Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1382: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:30:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trồng đậu phộng

 

Hoa Chiêu bà Mã thở dài một , nếu dân làng là những kẻ lạnh lùng vô tình, thì chuyện đều thể tha thứ.

 

thì cả nhà Hoa Sơn đều là đồ vô , ai dây là xui xẻo.

 

Nếu cô là một dân thường, cô cũng tránh xa bọn họ, nên thể yêu cầu khác thánh nhân.

 

“Chuyện hạt hướng dương chắc chắn là , nó bán cho một nông trường chuyên trồng để xuất khẩu, những nơi khác thể trồng nữa.”

 

Hoa Chiêu thoái thác nữa, mà đưa một câu chắc chắn.

 

Số hạt hướng dương đó Diệp Minh mang đổi ngoại tệ từ lâu, vì thế cô cũng nhận ít lợi ích.

 

Cũng thực sự đồng ý với đối phương là bán ngoài.

 

Nếu sẽ dễ dẫn đến chiến tranh giá cả.

 

Thương nhân Trung Quốc thời gì khác ngoài việc đ.á.n.h chiến tranh giá cả, cuối cùng cho thị trường tan nát, ai thể kiếm tiền.

 

Dân làng trong nhà lập tức thất vọng.

 

Họ quá khó khăn, vốn dĩ là vùng núi, đất đai nhiều.

 

Ở những vùng đồng bằng núi, mỗi chia bốn năm mẫu, bảy tám mẫu, thậm chí mười mấy mẫu đất, một gia đình năm sáu miệng ăn ba bốn chục mẫu đất, đủ ăn, còn thể bán chút tiền.

 

ở đây núi nhiều đất ít, mỗi chỉ chia 2 mẫu, chỉ thể trồng một vụ, lương thực sản xuất đủ cho ăn thì đủ cho gia súc ăn.

 

Chỉ dựa việc kiếm ăn từ đất, và gia súc một bên c.h.ế.t đói.

 

gia súc, heo, bò, dê các thứ, thì chút nghề phụ nào, trong tay chút tiền tiêu vặt nào, sẽ nghèo c.h.ế.t.

 

Dựa núi ăn núi?

 

Họ là khu rừng chính quy, gỗ núi cho họ đốn, họ chỉ thể núi hái chút nấm, hạt thông các thứ để phụ cấp gia đình.

 

Mà năm ngoái trong làng hái hạt thông, ngã c.h.ế.t.

 

hái nấm, gặp gấu đen, c.ắ.n c.h.ế.t.

 

Núi dễ 'ăn' như !

 

Phía Hoa Chiêu .

 

Trong chốc lát, trong nhà bao trùm một bầu khí ảm đạm.

 

Hoa Chiêu cũng họ khó khăn, mới năm 88, nông dân kiếm ăn đất đai là khó khăn.

 

Lúc nào cũng khó.

 

Hoa Chiêu bà Mã, chị Dâu Tôn, .

 

Những khi nguyên chủ còn nhỏ thể là bắt nạt cô, nguyên chủ thì ít bắt nạt con cái nhà họ...

 

Sau cô đến, những cũng giúp cô xây nhà, giúp cô đ.á.n.h , bà Mã và chị Dâu Tôn mấy càng đến giúp cô việc, trò chuyện với cô.

 

“Đều là bà con làng xóm, giúp thì giúp một tay.” Hoa Cường đột nhiên lên tiếng.

 

Hoa Chiêu gật đầu: “Ông đúng, đều là bà con, cháu khả năng tự nhiên sẽ giúp, hạt hướng dương trồng nữa, chúng đổi sang loại khác... trồng đậu phộng .”

 

Đậu phộng cũng là một thứ , bán trực tiếp quả hoặc ép dầu đều .

 

Đây là đất đồi của họ, quá màu mỡ, trồng đậu phộng là hợp nhất.

Mèo con Kute

 

Mọi lập tức vui mừng.

 

Triệu Lương Tài : “Hạt giống Tiểu Hoa mang , chắc chắn là hạt giống , năng suất cao chứ?”

 

Người làng Kỷ Sơn từng kiếm tiền từ hạt hướng dương, khi hạt hướng dương còn nữa, họ cũng thử trồng các cây kinh tế khác, mong kiếm tiền.

 

Kết quả đều , hạt giống , đất đai , cả chất lượng lẫn sản lượng đều tăng lên .

 

Hoa Chiêu tay, chắc chắn sẽ khác... ?

 

“Bác trưởng làng, khi cháu thi đại học thì đỗ, chuyên ngành nông nghiệp, viện nghiên cứu hạt giống của chúng cháu giống đậu phộng mới, đảm bảo chất lượng , năng suất cao.” Hoa Chiêu trấn an .

 

Mọi đều ngạc nhiên cô, ngờ cô học đại học!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1382.html.]

 

Làng Kỷ Sơn của họ đúng là, bay một con phượng hoàng vàng!

 

trải qua bao khó khăn vất vả mà đỗ đại học, học gì học, học nông nghiệp..... chẳng , bay về đây ?

