Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1393: Hay Ho Thật Đấy
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:30:34
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả nhà Hoa Sơn chạy tới chạy lui, cuối cùng phát hiện “sự thật”, đám ong vò vẽ chỉ nhắm Hoa Hổ và Hoa Báo để đốt.
Những khác đổi đường , đó còn ong vò vẽ đuổi theo nữa.
Lúc , cả nhà mới rảnh tay sang gây sự với Mã Thu Bình.
Hoa Long thành phế nhân, gia đình Đại Ngưu càng đời nào bỏ qua Mã Thu Bình, bắt cô đến chăm sóc Hoa Long.
Kết quả là tự đưa bệnh viện ~
Còn Hoa Hổ và Hoa Báo chạy một mạch đến chân núi, nhảy xuống suối, chỉ thỉnh thoảng nhô đầu lên để thở.
Phải là, cách hiệu quả tức thì.
Ong vò vẽ thể đốt họ nữa.
Sau khi nấp 2 tiếng đồng hồ, phần lớn ong vò vẽ bay .
vẫn còn một con, cứ như điên , ngừng nghỉ bay vo ve đầu họ.
Bất cứ khi nào họ ngẩng đầu lên, đám ong đó vẫn ở đó!
Sau đó nước suối quá lạnh, Hoa Hổ và Hoa Báo chịu nổi đành bò lên.
Kết quả là mới nhô đầu lên thì mặt đốt sưng vù.
Đau đến mức cả hai 'oao' một tiếng rụt trong nước.
nước suối chảy từ đó núi quá lạnh, chỉ một lát họ lạnh đến mức nhịn thò đầu .
Lộ mặt là đốt mặt, lộ tay là đốt tay.
Đám ong nhỏ Hoa Chiêu chỉ huy việc cần mẫn, chỉ đ.á.n.h đó.
Hoa Hổ và Hoa Báo mạo hiểm chạy lên bờ một , đó liền thấy phần lớn đám ong vò vẽ bay , hóa vẫn ở xung quanh, bay về phía họ.
Đen kịt cả một đàn, nếu đốt chi chít như thế , liệu sống nổi ?
Cả hai rụt trong nước suối.
Thà c.h.ế.t cóng còn hơn c.h.ế.t đau.
Thế là cóng cả một đêm.
May mà là nước suối tháng 8, nếu là tháng 9, tháng 10 thì họ thật sự sẽ c.h.ế.t.
Sáng sớm tinh mơ, Hoa Lão Thái Thái kéo đến phòng bên cạnh lướt qua Hoa Diệp đang thoi thóp, lập tức lóc : “Được , sẽ tìm Hoa Chiêu ngay đây, lừa mấy đứa nhỏ nhà cô đến chỗ suối nước nóng!
“ nhé, đến lúc đó mấy nhất định thả chúng ! Bằng , bằng nếu chồng của Hoa Diệp tìm đến, mấy sẽ ăn !”
Khương Cần tò mò hỏi: “Hoa Diệp kết hôn ? Chồng cô gì?”
“Chồng cô là lính! Quan to lắm!” Hoa Lão Thái Thái khoác lác, hù dọa bọn họ.
bà ngờ rằng, như phản tác dụng.
Ánh mắt của Hoa Sơn và Hoa Nhị Ngưu đều trầm xuống.
Bọn họ đắc tội c.h.ế.t với Hoa Diệp , còn bảo chuyện như , nếu thả bọn họ , để bọn họ ngoài lung tung, tìm đến nhà họ Diệp hoặc chồng của Hoa Diệp thì sẽ .
Hoa Nhị Ngưu liếc cha , hai cha con ánh mắt giao .
Hoa Lão Thái Thái đó từng nghĩ đến chuyện nhất mà con trai thể , giờ thì nghĩ đến , lập tức hiểu rõ ánh mắt của Hoa Nhị Ngưu.
Tim bà bỗng thắt , đồng thời cũng trở nên tàn nhẫn.
“ sẽ ! Sẽ tố cáo mấy , nếu , cũng tham gia , cũng chẳng khá hơn là bao!” Hoa Lão Thái Thái .
“Bà là .” Hoa Sơn với Khương Cần: “Bà cùng bà , cùng tìm Hoa Chiêu.”
Hoa Lão Thái Thái há miệng, cần, nhưng sợ sẽ khiến bọn họ cảnh giác, đành ngậm miệng .
Khương Cần kéo Hoa Lão Thái Thái đến nhà Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu đang chỉ huy đàn ong vò vẽ tản , nếu thì hai suối sẽ c.h.ế.t mất.
Sao thể ?
Mắt nhắm, chân duỗi, thế là cho họ giải thoát mất còn gì.
Đàn ong vò vẽ tản , Hoa Hổ, đang gắng gượng chút sức lực cuối cùng, lập tức phát hiện , liền kéo Hoa Báo lên bờ.
Mèo con Kute
Hai em mặt đất thở hổn hển như ch.ó c.h.ế.t, cảm thấy cả những hòn đá lạnh lẽo cũng trở nên ấm áp.
