Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1390: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:30:31
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời già thu ngươi ?
Phía đám đông, Khương Cần xách hai bé .
Hai đứa trẻ một đứa năm sáu tuổi, một đứa ba bốn tuổi.
Mã Thu Bình thấy bọn chúng, lập tức bật nức nở.
Mèo con Kute
Đây là hai đứa con khác của cô, vì khỏe mạnh nên gia đình Hoa Đại Ngưu nuôi nấng, là Hoa Lão Nhị và Hoa Lão Tứ.
Hai đứa còn tên gọi khác là Hoa Mãn, Hoa Điền.
Hai bé vặn vẹo trong tay Khương Cần, xách cũng sợ hãi, mà tỏ vẻ vô cùng bất mãn.
“Buông cháu !” Hoa Mãn nắm tay Khương Cần hét lên.
Khương Cần thèm để ý, Hoa Mãn liền c.ắ.n một cái tay bà .
“Ối cha mày cái thằng ranh con !” Khương Cần đá văng bé .
Mấy đứa trẻ con gì chứ, trừ con nhà thì con nhà khác đều đáng ghét!
Huống hồ bà và gia đình Hoa Đại Ngưu sớm phân gia, là hai nhà , bà , cái bà thím ba , một chút cũng thích mấy đứa trẻ ranh nhà Hoa Long.
Hoa Mãn đá ngã xuống đất cũng , hùng hổ dậy, trừng mắt giận dữ Khương Cần.
Cậu bé định xông tới c.ắ.n tiếp thì vợ Đại Ngưu túm lấy, hét mặt Mã Thu Bình: “Mày dám ly hôn, tao sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t hai đứa con của mày!”
Lời tàn nhẫn khiến xung quanh lập tức xôn xao.
“Bà cái gì thế? Nó cũng là cháu nội bà!” Triệu Lương Tài giận dữ .
Lần đầu tiên gặp bà chồng lấy cháu nội uy h.i.ế.p con dâu!
Đã thấy chồng độc ác , nhưng thấy ai như thế !
Mã Thu Bình bà chồng, Hoa Mãn đang ngây dại trừng mắt cô trong vòng tay bà , ánh mắt đột nhiên đỏ ngầu.
“Được thôi! Bà g.i.ế.c ! G.i.ế.c ngay bây giờ ! Không g.i.ế.c thì bà là đồ khốn nạn!” Mã Thu Bình gào lên.
Mấy đứa trẻ từ mà ? Tưởng cô sinh chắc? Đều là mấy con súc sinh nhà Hoa Đại Ngưu ép buộc mà !
Cô còn cha của mấy đứa rốt cuộc là ai nữa!
Cô ngày nào cũng giày vò!
Tưởng cô thích mấy đứa trẻ lắm chắc?
Mấy đứa bên nhà đẻ tật thì đỡ, bà ngoại nuôi, cùng một lòng với cô, thương cô, cô đánh, chúng nó xông lên bảo vệ.
Còn hai đứa mấy con súc sinh nhà Hoa Long nuôi thì khác, chúng nó cũng giống mấy con súc sinh lớn , chỉ là súc sinh con mà thôi!
Bình thường đối với cô lời lẽ lạnh nhạt, oai gió, cũng như gia đình Hoa Đại Ngưu đối xử với súc vật , một chút cũng coi cô là .
“G.i.ế.c ! Bà g.i.ế.c ! Đồ khốn nạn!” Mã Thu Mai chỉ vợ Đại Ngưu mắng.
Vợ Đại Ngưu giữ đó.
Bà nào nghĩ đến chuyện g.i.ế.c thật, đây là dòng m.á.u nhà họ Hoa của bà , là con của thằng cả... con của thằng nào đó trong mấy đứa con trai bà !
Bây giờ thằng cả phế , cũng thể con trai nữa, hai đứa cháu chính là cái gốc của nó, thờ phụng nó đến cuối đời.
“Mày, gì nào như mày, g.i.ế.c con ! Tao bảo mày đồ , đồ mất hết nhân tính, trời già thu mày !” Vợ Đại Ngưu mắng.
“Muốn thu thì cũng thu bà , thu cả nhà bà !” Mã Thu Bình mắng .
Hai c.h.ử.i qua mắng , dứt.
Khiến vợ Đại Ngưu tức c.h.ế.t.
Con trai phế đều là do con chổi , từ khi con chổi cửa, nhà họ cứ liên tục gặp xui xẻo.
Ngày càng nghèo túng, thể nào ngóc đầu lên .
Sinh 5 đứa con, 3 đứa là tàn tật!
Trong vòng trăm dặm nhà nào đen đủi như thế!
Giá như , họ gây khó dễ cho Mã Thu Bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1390.html.]
Ban đầu Hoa Long chuyện với cô gái làng bên... nhưng cô gái làng bên đó, vì Hoa Diệp trốn trộm hết tiền trong nhà, họ tiền sính lễ nên đành hủy bỏ.
Đang nghĩ thế, vợ Đại Ngưu bỗng thấy mắt hoa lên, bà hình như thấy Hoa Diệp?
