Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1419: Tôi sẽ về cùng anh ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:35:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cô nhất đừng chỉ xem thôi." Diêu Khôn khuyên nhủ.

 

Anh khá thích Tạ Liên Na, xinh , năng lực, chuyện hợp ý, thể mang lợi nhuận cho công ty, một như tại thích chứ?

 

Nếu cô chỉ xem từ chối, ai Hoa Chiêu tức giận ?

 

Nếu hai phụ nữ thuận mắt, với sự kiêu ngạo của Tạ Liên Na, cô sẽ công ty nữa nhỉ?

 

Diêu Khôn thở dài, như thật sự tiếc.

 

Anh mặc quần áo xong, từ trong ngăn kéo lấy chứng minh thư, hộ chiếu, ví tiền, kiểm tra .

 

Thấy lấy hộ chiếu, Tạ Liên Na ngạc nhiên hỏi: "Anh ?"

 

Dạo gần đây chẳng việc gì cần công tác.

 

về Kinh Thành một chuyến, xem... vợ con. Mới khỏi mà nhớ họ .” Diêu Khôn , mặt vô thức nở nụ .

 

Diêu Lâm đó vẫn luôn giữ chức vụ trong công ty, tin tức ông bệnh thể truyền ngoài, chủ yếu là thể để bố .

 

Anh vẫn rốt cuộc là chuyện gì, thể cứ phong phanh mà sợ hãi, bố sợ.

 

Thế nên lấy vợ con cớ.

 

thật sự nhớ họ , đặc biệt là Tiểu Mỹ, kể chuyện khi ngủ, con bé ngủ .

 

(Ngủ ngon lành! Anh họ chị họ bao nhiêu là chuyện khi ngủ, kịch tính gay cấn, xong là con bé ngơ ngác luôn ~)

 

Ánh mắt Tạ Liên Na lóe lên.

 

“Vậy đợi một chút nhé, sẽ bàn giao công việc ngay cùng . Đi Đại lục bằng cách nào đây, hải quan cực kỳ nghiêm ngặt, nhiều thứ thể mang theo, bắt vì mấy chuyện đó .”

 

Diêu Khôn nghĩ một lát, bên ông nội cũng vội vàng lúc ... Hơn nữa, bây giờ đến sân bay chắc vé.

 

Chuyến bay Kinh Thành vài ngày mới một chuyến, nếu ngay bây giờ, lẽ đổi thành phố để bay.

 

Mất công di chuyển một hồi, chắc nhanh hơn chờ đợi.

 

Anh : “Được , cô nhanh lên nhé, hai ngày, hai ngày nữa chuyến bay, cô bàn giao xong xuôi kịp ?”

 

“Không thành vấn đề.” Tạ Liên Na dấu OK dứt khoát ngoài.

 

Diêu Khôn thích cái tính cách thẳng thắn, dây dưa của cô, giống với Diệp Thư.

 

Anh cũng bắt đầu xử lý công việc trong tay.

 

Sáng sớm hôm , Diệp Thư thức dậy, mắt quả nhiên sưng.

 

“Ôi trời! Tớ mấy tiếng !” Diệp Thư sốt ruột .

 

“Cậu cả đêm.” Hoa Chiêu ngáp một cái .

 

quen ngủ cùng khác ngoài Diệp Thâm và các con, hơn nữa Diệp Thư đêm qua còn gặp ác mộng liên tục.

 

Lúc thì lúc thì , lúc thì đạp lung tung.

 

đá Diệp Thư xuống giường là vì tình chị em sâu nặng lắm ~

 

Diệp Thư chợt nhớ : “Đêm qua tớ mơ thấy đ.á.n.h với Diêu Khôn...”

 

Trong mơ cô la, cào cấu, bây giờ cả đau nhức, cứ như thể đ.á.n.h thật .

 

“Thôi đừng nữa, bây giờ đây?” Cô đôi mắt sưng húp của hỏi.

 

Để bố thấy thì đúng là đ.á.n.h cũng tự khai.

 

Hoa Chiêu lấy một tuýp t.h.u.ố.c mỡ từ bàn trang điểm của đưa cho cô: “Bôi cái , mười phút là khỏi.”

 

Diệp Thư lời bôi , mí mắt sưng tấy giảm sưng rõ rệt bằng mắt thường.

 

“A! Tuyệt vời quá! Cậu mua ở ? Khoan , cái tự đúng ? Dùng quá ? Còn ? Cho tớ vài cái!”

 

hề khách sáo.

 

Mà chuyện nhỏ nhặt như thì quả thật cần khách sáo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1419-toi-se-ve-cung-anh.html.]

“Lúc tớ sẽ đưa cho .” Hoa Chiêu .

 

“Ưm ưm.”