Họ thức trắng một đêm, còn lạnh như , khi lên bờ ánh nắng ban mai chiếu , bất ngờ .
Sau đó, một đàn hơn hai mươi con ong vò vẽ bay đến, nhưng hề thu hút sự chú ý của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1393-hay-ho-that-day.html.]
giây tiếp theo, chân núi vang lên tiếng kêu t.h.ả.m thiết đến xé lòng của hai .
Hầu như tất cả ở Kháo Sơn Thôn đều thu hút đến đó.
Bước chân của Khương Cần và Hoa Lão Thái Thái đều khựng , Khương Cần đó là tiếng của Hoa Hổ và Hoa Báo, lúc cô mới nhớ tối qua hai họ về nhà.
Chuyện gì thế ? Cô xem thử.
rốt cuộc, chuyện bên Hoa Chiêu vẫn quan trọng hơn.
Cô kéo Hoa Lão Thái Thái đến cửa nhà Hoa Chiêu.
Trong sân mùi thơm thoang thoảng, sáng nay ăn mì sợi.
Khương Cần ngửi thấy mùi mỡ lợn, hành lá xào mỡ lợn, trứng xào tương, thơm đến nỗi Khương Cần suýt nữa giữ thể diện mà xin ké bữa.
“Tiểu Hoa , bà ba của cháu đến thăm cháu đây.” Khương Cần ngoài sân gọi .
Cô đảo mắt mấy trong sân, vệ sĩ lực lưỡng, cũng mấy đứa nhỏ nhà Hoa Chiêu.
Nhìn những đứa trẻ đứa nào đứa nấy đều xinh xắn đáng yêu như thiên thần, trong lòng Khương Cần bắt đầu dâng lên sự ghen tị.
Mấy đứa cháu nhà cô , đứa nào đứa nấy đều là lũ sói mắt trắng nuôi lớn, chẳng thiết gì với cô .
Mấy đứa nhỏ ...
Đợi tiền, cô sẽ đổi vợ cho hai đứa con trai! Đổi đến khi nào sinh cháu trai hiếu thảo thì thôi!
Hoa Chiêu bước , liếc Hoa Lão Thái Thái một cái, : “Bà ba đến , mời .”
Hoa Lão Thái Thái cúi đầu bước sân.
Khương Cần cũng theo.
Hoa Chiêu ngăn cản đường của cô .
“Cháu chỉ mời bà ba thôi, còn bà thì miễn .” Cô .
“Dựa chứ? Bà là bà ba của cháu, cháu là thím ba của cháu mà, cháu, cháu đến ăn ké , cháu chỉ là... thiết với chồng cháu thôi!” Khương Cần .
Cô theo sát, sợ Hoa Lão Thái Thái sai điều gì.
“Vậy thì hai về nhà mà thiết , tìm cháu gì?” Hoa Chiêu trở .
“Này, cháu!” Khương Cần định theo , Tiểu Thận Hành từ nhảy xổ mặt cô , trừng mắt cô đầy hung dữ.
Khương Cần giật , lùi mạnh về phía một bước.
Cô hận thể nhấc bổng hai chân lên khỏi mặt đất, để tránh đứa nhóc dẫm !
Cái chân của chị dâu hôm qua đáng sợ thật.
Hoa Lão Thái Thái thì trong sân, bà khổ sở liếc Khương Cần một cái, lắc đầu, đuổi theo Hoa Chiêu.
Khương Cần cũng đuổi theo nữa.
Cô nghĩ Hoa Lão Thái Thái sẽ theo lời họ , bằng Hoa Diệp sẽ c.h.ế.t.
So với con của khác, con của đương nhiên là quan trọng nhất.
, lỡ mà...
Dưới chân núi, Hoa Đại Cẩu bỗng nhiên chạy lên.
“Bà nội! Bà mau xem , cha Hổ và cha Ba của cháu ong đốt c.h.ế.t !” Hoa Đại Cẩu la lên.
Tổ tiên của Kháo Sơn Thôn đều đến từ khắp nơi, do chạy nạn mà đến, nên khẩu ngữ và cách xưng hô khá lộn xộn.
Có gọi của cha là bác cả, bác hai, bác ba, cũng gọi là cha cả, cha hai, cha ba.
Hoa Đại Cẩu là do tự nghĩ ai dạy, thích gọi Hoa Hổ là cha Hổ.
Nghe lúc nào cũng là lạ.
Trước đây mỗi thấy Khương Cần đều sẽ sửa cho nó một chút, nếu Hoa Hổ vui.
giờ cô chẳng còn tâm trạng nữa: “Mày gì? Bọn họ c.h.ế.t ?”
“Chưa c.h.ế.t.” Hoa Đại Cẩu lập tức .
Khương Cần tức điên lên: “Vậy mày nãy bậy bạ gì thế!”
“ dân làng đều thà c.h.ế.t còn hơn.” Hoa Đại Cẩu giơ tay vẽ một hình tròn lớn: “Cái của quý của bọn họ ong đốt , giờ to thế ! To hơn cả đầu cháu, bà mau xem , ho lắm!”