Đau đến mức sinh ảo giác ?
Bà mười mấy năm gặp Hoa Diệp, nhận nữa.
Người phụ nữ hơn 30 tuổi mắt , cũng giống Hoa Diệp trong ký ức.
Người mắt , là thành phố, còn khá sang trọng.
thấy bà lão bên cạnh phụ nữ , vợ Đại Ngưu lập tức trợn mắt, xác nhận đây chính là Hoa Diệp!
Bà lão Hoa đổi nhiều lắm, vẫn là bà lão đó, chỉ là béo hơn một chút, trắng hơn một chút, nếp nhăn mặt ít hơn một chút.
Những cái khác hầu như đổi, vẫn mặc bộ áo khoác cổ Tàu màu xanh đậm đó, tóc chải ngược gọn gàng.
“Mẹ?” Hoa Đại Ngưu và Hoa Nhị Ngưu cũng thấy hai , thể tin mà lên tiếng.
Bà lão Hoa thấy mấy con trai và cháu nội, mí mắt cụp xuống, trở thành bà lão Hoa trầm mặc như một cái bóng như đây.
Vợ Đại Ngưu lao thẳng đến Hoa Diệp, nếu chân đau đến mức dậy , bây giờ bà chắc chắn sẽ nhảy dựng lên xé nát con tiện nhân !
“Hoa Diệp! Năm đó mày trộm hết tiền trong nhà! Khiến chúng tao khổ sở bao nhiêu! Mày mau trả tiền đây! Nếu , nếu chúng tao sẽ báo công an bắt mày!” Vợ Đại Ngưu hét lên.
Bây giờ xé con tiện nhân là chuyện phụ, việc quan trọng là đòi tiền mất mát năm đó, đợi nó phun tiền , hẵng xé!
Lời bà nhắc nhở Hoa Đại Ngưu và mấy , năm đó Hoa Diệp trộm hết tiền và cả hộp châu báu trong nhà, khiến họ khổ sở bao!
Hoa Đại Ngưu và Hoa Nhị Ngưu lập tức xông tới, mỗi một bên túm lấy Hoa Diệp, khiến bà lão Hoa bên cạnh loạng choạng, nếu Vân Phi gần đó mắt nhanh tay lẹ đỡ lấy, bà lão ngã xuống đất .
Người già lớn tuổi như , ngã một cái chuyện đùa .
“Mẹ!” Hoa Diệp sốt ruột bà lão Hoa, thấy bà ngã, cô cảm kích Vân Phi một cái.
Cô từng gặp Vân Phi, nhưng dáng vẻ, cách ăn mặc và khí chất của Vân Phi, cô đây là con của Hoa Chiêu.
“Làm gì thế! Buông ! Trả cho mấy là !” Hoa Diệp vung tay .
Đã trở về , cô quả thật ý định trả tiền.
Nhờ sự giúp đỡ của Hoa Chiêu, tiền đó những năm qua cô cũng dùng đến.
Ban đầu trả, nhưng vì trở về, thì nhất định trả.
Nếu sẽ là tình trạng như bây giờ, mấy trai sẽ tha cho cô.
Nghe cô trả tiền, cánh tay của Hoa Đại Ngưu và Hoa Nhị Ngưu nới lỏng .
Hoa Diệp ngay tại chỗ lấy một cái hộp, mở mặt : “Này, đây là những thứ năm đó lấy , đều ở đây cả, đưa cho mấy !”
Trong hộp là mấy trăm đồng, và một ít đồ trang sức vàng bạc.
Cô sợ lộ tài sản, dù cũng còn là của cô nữa.
Ai vì chuyện mà tìm rắc rối cho nhà họ Hoa, cứ việc tìm .
Hoa Đại Ngưu và Hoa Nhị Ngưu thấy đồ bên trong, mắt sáng rực, đều xông giật lấy.
Nhà họ Hoa còn là nhà họ Hoa đoàn kết một lòng như xưa nữa, ông cụ còn trấn giữ , ba con trai phân gia quá lâu nên ly tán.
Ai nấy đều thấy tiền sáng mắt.
Hai em suýt chút nữa đ.á.n.h công khai vì ai giật nhiều hơn, ai giật ít hơn.
Mọi thở dài khinh bỉ.
Đột nhiên, Hoa Tam Ngưu cõng Hoa Sơn, run rẩy tới.
Trước đó họ ong bắp cày tấn công, những nhà họ Hoa khác chân cẳng lanh lẹ, chạy nhanh hơn cả thỏ, Hoa Tam Ngưu cõng Hoa Sơn, chạy nhanh, vì hoảng loạn mà ngã lăn xuống khe núi.
Khe núi sâu, hai thoáng chốc lăn mất hút.
Kết quả là một ai dừng cứu họ, cũng ai đó tìm họ.
Hoa Tam Ngưu và Hoa Sơn mất mấy tiếng đồng hồ mới bò khỏi khe núi.
Nếu còn một thở chống đỡ, Hoa Sơn cảm thấy ông nãy tức c.h.ế.t !