Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1396: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:30:38
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào núi
Hoa Đại Cẩu chép chép miệng, dường như vẫn còn cảm nhận mùi vị bánh quy hôm đó.
Cậu Hoa Chiêu, đột nhiên chút ngại ngùng : “Cô... giống khác.”
Hoa Chiêu là của mấy đứa trẻ .
Mẹ, hóa cũng thể như thế .
Vừa xinh sạch sẽ, còn với con cái, chuyện ôn tồn nhẹ nhàng, hòa nhã, con cái của , trong mắt tràn đầy cưng chiều.
Hoàn giống ! Mẹ , cứ như một mụ chằn! Ngày nào cũng la mắng thì c.h.ử.i bới chúng, hoặc đơn giản là chẳng thấy mặt , đ.á.n.h bài với bố .
Hoa Đại Cẩu xong, chạy biến mất.
Hoa Chiêu bóng lưng thở dài, nhưng vì câu của , cô quyết định để cho bố , Hoa Sinh, một con đường sống.
“Bọn trẻ núi ?” Hoa Cường bước hỏi.
Ban đầu ông cứ nghĩ bọn trẻ rủ chơi trong thôn, ai ngờ liếc mắt thấy chúng núi.
Thế lắm ? Kháo Sơn Thôn thuộc dãy núi Hưng An Lĩnh, núi chính là rừng sâu rậm rạp, bên trong heo rừng, hổ, gấu đen, nếu chúng nổi điên thì thật sự sẽ ăn thịt đó.
Đặc biệt là những đàn heo rừng.
Tuy mấy đứa trẻ hề bình thường, nhưng dù cũng là trẻ con, đặc biệt là ba đứa nhỏ cũng theo núi.
Hoa Cường lo lắng.
“Yên tâm , con cũng .” Hoa Chiêu dậy, dẫn theo một nửa vệ sĩ theo.
Những định theo, nhưng cô ngăn .
Nếu họ theo, sẽ dọa cho nhà Hoa Sơn dám tay.
Hoa Chiêu cũng , Hoa Cường liền yên tâm.
Heo rừng gì đó, nếu thật sự đụng cháu gái ông, thì đó là đến nộp mạng thôi.
Trong rừng núi, ba đứa nhỏ ban đầu còn chút căng thẳng, ngang dọc, chỉ kẻ bắt chúng ở .
một lúc thì chúng quên béng chuyện đó, vui vẻ chơi đùa.
Ba đứa chúng trải nghiệm trưởng thành khác với các chị, chúng ít khi ngoài, dù mỗi năm đều giữa Bằng Thành và Kinh Thành.
cả hai nơi đều là nhà.
Đi máy bay, ô tô đường tính là ngoài.
Mèo con Kute
Rừng sâu , chúng cũng là đầu tiên , mắt tràn đầy kinh ngạc.
Mấy đứa trẻ khác cũng , những nơi như thế chúng cũng đến nhiều.
Hơn nữa, đây là nơi chúng từng sống khi còn nhỏ, dường như đặc biệt thú vị.
Tiểu Thận Hành liếc mắt về phía một cái, hừ lạnh một tiếng, thèm để ý nữa, trèo lên cây hái mấy quả dại chia cho các chị em.
Mấy đứa ăn uống vui vẻ, như dã ngoại .
Hoa Tam Ngưu bé liếc mắt qua, trong lòng chút nghi ngờ, cảm thấy ánh mắt đó đang thì ?
những bụi cỏ cao đến che khuất cả mặt, tin rằng đó chỉ là sự trùng hợp.
Con đường dẫn đến suối nước nóng núi, vì nhiều nên thành một lối mòn nhỏ, mấy nhanh.
Bà Hoa theo kịp, Vân Phi và Thúy Vi dìu bà, gần như là khiêng bà .
Họ đến nơi sớm, giải quyết rắc rối phía sớm, về nhà ăn cơm.
Điều khổ mấy đang theo dõi trong bụi cỏ và lùm cây hai bên núi, lâu , cứa vô vết cắt nhỏ.
Thêm đó, những vết sưng do côn trùng đốt hôm qua còn lành, mấy lập tức cảm thấy bực bội.
“Mẹ kiếp, mấy đứa nhóc con, cái quái gì, cứ theo xuống , giữ cách là .” Hoa Tam Ngưu .
Hoa Nhị Ngưu cảm thấy thế , suối nước nóng đó là một nơi , giờ bắt đồng mỗi ngày nữa, lớn trẻ con trong làng việc gì thì đều ngâm .
Lỡ đường gặp ai, đợi mấy đứa trẻ xảy chuyện, bọn họ liên tưởng ....
