Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1341: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:33:04
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có quên điều gì ?
Hoa Cường là bao giờ vẻ, cho dù cũng sẽ tỏ vẻ với Phương Hải Tinh, phụ nữ quá đáng thương , cha còn, chị em như , cô còn con cái.
Thế giới rộng lớn như , mà cô cô đơn một .
Thậm chí còn đáng thương hơn cả ông.
Ông sợ chỉ cần kéo mặt xuống, cô sẽ sợ đến mức cả ngày dám chuyện.
Phương Hải Tinh cảm nhận thiện ý của Hoa Cường, lập tức từ tận đáy lòng thích ông lão .
“Ông ơi, ông chợ ? Vậy thì cùng dì Phương ạ.” Diệp Minh lời, gọi Phương Hải Tinh là dì Phương.
Lúc nãy chỉ khách sáo một chút, thử xem .
Phương Hải Tinh đồng ý, cũng sẽ gọi cô là dì Phương.
Ba giúp việc khác trong nhà đều là dì Lý, dì Triệu, dì Vương, đến lượt cô thành dì Phương, đây là gây mâu thuẫn ?
May mà Phương Hải Tinh vượt qua cửa ải đầu tiên, xem ánh mắt của Hoa Chiêu vẫn như khi.
Hoa Cường liền dẫn Phương Hải Tinh ngoài.
Phương Hải Tinh gần Hoa Cường, chậm hơn một bước, gần cánh tay ông và nhẹ nhàng đỡ lấy, cẩn thận từng li từng tí, sợ ông ngã.
Miền Bắc đổ tuyết, đoạn đường tuy dọn sạch, nhưng cô từng thấy tuyết bao giờ! Cô sợ trượt chân.
Diệp Minh gật đầu, thật là cẩn thận.
Đợi hai trở về, Diệp Minh cũng quan sát , mấy loại rau đều ở trong tay Phương Hải Tinh, Hoa Cường lúc nhà xin một nhưng cũng lấy , Phương Hải Tinh khỏe mạnh xách nhiều rau bếp.
Cô cảm thấy đời thật đáng giá, mà đến Kinh Thành, thấy tuyết !
Vừa nãy còn mua cả lê đông lạnh và hồng đông lạnh, cả đời cô từng ăn bao giờ.
“Nếu việc gì nữa, cháu xin phép , tối nay về ăn cơm.” Diệp Minh xong, chào hỏi rời .
Gần đây sẽ bận rộn hơn, bận rộn hơn nữa, sắp xếp thỏa việc trong tay, mấy tháng mới thể rảnh rỗi công tác, về nhà chăm sóc con cái.
Diệp Thâm ở nhà cùng Hoa Chiêu mấy ngày cũng rời .
Bên đó cũng thể ngừng , ngừng là hàng lậu tràn lan ngay.
Hoa Chiêu ở nhà sống mấy ngày cuộc sống sung sướng động tay động chân, Cẩm Văn và Thận Hành Miêu Lan Chi chăm sóc , cố gắng để Hoa Chiêu chăm chút.
Ba đứa sinh ba mà, nghĩ đến chúng là họ phấn khích.
“Con thử cảm ứng xem, là bé trai bé gái? Hay là cả hai?” Miêu Lan Chi nhịn mấy , cuối cùng nhịn hỏi.
Hoa Chiêu xoa bụng, ánh mắt căng thẳng của Miêu Lan Chi, cô lắc đầu.
Thật sự cảm ứng , đây khi đoán Thận Hành nhỏ, bản cô cũng đoán đúng.
đợi khi bụng lớn hơn, cô thể “xem một chút”.
Nhỏ như , cô dám hành động tùy tiện.
“Đợi đến tuần 24 để dì út của con xem một chút, đến lúc đó chuẩn đồ đạc.” Miêu Lan Chi .
“Không cần , nhà nhiều chăn nhỏ và quần áo nhỏ mà.” Hoa Chiêu .
“Không , chị thì chúng nó cũng chứ? Đợi lớn lên oán chúng thiên vị.” Miêu Lan Chi .
“Vâng ạ.” Hoa Chiêu lập tức im lặng, lãng phí một chút thì lãng phí .
cũng là lãng phí thật, Miêu Lan Chi cũng chỉ tượng trưng một chiếc chăn quấn trẻ sơ sinh, cùng với vài bộ quần áo sơ sinh.
Ví dụ như Thận Hành nhỏ, thằng bé nhặt ít quần áo của chị.
“Lại đúc thêm một bộ vòng trường thọ, vòng tay nhỏ. Không , là ba bộ, ưng nhưng chọn mẫu, cuối cùng cũng thể chọn !” Miêu Lan Chi vui vẻ tả xiết.
