Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1446: Cắt cổ giữa phố ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:35:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt Đại Cần tái nhợt như tờ giấy.
Mạnh Cường thể chuyện như , cô tin những lời .
Hơn nữa, lúc cô ngoài, trong nhà chỉ bà quả phụ Chu và em gái, cô và em gái cùng biến mất, bà quả phụ Chu thể phủi sạch trách nhiệm.
Cô thể hại em gái ....
Vì , khi Mạnh Cường một nữa tiến gần, cô né tránh.
Mạnh Cường kích động đến đỏ cả mắt, dán tới.
Đại Cần bất ngờ tông mạnh về phía !
Cô dồn hết sức lực, lấy đầu đập mạnh mũi Mạnh Cường.
Cô rõ ràng một tiếng “rắc” khẽ.
Mũi là chỗ hiểm, cái cảm giác đau buốt khi đập khiến Mạnh Cường ngây , thốt nên lời.
Hắn nhắm mắt, cong ngã vật xuống giường, tay ôm mặt, mất vài giây mới lấy ý thức.
Đại Cần dùng phương pháp huấn luyện để tự cởi dây trói , rút d.a.o găm từ trong n.g.ự.c , một nhát cứa cổ tay Mạnh Cường, sâu cạn, đủ để thấy gân xanh trắng đứt rời.
“Á!” Mạnh Cường cuối cùng cũng kêu đau thành tiếng.
Đại Cần mặc kệ, đè chặt , tăng nhanh động tác trong tay, một nhát d.a.o nữa cắt đứt gân tay còn của , đó đè chân xuống, cắt đứt một gân chân của .
“Á á á!” Mạnh Cường gào t.h.ả.m thiết.
Ngoài cửa, Chu Tùng và mấy khác xông .
Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, họ tức giận đến đỏ mắt.
Đại Cần tay cầm d.a.o nhọn, vẻ mặt như ác quỷ, một chân cô quỳ Mạnh Cường, đè chặt .
Còn Mạnh Cường thì đầy m.á.u từ đầu đến chân, trông như một con heo chờ thịt, cố sức giãy giụa nhưng tài nào thoát .
Người nhà họ Chu ngẩn , toan xông tới.
Đại Cần dí d.a.o cổ Mạnh Cường: “Đừng qua đây! Qua đây là g.i.ế.c đó!”
Mười phút Đại Cần dám uy h.i.ế.p như , ai tin.
bây giờ Mạnh Cường đang chảy m.á.u ròng ròng, họ tin sái cổ.
Mèo con Kute
Bảy tám đàn ông vạm vỡ đều tại chỗ, cho căn phòng chật kín, mỗi đều u ám chằm chằm Đại Cần.
“Tránh ! ngoài!” Đại Cần hô lên.
Không ai nhúc nhích.
Đại Cần vung d.a.o xuống, một nhát đ.â.m xuyên qua cánh tay Mạnh Cường.
Chưa kịp để nhà họ Chu nhân cơ hội xông tới, Đại Cần rút d.a.o , kề cổ Mạnh Cường.
Con ranh tay nhanh thật! Cứ như luyện qua !
Họ đụng đối thủ khó chơi .
Người nhà họ Chu giờ hối hận c.h.ế.t.
Hối hận nhất chính là Mạnh Cường.
“Mau thả cô , để cô !” Hắn la lên.
Cho đến giây phút , mới hóa cũng sợ c.h.ế.t, vô cùng sợ.
Đám đẩy , tạo thành một khe hở.
“Hừ!” Đại Cần lạnh một tiếng: “Tất cả ngoài! Lùi khỏi sân!”
Lại ai nhúc nhích.
Đại Cần cho Mạnh Cường thêm một nhát d.a.o nữa.
“Á!! Ra ngoài ngoài, mấy ơi, cháu cầu xin mấy đó, ngoài !” Mạnh Cường hít nước mũi mà kêu lên.
Mọi đều ngoài.
Đại Cần túm lấy cổ áo Mạnh Cường, kéo xuống đất, lôi khỏi sân.
Dọc đường để một vệt m.á.u dài.
Cô kéo khỏi ngõ, kéo đến tận đường lớn.
Cả con phố lập tức xôn xao.
Nữ thổ phỉ g.i.ế.c giữa phố?
Đại Cần tuổi còn nhỏ, xinh và mảnh mai, trông vẻ dễ đối phó...
Còn Mạnh Cường thì m.á.u me khắp , đáng thương.
Liền mấy đàn ông sốt sắng, tay nghĩa hiệp.
“Đồn cảnh sát ở ? báo án! Người đàn ông ức h.i.ế.p ! Bị chế phục ! báo án!” Đại Cần hô lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1446-cat-co-giua-pho.html.]
Câu , lập tức vỡ lẽ.
Cũng ai còn sốt sắng nữa, vội vàng chỉ cho cô: “Ra khỏi con phố rẽ , thẳng, một chốt gác, trong đó cảnh sát! Đi theo !”