“Sợ cái gì, dù chúng cũng sống ở cái thung lũng nghèo nàn nữa! Cây c.h.ế.t vì chuyển chỗ, sống vì đổi cảnh!” Hoa Thụ , là đầu tiên xông xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1396.html.]
Hoa Tam Ngưu, Hoa Sinh theo .
Hoa Nhị Ngưu chỉ đành theo.
Hôm nay họ “may mắn”, trời giữa hè ai đến ngâm suối nước nóng, đường gặp bất cứ ai.
Cho đến khi đến bờ suối nước nóng.
Tiểu Thận Hành vẫn là một tự tin trong giao tiếp, thấy ở bờ suối nước nóng, bé lập tức tới hỏi: “Các vị là ai? Sao ở đây?”
Bờ suối nước nóng mà đang dã ngoại.
Tổng cộng tám lớn nhỏ, trông như hai gia đình.
Hai cặp vợ chồng, mỗi cặp dẫn theo hai đứa con.
Tổng cộng 3 nam 1 nữ, tuổi tác đều lớn.
Cậu bé lớn nhất gần bằng Vân Phi, cô bé nhỏ nhất gần bằng Tiểu Thận Hành, bảy tám tuổi.
Hai gia đình mấy đột nhiên xuất hiện, cũng ngạc nhiên.
Những đứa trẻ xinh như , hiếm khi thấy nhiều đến thế cùng một lúc.
tướng mạo của mấy , trông như một nhà, thì gì lạ.
rốt cuộc là ai sinh mà chứ? Nền tảng chắc chắn lắm.
“Chúng là huyện An, ở đây suối nước nóng, đến chơi, các cháu thì ?” Một phụ nữ mỉm hỏi Tiểu Thận Hành.
Bà cẩn thận đ.á.n.h giá Tiểu Thận Hành, vẫn nhận bé là trai gái.
Cậu bé mặc một bộ đồ thể thao, trông vẻ trung tính.
Khuôn mặt nhỏ nhắn thật sự quá xinh .
“Các cháu nhỏ, các cháu từ đến? Người lớn trong nhà ?” Một phụ nữ khác tới, liếc bà Hoa hỏi.
Tuy bà lão là lớn, nhưng cách ăn mặc và khí chất hợp với mấy đứa trẻ, giống một gia đình.
“Người lớn nhà cháu ở nhà ạ.” Tiểu Thận Hành .
“Ôi chao!” Mấy lớn đồng thời kinh hô.
Suối nước nóng sâu trong núi, bộ hơn một tiếng đồng hồ mới đến ngôi làng gần nhất, xung quanh thường xuyên thú dữ lui tới.
Người lớn nào yên tâm để mấy đứa trẻ nhỏ như tự núi chứ?
Bà lão còn vững thì chẳng chút khả năng bảo vệ nào.
“Các cháu theo chúng !” Cô bé bảy tám tuổi nhảy tưng tưng đến bên Tiểu Thận Hành, kéo tay áo bé : “Bố cháu giỏi lắm! Bố cháu sẽ bảo vệ các cháu!”
Tiểu Thận Hành “khịt” một tiếng gạt tay áo , bố bé mới là giỏi nhất! Cậu bé cũng cần khác bảo vệ.
“Điềm Điềm.” Vân Phi tới, ấn vai bé, giọng cảnh cáo.
Người khác lòng , bé thể bất lịch sự.
Ở bên ngoài, họ đều gọi bằng tên mật, tuyệt đối gọi tên thật, để tránh lộ thông tin phận.
“Biết ạ.” Tiểu Thận Hành mặt lạnh, với cô bé: “Cảm ơn ý của bạn, nhưng thôi, chúng thể tự bảo vệ .”
Người , dù giận cũng .
Trẻ con , dù kiêu ngạo cũng đáng yêu.
Hơn nữa bé rốt cuộc cũng lời cảm ơn.
Vu Quyên “cô bé” mà thích c.h.ế.t , bà chỉ sinh hai thằng ranh con, con gái, giờ một đứa con gái thì... , con dâu cũng !
Bà ưng ngay “cô bé” nổi bật .
“Tiểu Nam, Tiểu Bắc, mau đây chơi với em gái!” Vu Quyên gọi.
Tiểu Thận Hành lập tức bà nhận nhầm giới tính, định xù lông, nhưng tóc bé Vân Phi xoa mạnh một cái, lập tức ngoan ngoãn .
Cậu bé sức mạnh lớn, tốc độ nhanh, cũng là đ.á.n.h cả... nhưng từ khi 3 tuổi, bé , hậu quả của việc động thủ với cả là đáng sợ.
Sau đó cả luôn khiến bé hối hận kịp!
Vì bé lời Vân Phi, lời bố đôi khi còn hiệu nghiệm, nhưng lời cả, tuyệt đối hiệu nghiệm.