Quan niệm của bà, vẫn là đa t.ử đa phúc (nhiều con nhiều phước).
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1341.html.]
Hai gia đình mà chỉ sinh một đứa con? Khả năng chống chịu rủi ro quá kém!
Hoặc nếu bất trắc gì xảy , đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, chắc là sẽ đến c.h.ế.t mất.
Vẫn là càng nhiều càng .
Hoa Chiêu ngắt lời Miêu Lan Chi đang vui vẻ, đột nhiên : “Chúng quên chuyện gì ?”
“Chuyện gì?” Miêu Lan Chi hỏi.
“Không , nhưng con luôn cảm thấy quên chuyện gì đó, hình như còn liên quan đến .” Hoa Chiêu .
Miêu Lan Chi sững một chút, nghĩ nghĩ : “Không ạ? Con chuyện gì mà.”
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại bàn vang lên, Miêu Lan Chi giật .
Mèo con Kute
Bà lập tức nhíu mày: “Cái điện thoại , thể đổi nhạc chuông và chỉnh âm lượng , cái kiểu đột ngột reo lên thế đáng sợ quá! Lỡ mà dọa đến bọn trẻ thì ?”
Bà lẩm bẩm nhấc điện thoại.
Nói mấy câu xong, bà liền Hoa Chiêu với vẻ mặt chợt hiểu , bà nhớ Hoa Chiêu quên chuyện gì , chính bà cũng quên mất!
Hoa Chiêu thấy, điện thoại là Dương Lập gọi đến, bảo họ xem TV kìa!
Bộ phim cổ trang lớn mà bọn họ đó bắt đầu công chiếu !
“ hai chạy ? Trước đó gọi bao nhiêu cuộc điện thoại cũng tìm ! Nếu Diệp Minh , tưởng chuyện gì !” Dương Lập oán hận thôi.
“Xì xì xì! Anh mới chuyện gì! Hoa Chiêu nhà chúng vẫn !” Miêu Lan Chi bây giờ đặc biệt nhạy cảm, lập tức đáp .
Dương Lập để tâm, bây giờ tâm trí đều dồn Hoa Chiêu.
“Hoa Chiêu ở đó ? Để cô điện thoại.” Dương Lập .
Hoa Chiêu cầm điện thoại, chào hỏi xong, Dương Lập lập tức : “Bây giờ việc gì nữa , nghỉ ngơi một tháng , bên cô tiến triển gì , cái công ty sẽ thành lập ?”
Hoa Chiêu lập tức đổ mồ hôi hột, cô cũng quên mất chuyện , vì mải mê ăn bất chính quá .
“Công ty gì đó đều là chuyện nhỏ, chỉ là thủ tục thôi, quan trọng là kịch bản, chọn cái nào thì tiền sẽ về ngay, lập tức khai máy!” Hoa Chiêu .
Dương Lập , đợi chính là câu , từng sợ Hoa Chiêu chỉ là hăng hái nhất thời, bây giờ nhiệt huyết qua , cô bỏ dở giữa chừng.
Vậy thì ? Anh chuẩn sẵn sàng để từ chức, đắc tội hết , nếu cô bên nữa, sẽ kết thúc thế nào.
“Kịch bản chọn xong , ngay cả diễn viên cũng chọn xong , chỉ chờ cô thôi!” Dương Lập .
“Chờ ? Chờ gì? Không cần nghi thức gì , cứ trực tiếp khai máy là .” Hoa Chiêu một dự cảm lành.
Quả nhiên…
“Khụ, xin đạo diễn Dương, m.a.n.g t.h.a.i …” Hoa Chiêu .
“Cái gì?” Dương Lập gần như cạn lời: “Lại m.a.n.g t.h.a.i ?!”
Theo , Hoa Chiêu kết hôn cũng mới 6 năm, mà sắp sinh đứa thứ năm ? Thật là! là mắn đẻ quá !
“Khụ, lẽ là 7 năm 7 đứa.” Hoa Chiêu .
Mang t.h.a.i ba đứa, cô vô cùng vui vẻ, hận thể khoe với cả thế giới.
Đương nhiên thế thì quá phô trương, nên chỉ thể khoe mặt quen mà thôi.
Dương Lập hỏi hỏi mấy mới hiểu ý cô, buồn bã đến mức chuyện.
Bây giờ thời gian phim đều dài, một năm là ngắn, mấy năm cũng hiếm, mà hăng lên mười mấy năm…
Vì Hoa Chiêu mang bụng bầu lớn chắc chắn thể đóng phim .
Hoa Chiêu vội vàng chủ động cúp điện thoại.
Cô thì vui, bộ phim do đóng cuối cùng cũng sắp công chiếu , cô xem, trải nghiệm cảm giác ngôi thật .