.t vì chuyện , nếu thì trai và cháu trai ? sẽ còn nào nữa…”

 

Nói cô quỳ xuống cầu xin Hoa Chiêu.

 

Chuyện của bản còn quan trọng nữa, nếu chị dâu cô b.ắ.n c.h.ế.t, cô thà theo Trương Lại Tử…

 

là một phụ nữ chất phác, ngây thơ.

 

“Không , đừng sợ.” Hoa Chiêu : “Cùng lắm là giáo d.ụ.c lao động vài tháng.”

 

Mua bán hôn nhân thành… lúc thật sự là tội lớn gì, dù cũng là thành!

 

Mèo con Kute

Theo lý mà thì cũng chỉ là phê bình giáo dục.

 

Hoa Chiêu nhờ , mới thể nâng cao mức độ nghiêm trọng để một vụ điển hình, cho họ lao động hai ba tháng là cùng.

 

“Thật ?” Phương Hải Tinh hỏi một cách chắc chắn.

 

“Thật, lừa cô , chuyện gì lớn lao .” Hoa Chiêu .

 

Phương Hải Tinh đơn thuần, tin lời cô.

 

dậy, chút ngại ngùng Hoa Chiêu.

 

Nếu chỉ là lao động hai tháng, thì cầu xin nữa.

 

Phụ nữ vùng biển như họ sợ việc.

 

suýt nữa họ hại c.h.ế.t mà…

 

Hoa Chiêu thích Phương Hải Tinh thêm một chút, là kiểu lương thiện một cách mù quáng, lấy đức báo oán, cô thích điều đó.

 

Mấy cuối cùng cũng lên xe, ô tô xóc nảy mấy tiếng đồng hồ, đến Bành Thành.

 

Tuy nhiên, khi thành phố, Hoa Chiêu qua một lối đặc biệt, giấy tờ nhập thành cho Phương Hải Tinh.

 

Xung quanh Bành Thành hiện tại đều rào chắn bằng những bức tường cao, hàng rào thép gai.

 

Đây là đặc khu, ai cũng thể .

 

Muốn giấy thông hành, theo lý thì phiền phức.

 

cấp bậc của Diệp Thâm vẫn một đặc quyền thể sử dụng.

 

Đến Bành Thành, Phương Hải Tinh cứ như thể đến một hành tinh khác, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc.

 

Cái gì thế ? Kia là nhà cao tầng ? Sao thể cao và đến ?

 

từ nhỏ sống trong ngôi làng chài nhỏ đó, đây lấy chồng, sống ở làng chài nhỏ bên cạnh một năm, về làng chài đẻ.

 

Cả đời cô chỉ mới đến huyện thành.

 

Tòa nhà cao nhất ở huyện thành chỉ 3 tầng.

 

Bành Thành khiến cô kinh ngạc.

 

Theo Hoa Chiêu về đến sân lớn, Phương Hải Tinh ngó xung quanh, đến mức đường thế nào nữa.

 

Thực Hoa Chiêu chút may mắn vì cô bao giờ xe mà say xe.

 

Điều thì cô nghĩ quá nhiều, ngư dân vùng biển thể say xe chứ? Những cú xóc nhỏ của ô tô, so với sóng gió biển, chẳng khác nào trò trẻ con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1328.html.]

 

“Về !” Trương Quế Lan thấy họ về liền vội vàng đón.

 

“Ông cụ ăn cơm ạ? Muốn ăn gì cháu ngay.” Trương Quế Lan hỏi Hoa Cường.

 

Hoa Cường khách sáo : “Làm cho một bát mì nước trong, nhiều nước dùng một chút, cho nhiều rau mùi.”

 

“Dạ ạ.” Trương Quế Lan lập tức bếp.

 

Phương Hải Tinh xoa xoa tay, theo giúp nhưng dám.

 

Hoa Chiêu đưa cô bếp.

 

“Mẹ, con tìm cho một đầu bếp, đây là Phương Hải Tinh, dì Phương, món mì hải sản thập cẩm của dì là tuyệt đỉnh, quán của thể thêm món thực đơn.” Hoa Chiêu .

 

“Thật ?” Trương Quế Lan vui mừng Phương Hải Tinh.

 

“Hơn nữa, các món ăn vùng biển dì đều , đặc biệt là các món muối chua, chọn hải sản, dì cũng giỏi, cần lo lắng nữa.” Hoa Chiêu : “Con nhặt báu vật cho !”

