Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1365: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:30:06
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thành góa phụ
Động tác của tất cả trong phòng đều dừng . Lưu Minh và Chu Binh cũng ăn cơm nữa, ánh mắt dán chặt Chu Hiếu, như thể đang một vật c.h.ế.t.
Tống Tuyết và Triệu Huệ lo lắng đến mức tay run lên. Họ Hoa Chiêu võ, cũng Hoa Chiêu là lực sĩ, Chu Hiếu nặng hơn trăm cân , cô một tay cũng thể ném xa.
Họ vẫn luôn nghĩ Hoa Chiêu là bông hoa nhỏ yếu ớt cần chăm sóc cẩn thận. Nhìn Chu Hiếu cao lớn vạm vỡ, những cảnh tượng đó, họ dám tưởng tượng.
Hoa Chiêu tiếng động dậy... Tống Tuyết và Triệu Huệ đồng thanh hét lên: "Không!"
Hoa Chiêu đầu , ban cho họ một ánh mắt trấn an.
Tuy nhiên trấn an hai .
Tống Tuyết và Triệu Huệ cũng đút cơm nữa, chạy đến kéo Hoa Chiêu , giấu lưng , trừng mắt giận dữ Chu Hiếu.
"Có gì thì ở đây là ! Không cần đến chỗ khác!" Tống Tuyết hét lên.
Mặt Chu Hiếu đen sì đáng sợ.
" chỉ qua đó gì, xong sẽ ngay." Hoa Chiêu khuyên nhủ hai : "Đây là địa bàn của , chúng khách theo ý chủ."
Tống Tuyết và Triệu Huệ Hoa Chiêu, vẻ mặt như thể "cô điên ". Cô đang gì ?
Cô sẽ ngây thơ tin rằng đối phương thực sự chỉ tìm cô để " chuyện" chứ?
Hoa Chiêu ngốc nghếch như ?
vẻ mặt của cô lộ rõ sự ngây thơ khờ dại.
Kỹ năng diễn xuất của ảnh hậu khiến cả hai đồng nghiệp cũng phân biệt thật giả.
“Ngoan nào, chăm sóc cho chồng của hai cô nhé, đợi hai cô ăn xong là ngay.” Hoa Chiêu .
cô gì cũng vô ích, hai vẫn chịu buông tay.
Giống hệt gà che chở gà con .
Hoa Chiêu cạn lời cảm động.
Mấy năm nay, đối xử với hai thật sự uổng phí.
“Hay là, chúng cùng xem gì nhé?” Hoa Chiêu .
Tống Tuyết và Triệu Huệ cạn lời đầu cô.
Tuy nhiên, Hoa Chiêu một hai câu ngớ ngẩn thì còn tạm , chứ câu nào cũng ngớ ngẩn thì chắc thật sự ngốc .
“Cùng thì gì khác với việc ở đây?” Triệu Huệ : “Có gì thì cứ ở đây !”
Khuôn mặt Chu Hiếu giãn , sự "ngây ngô" của Hoa Chiêu khiến vô cùng hài lòng.
Phụ nữ mà, cứ đơn thuần một chút là , hiểu nghĩa đen là đủ .
Một điểm khác khiến thích Hoa Tiểu Ngọc chính là cô nhiều tâm tư, khiến trông như kẻ ngây thơ ...
“Đừng phí lời nữa, cùng xem gì !” Chu Hiếu thầm mừng rỡ.
Một ba đại minh tinh? Hắn từng trải nghiệm.
Đôi khi đàn ông tỏ háo sắc, thể là do chạm đến đúng điểm yếu của .
Chu Hiếu hiện tại đang vô cùng kích động.
Quay Hoa Chiêu, với ba : “Đi theo .”
Tống Tuyết và Triệu Huệ đương nhiên động đậy, nhưng phía lưng một lực đẩy cực lớn, suýt chút nữa khiến cả hai bay lên.
Họ thể chống sức mạnh của Hoa Chiêu, giống như những con búp bê vải cô cầm tay, đẩy theo Chu Hiếu, rời khỏi phòng, cùng về phía tòa nhà 3, là tòa nhà ở giữa.
Trong sân vài , lập tức hò reo.
“Hiếu ca, thế? Cho chúng cùng với!”
“Cút chỗ khác chơi! tìm họ chuyện!” Chu Hiếu nghiêm mặt .
Hắn là gia chủ tương lai, những từng “tranh giành” Hoa Chiêu với đây, là nghiêm túc nhưng cũng chỉ là đùa giỡn.
Bây giờ Chu Hiếu dẫn ba phụ nữ về phòng của , họ cũng chỉ thể trơ mắt , dám ngăn cản nửa lời.
Gia tộc họ Chu là một gia tộc coi trọng quy củ, cấp bậc nghiêm ngặt.
Mấy khác đang đ.á.n.h bài trong các phòng cũng hùa theo hò reo: “Hiếu ca, xong việc gọi chúng nhé.”
“Cút cút cút.” Chu Hiếu .