Có mấy sẵn lòng dẫn đường.
Tất cả bên đường gần như việc gì khác nữa, đều theo xung quanh Đại Cần, cùng đến đồn cảnh sát.
Người nhà họ Chu sốt ruột, chuyện mà đồn cảnh sát, còn thể ?
“Hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi, gì thì chuyện đàng hoàng.” Chu Tùng chen đến bên cạnh Đại Cần nhỏ: “Cô đ.â.m mấy nhát , cũng hả giận , thì thả . Không thì chuyện mà bung bét thì cô, chị em cô cũng chẳng còn mặt mũi .
Đừng quên, cô còn một đứa em gái, bây giờ....”
Đại Cần đột nhiên đầu , lớn tiếng hô về phía họ: “Còn mấy nữa! Bọn họ là một phe! Bọn họ cùng trói ! Mọi mau giúp bắt giữ bọn họ!”
Người nhà họ Chu tụm một chỗ, đều nhúc nhích.
Những hóng chuyện cũng động đậy.
Bảy tám đàn ông cao lớn, vạm vỡ, khỏe mạnh.
Hơn nữa sống ở khu vực nhận , đó là mấy tên lưu manh nhà họ Chu.
Vậy thì lạ gì nữa ....
Nói họ thể chuyện như , họ ngạc nhiên.
bảo họ giúp Đại Cần, một xa lạ, chế phục nhà họ Chu, thì .
Họ cái tâm, nhưng cái sức.
Nhà họ Chu ba em đều xuất từ nghề mổ heo, gì khác, nhưng sức lực và sự hung tợn thì thừa thãi.
Đại Cần thấy cũng lạ, cô chỉ chỉ phận của nhà họ Chu, thể để bọn họ chạy thoát!
Chu Tùng đột nhiên đầu, thấp giọng căn dặn hai vài câu.
Hai đầu liền chạy ngõ.
Đi dọn dẹp hiện trường , ít nhất cũng giấu dây trói .
Còn m.á.u giường thì cần dọn, đó là bằng chứng Đại Cần Mạnh Cường thương!
“Con đàn bà nước tới như ? Ức h.i.ế.p cái gì? Ban ngày ban mặt ai ức h.i.ế.p cô? Rõ ràng là cô thấy kế cô chướng mắt, đến tận nhà ức h.i.ế.p con trai bà !”
Chu Tùng hô lên: “Cô cô xem, thương chút nào ? Bọn mười mấy đàn ông vạm vỡ thật sự ức h.i.ế.p cô, thì cô thể lành lặn ?
Rồi Mạnh Cường xem, cô ức h.i.ế.p thành cái dạng gì ?
Phải, thừa nhận, em gái kế hiếu thuận, mấy năm nay đối xử tệ bạc với ông bà nội cô , nhưng cô cũng cần trả thù như chứ? Tay chân của Mạnh Cường đều cô phế ! Sau sống thế nào đây?”
Lời biện minh của Chu Tùng, cũng khá hợp lý.
Những hóng chuyện đều hoài nghi.
Có rõ tình hình nhà họ Chu và nhà họ Lưu, còn thật sự tin .
Chuyện bà quả phụ Chu đối xử tệ bạc với cha chồng, họ đều .
Thì cô gái là con gái của vợ thứ hai của Lưu Hướng Tiền , hồi nhỏ họ còn từng gặp qua nữa.
Đại Cần tức c.h.ế.t, những quả nhiên nghĩ kỹ cách để ! Lát nữa báo án, thuận lợi .
Lẽ nào để Mạnh Cường thoát ?
Tức c.h.ế.t mất!
Đại Cần mất tập trung.
Người nhà họ Chu gần, đột nhiên xông cô.
Đại Cần ngờ giữa ban ngày ban mặt, bọn họ còn dám động thủ với cô.
Thấy Chu Tùng sắp tóm , Đại Cần lòng nổi giận, tay vung lên, một nhát d.a.o liền c.ắ.t c.ổ Mạnh Cường.
Máu tươi lập tức phun .
Đại Cần buông tay, Mạnh Cường liền mềm nhũn ngã xuống đất.
“Cứ cướp , trả cho các .” Đại Cần nghiến răng .
Người nhà họ Chu ngây .
Những xem cũng ngây .
“Nhanh! Đưa bệnh viện đưa bệnh viện!” Chu Tùng vội vàng la lên.
Ông con trai, chỉ ba đứa con gái, đối với đứa cháu ngoại vẻ ngoài và tính tình giống thì đặc biệt vô cùng yêu quý.
Ông già còn trông cậy thằng cháu để dưỡng già nữa.
Chu Tùng chạy tới cõng Mạnh Cường vọt thẳng đến bệnh viện. May mà bệnh viện xa, ngẩng đầu lên là thấy, chỉ mười mấy phút là tới nơi.
Những còn trong gia đình họ Chu xông thẳng về phía Đại Cần.