 

Các món mà Trương Quế Lan đều là món ăn phương Bắc, phương Nam quen ăn.

 

thuê vài đầu bếp, những món ăn cô bây giờ đều là học hỏi.

 

lẽ cô trời sinh hợp với khẩu vị của phương Nam, những món ngon, cô ăn thế nào cũng quen.

 

Món cô thấy ngon, quen ăn.

 

Còn một khó khăn nữa là mua hải sản, đều dựa các đầu bếp, cô chọn, cô mới chỉ nhận mặt hết.

 

“Hoan nghênh hoan nghênh!” Trương Quế Lan lập tức đón tiếp Phương Hải Tinh nhiệt tình, chẳng trách con gái dẫn một lạ về nhà.

 

Phương Hải Tinh , nặn một nụ chất phác và ngại ngùng, nhưng chuyện với Trương Quế Lan thế nào.

 

Cả đời cô từng thấy cảnh tượng như .

 

Hoa Chiêu giải vây cho cô : “Con sắp xếp cho dì Phương một phòng ký túc xá, dì Phương, ông nội con thích ăn mì nước trong, nhưng con thích món mì hải sản thập cẩm của dì, dì một nồi , cùng ăn.”

 

Hoa Chiêu những trong bếp hỏi: “Nguyên liệu đủ ?”

 

Họ đang chuẩn bán hàng ở chợ đêm.

 

Ngay lập tức : “Đủ cả, đủ cả.”

 

Mì hải sản thập cẩm, chính là các loại hải sản nhỏ hàng ngày, gì dùng nấy, mà quầy hàng của họ thì thiếu hải sản.

 

Có việc để , lòng Phương Hải Tinh bình , lập tức nghiêm túc bắt tay công việc.

 

Đây chính là nền tảng để cô an cư lập nghiệp , nhất định , thể phụ lòng cơ hội mà Hoa Chiêu cho cô !

 

Hơn nữa, đây cô còn tự nhận , mì hải sản thập cẩm, là một ưu điểm.

 

Hoa Chiêu đến khu ký túc xá phía , suy nghĩ một lát chọn cho Phương Hải Tinh một phòng đơn.

 

Với kinh nghiệm của cô , thích hợp ở chung với các cô gái trẻ, nhỡ các cô gái trẻ bài xích cô , cuộc sống của cô sẽ dễ dàng.

 

Nhân tiện, cô đến kho lấy 3 bộ đồng phục nhân viên đặt lên giường cô .

 

Nhà hàng của họ đều đồng phục nhân viên, nhà bếp ít , chỉ ba bộ, còn nhân viên phục vụ phía thì mỗi tháng một mẫu mới~

 

Và những thứ đều miễn phí, thu tiền!

 

Đợi cô xong những việc , mì hải sản của Phương Hải Tinh xong, ngay lập tức nhận sự khen ngợi đồng tình của .

 

Điều hiếm.

 

Bởi vì bây giờ những ăn mì của cô đều là Hoa Chiêu và các vệ sĩ cô mang đến, cộng thêm Lưu Nguyệt Quế và Cát Hồng Miên.

 

Họ đều là phương Bắc, quen với khẩu vị phương Bắc.

 

Các món ăn phương Nam họ thực sự quen ăn.

 

món mì hải sản thập cẩm mà Phương Hải Tinh , chỉ một chữ là "tươi ngon".

 

Món ăn thực sự ngon phân biệt Nam Bắc, ai cũng thích.

 

Hoa Cường hôm nay ăn, là vì gần đây ông ăn quá nhiều đến mức ngán, hơn nữa ông vốn ngại ngùng cửa sai Phương Hải Tinh việc, dù cũng giúp việc.

 

“Lần đầu tiên mì hải sản ngon đến , cô thật là giỏi!” Trương Quế Lan khen ngợi.

 

Phương Hải Tinh khẽ mỉm e thẹn, bỗng nhiên tràn đầy tự tin cuộc sống tương lai.

 

Khi Hoa Chiêu dẫn cô về ký túc xá, cho cô xem môi trường sống và với cô rằng lương cơ bản một tháng là 100 tệ.

 

Phương Hải Tinh bỗng đỏ hoe mắt, cô cảm thấy cuối cùng thể sống sót, sống một cuộc đời đàng hoàng, chứ sống nhờ vả, lay lắt qua ngày.

 

"Cảm ơn cô." Cô nghẹn ngào .

 

 

Loading...