Chỉ vài câu , dẫn ba đến tòa nhà giữa, lấy chìa khóa từ cổ , mở cửa phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1365.html.]
Ngay cả ở nơi phòng thủ nghiêm ngặt như , tòa nhà cũng khóa .
Hoa Chiêu lập tức tò mò về bên trong.
Nhà họ Chu tiền, là tiền phi pháp, loại gia đình cần nhất chính là một nơi cất giấu tiền bạc.
Quả nhiên, bước phòng khách của tòa nhà , Hoa Chiêu thấy thế nào là vàng son lộng lẫy.
Căn phòng cũng trang trí tốn kém, theo phong cách Châu Âu thời thượng, trần nhà những bức tượng thiên thần nhỏ, đầu là những bức tranh dầu và bích họa.
Trên bàn, đất trong phòng đều là các loại đồ cổ, bình hoa, đồ trang trí các loại.
Có vẻ như bày xuể, chúng chất đống bừa bãi sàn, trong phòng chỉ chừa một lối hẹp.
Theo con mắt của Hoa Chiêu, đại đa trong là đồ thật.
Chu Hiếu đợi mấy phòng, khóa cửa.
Khoảnh khắc , thả lỏng.
Hoa Chiêu cũng thả lỏng.
Căn phòng chỉ trang trí mà tường cũng dày, cửa sổ còn hàn thêm thanh sắt chống trộm, ngoài cũng .
Đương nhiên bây giờ cô gì Chu Hiếu cả.
“Oa! Nhiều đồ cổ quá! Em thích quá !” Hoa Chiêu vẻ từng thấy qua, bộ dạng sùng bái tiền tài.
Tống Tuyết và Triệu Huệ cuối cùng cũng xác định cô đang diễn.
tự diễn trò mà chui hang cọp của khác, hai vẫn cô đang giở trò gì.
Hai chỉ lùi một bước, hai bên Hoa Chiêu, quan sát màn trình diễn của cô.
Giọng điệu và biểu cảm của Hoa Chiêu thỏa mãn cực độ sự phù phiếm của Chu Hiếu.
Hắn bao giờ cơ hội khoe khoang tài sản của với ngoài, đây là đầu tiên!
“Khụ, cái bình hoa , đời Khang Hy, ngự dụng đấy! Nghe năm xưa đặt trong tẩm cung của ông , thiên hạ chỉ một cái thôi!” Chu Hiếu tùy tiện giới thiệu một chiếc bình hoa lớn bên cạnh.
Đừng , Hoa Chiêu thật sự thể tin.
Loại bình hoa cô vài cái tương tự, đúng là đồ ngự dụng đời Khang Hy.
Loại bình hoa thời đó trong kho của hoàng gia chắc hẳn nhiều, mỗi mùa bày biện khác , mỗi năm mỗi khác, mỗi quý mỗi khác.
Tuy nhiên, truyền đến bây giờ thì đáng giá.
Chu Hiếu giới thiệu vài cái, dần dần mất kiên nhẫn.
Chỉ giới thiệu thôi cũng mất mấy ngày trời chắc xong!
Hắn bây giờ còn chuyện chính .
“Đi, chúng lên lầu xem, đó còn đồ hơn.” Chu Hiếu .
“Ừm ừm.” Hoa Chiêu ngây thơ khờ dại gật đầu, thúc giục Chu Hiếu nhanh.
Mèo con Kute
Chu Hiếu hề nghi ngờ gì.
Hoa Chiêu ngoại trừ việc tỉnh đó biểu hiện trấn tĩnh, chút sợ hãi, thì gì bất thường.
Mà Tống Tuyết cũng sợ hãi, Triệu Huệ cũng chỉ sợ hãi một chút.
Chu Hiếu chỉ nghĩ phụ nữ ở Kinh thành đều gan lớn...
Ngay cả khi còn cảm thấy một chút bất thường khác, nhưng bây giờ còn tâm trí để suy nghĩ nhiều nữa, đầu óc bây giờ những cảnh phim nóng bỏng.
Đến một cửa phòng, Chu Hiếu lấy một chiếc chìa khóa từ khung cửa xuống, mở cửa phòng.
Hoa Chiêu... đây là một trong những địa điểm cất chìa khóa thống nhất quốc ?
Cửa phòng mở , ba phụ nữ đều ngẩn .
Phòng khách ở trang trí vàng son lộng lẫy, đó là do tường dán lá vàng hoặc quét bột vàng.
Còn sự vàng son lộng lẫy trong căn phòng thì là thật.
Các loại đồ trang trí, lớn nhỏ, đều là bằng vàng ròng, cũng chất đầy cả căn phòng.
“Nhà thật giàu .” Hoa Chiêu đột nhiên : “Hoa Tiểu Ngọc phận hẩm hiu.”
Nếu đến trêu chọc cô, cô nhất thời cũng tìm thấy cô , Hoa Tiểu Ngọc chẳng sẽ sống cuộc sống nhung lụa ?
Kết quả cô cứ đến trêu chọc cô, bây giờ sắp thành quả phụ .