 

Tuy nhiên, Hoa Chiêu giống mới, năng suất cao, vẫn vui mừng khôn xiết.

 

Triệu Lương Tài chút ngượng ngùng hỏi: “Hạt giống khi nào thì ...”

 

Không ông vội, mà là Hoa Chiêu chắc chắn về đây ở lâu dài, còn đá cho Hoa Long trọng thương, nếu là ông , giờ vỗ m.ô.n.g mất , chứ thèm dây dưa với nhà Hoa Sơn.

 

Ông sợ Hoa Chiêu ngày mai sẽ mất, trong khi hạt giống bao giờ mới tới.

 

“Mọi yên tâm, ngày mai cháu sẽ sai thành phố gọi điện thoại, khi cháu , hạt giống chắc chắn sẽ tới, bây giờ về thống kê xem mỗi nhà cần bao nhiêu, sáng mai đến báo cho cháu.” Hoa Chiêu .

 

“Ấy , chúng về thống kê đây.” Triệu Lương Tài .

 

Thái độ của ông đến lạ thường, thậm chí chút khúm núm, còn là cái tiểu đội trưởng năng cứng rắn như nữa.

 

Thật sự là hiện thực khiến cúi đầu.

 

Hoa Chiêu là sinh viên đại học cơ mà... còn là sinh viên đại học thể dẫn dắt cả làng giàu, thái độ một chút thì ?

 

Thái độ , để ông ngẩng cằm, liếc xéo Hoa Chiêu, lệnh cô mang hạt giống ?

 

Ông bệnh!

 

Triệu Lương Tài dẫn .

 

Cây nến nhà bà Mã chỉ còn một chút, xem chừng sắp tắt.

 

Hoa Chiêu vội vàng lấy nến trong hành lý , thắp lên.

 

Trong hành lý của cô ban đầu những thứ , nhưng gian trong tay, cô cả thiên hạ.

 

Những thứ phổ biến phổ biến thị trường hiện nay, cô đều trong gian của .

 

Một nơi rộng lớn như chứa đồ, cô luôn cảm thấy lãng phí.

 

Mặc dù , gian rộng lớn vẫn trống rỗng, cô thể chứa đầy đồ đạc của cả một bến cảng mà chúng cũng chỉ chiếm một chút vị trí nhỏ.

 

Những cây nến Hoa Chiêu lấy sáng hơn, chiếu sáng xa hơn.

 

Nhờ mà hình dáng trong bóng tối cũng hiện rõ.

 

Hoa Chiêu đầu: “Thì là dì Tam Ngưu, chuyện gì ạ?”

 

Đứng trong bóng tối là vợ của Hoa Tam Ngưu, Khương Cầm.

 

Khương Cầm tiến vài bước, lộ khuôn mặt già nua với nụ lấy lòng.

 

“Không chuyện gì, chỉ là cháu mười mấy năm về, dì ba nhớ cháu, nên qua thăm cháu một chút.” Khương Cầm .

 

Cứ như thể hai đây quan hệ thiết lắm, quên mất cả lúc x.é to.ạc mặt .

 

Không ai đ.á.n.h kẻ , mặt bọn trẻ, Hoa Chiêu tỏ thiếu giáo dục, hơn nữa, chuyện mười mấy năm cô cũng còn nhớ rõ.

 

Rời khỏi Hậu Sơn Đồn, gia đình cô vứt khỏi đầu.

 

“Dì Tam Ngưu mấy năm nay sống chứ ạ?” Hoa Chiêu hỏi.

 

Thấy cô thái độ như , Khương Cầm mừng rỡ, vội vàng xuống mép giường, :

 

“Tốt lắm... , chẳng chút nào! Nhà dì nghèo lắm, hai năm nay hai đứa em trai cháu lấy vợ, xây nhà, sinh con, tiêu sạch hết của cải trong nhà . Chú ba nhà cháu còn ngốc, kiếm tiền, cuộc sống trong nhà trông chẳng khác nào sắp gạo mà ăn ....”

 

cũng vòng vo, trực tiếp : “Nhà dì cũng trồng đậu phộng, nhà dì bây giờ 10 miệng ăn, 20 mẫu đất, dì định trồng đậu phộng! Dì cũng xin một ít hạt giống, cháu xem ....”

 

việc gì khác, chỉ mỗi chuyện .

 

Lần Hoa Chiêu dẫn cả làng trồng hạt hướng dương, giúp giàu lên một thời gian, nhà nào nhà nấy đều xây nhà ngói, đầu cả mười dặm tám làng!

 

Chỉ là xây xong nhà thì hết tiền, liên lạc với Hoa Chiêu, cuộc sống bắt đầu nghèo khó...

 

Nhà bà thì vẫn nghèo như khi, bản và hai con trai vẫn sống trong nhà đất.

 

Bây giờ Hoa Chiêu bắt đầu cho trồng đậu phộng, gì cũng thể bỏ lỡ!

 

 

Loading...