 

Hai rửa mặt xong ngoài, sân trở nên náo nhiệt.

 

Lớp học nhỏ của nhà họ Diệp khai giảng, phía sân vang lên tiếng sách thanh thoát.

 

Đứa trẻ lớn nhất là Tôn Hàn, 23 tuổi, nghiệp và .

 

Vẫn còn mấy đứa trẻ khác, đứa thì lên đại học, đứa thì lên cấp ba.

 

vẫn vài đứa nhỏ đang học tiểu học, trung học cơ sở.

 

Hôm nay là cuối tuần, những ai về đều về, để gặp Diệp Thư và ông Diêu Lâm.

 

Diệp Thư vòng quanh một lượt, chào hỏi lũ trẻ.

 

Nhìn thấy ba đứa con trai vốn nghịch ngợm ngừng của , giữa đám chị em họ với vẻ mặt ngơ ngác họ học, mà bản chẳng hiểu gì, Diệp Thư vui vẻ rút lui.

 

Để chúng nó kiêu ngạo thường ngày ! Cứ tưởng thiên hạ nhất, cái gì cũng , thì ngoan ?

 

Sau buổi sách sáng là buổi tập thể dục, Tiểu Thận Hành túm lấy Diêu Kế Tổ, chỉ sinh cách bé vài ngày, đòi đối luyện với .

 

Diêu Kế Tổ tức giận mà dám gì, mặt mày như ăn khổ qua.

 

Cậu bé đối đ.á.n.h với Tiểu Thận Hành từ nhỏ đến lớn, bao giờ thắng, đánh.

 

Ai mà thích cái chứ?

 

Cậu bé tìm ông nội và cầu cứu, nhưng quanh một lượt, hai nãy còn bên cạnh xem náo nhiệt biến mất.

 

“Đừng nữa, họ trốn từ sớm .” Tiểu Thận Hành : “Thấy đánh, họ sẽ đau lòng.”

 

“Cậu còn họ đau lòng ! Vậy thể đ.á.n.h nhẹ hơn chút ?” Diêu Kế Tổ cạn lời .

 

“Tớ nhẹ , như thế mới gọi là nặng.” Tiểu Thận Hành cầm cây gậy gỗ, đập xuống đất một cái, nhẹ nhàng cắm , sâu một phần ba.

 

Diêu Kế Tổ lập tức nhăn mặt.

 

Khu "võ trường" phía sân lát bằng đất chuyên dụng, nén theo phương pháp cổ truyền, nhẵn bóng như gương, bụi bay lên, đó cũng để dấu chân, ngã cũng đau lắm.

 

thử dùng gậy của , chỉ để một vết lõm nhỏ thôi.

 

“Thận Hành! Lát nữa con chịu trách nhiệm đầm cho phẳng.” Vân Phi ngang qua, nhẹ nhàng một câu.

 

Mèo con Kute

Tiểu Thận Hành cúi đầu , mới nhận gì, lập tức cũng như ăn khổ qua.

 

“Vâng, con .”

 

Mỗi phẳng mặt đất, dùng con lăn đá lăn lăn nhiều , mệt thì mệt, nhưng thích công việc đơn điệu, tính thử thách .

 

Thấy bé buồn, Diêu Kế Tổ lập tức vui vẻ ~

 

nhận cái lườm nguýt cùng nắm đ.ấ.m của Tiểu Thận Hành.

 

“Oao ~~”

 

“Tớ giữ Kế Tổ ở đây, học võ công với , tớ dạy nó gì nữa .” Diệp Thư ở sân , tiếng con trai gào lên .

 

Chỉ đ.á.n.h vài cái thôi, cô hề đau lòng chút nào.

 

Học võ chuyện đánh? Bị Thận Hành đ.á.n.h ở nhà, dù cũng hơn là khác đ.á.n.h ở bên ngoài.

 

“Vậy cứ để thằng bé , chỉ sợ ông nội nỡ.” Hoa Chiêu .

 

“Đề nghị của Tiểu Thư , để Kế Tổ ở nhà họ Diệp nhận sự giáo dục, cũng là ý của . Trước đây còn sợ con bé nỡ, nhưng nếu con bé đồng ý, thì cứ để Kế Tổ ở .” Ông Diêu Lâm .

 

“Ha ha, nếu Kế Tổ mà thấy lời , chắc nó mất.”

 

Hoa Chiêu lấy bộ dụng cụ bắt mạch , với ông Diêu Lâm: “Cậu ơi, cháu bắt mạch bình an cho nhé.”

 

“Vậy thì quá.” Ông Diêu Lâm hiền lành đặt tay lên, bỗng nhiên vô thức ho khan hai tiếng.

 

“Cậu bình thường thấy khỏe chỗ nào ?” Hoa Chiêu hỏi.

 

 

Loading...