Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1479: --- Tìm đến tận nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:36:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoa Chiêu lén kiểm tra xong vết thương của Đại Vĩ, thầm nghĩ thật nguy hiểm!

 

Chỉ thiếu một chút xíu, vài milimet nữa thôi là chạm động mạch đùi , đây là chuyện thể mất mạng đấy,

 

Nếu động mạch đùi phun m.á.u mà cầm , vài phút là thể c.h.ế.t .

 

Uông Phi Phi là đến để g.i.ế.c ?

 

Chắc , chuyện chẳng lợi gì cho ai cả.

 

“Vết thương của , bác sĩ ? Sâu ? Khâu mấy mũi?” Hoa Chiêu hỏi.

 

“Sâu thì sâu, nhưng chỉ khâu 5 mũi thôi, .” Đại Vĩ với vẻ quan tâm.

 

Đại trượng phu đổ m.á.u là chuyện nhỏ, mất mặt mới là chuyện lớn.

 

Đối với vết thương của , nhắc nhiều, sợ mắng...

 

Sợ của nào trời trao của đó.

 

“Vết cắt sâu như , bác sĩ suýt chút nữa là đứt động mạch ?” Hoa Chiêu .

 

Đại Vĩ chút kỳ lạ, chị .... Chẳng lẽ y thuật của chị thần kỳ đến mức chỉ cần bắt mạch là thể vết thương sâu cạn thế nào ?

 

Thật lợi hại!

 

Đại Vĩ dám dối, chột : “Ừm, bác sĩ ...”

 

Hậu quả của việc thương động mạch ai cũng , Diệp Minh nhíu mày mắng Đại Vĩ một trận.

 

Vì tự bất cẩn mà suýt mất mạng, thật sự xót xa tức giận.

 

Đại Vĩ ngoan ngoãn lắng , hứa sẽ dám nữa.

 

Thật sự dám nữa, trong lòng kỳ thực cũng khá hoảng sợ.

 

Diệp Minh vốn dĩ ít , thấy thì trách mắng nữa.

 

Hoa Chiêu về vấn đề của Đại Vĩ đó: “Chuyện của Uông Phi Phi, đừng quản, cứ chờ cô chiêu tiếp theo là .”

 

“Ồ.” Nhận câu trả lời của chị, Đại Vĩ liền yên tâm.

 

Chân tiện thường xuyên, nên tối đó liền ở nhà Hoa Chiêu.

 

Ngày hôm cũng xin nghỉ .

 

Tối cùng ngày, Đại Cần, Tiểu Cần và Tiểu Vĩ liền tìm đến.

 

“Anh ơi, thương chuyện lớn như với tụi em một tiếng! Tụi em còn ngoài mới !” Đại Cần xót xa chân Đại Vĩ.

 

“Chỉ là vết thương nhỏ thôi, vài ngày là khỏi .” Đại Vĩ hiếu kỳ hỏi: “Các em ngoài , là ai ?”

 

Nhắc đến chuyện , nụ mặt Đại Cần trở nên kỳ lạ: “Anh ơi, hôm nay ba cô gái đến nhà tìm , ai là thích ?”

 

Đại Vĩ lập tức cô bé đang ai, lúc mới nhớ , còn quên mất hai .

 

“Ba đó tự giới thiệu ? Uông Noãn Noãn và Viên Kỳ thương ? Hôm qua kịp hỏi.” Đại Vĩ .

 

“Ôi chao, Uông Noãn Noãn và Viên Kỳ ư? Ai là thích?” Đại Cần tò mò hỏi.

 

Ba đó tự giới thiệu, nhưng cô bé nhận Uông Phi Phi, bỏ Uông Phi Phi thì hai còn chắc chắn là họ .

 

“Không ai cả.” Đại Vĩ .

 

"Ơ?" Ba em đều ngạc nhiên.

 

Anh cả thương, 3 cô gái đến thăm, mà cả thích trong 3 , rốt cuộc cả quen bao nhiêu cô gái ? là đào hoa thật.

 

"Ôi dào, như mấy đứa nghĩ ." Đại Vĩ bực bội .

 

"Uông Noãn Noãn và Viên Kỳ thương ?" Dù bực bội, vẫn hỏi.

 

Ba ai lên tiếng.

 

Hoa Chiêu chợt mỉm : "Anh đúng là... sẽ tự rước phiền phức với cái tính cách ?"

 

Có tiền, trai, cộng thêm cái tính là đa tình vô tình , đúng là dễ khiến con gái thích c.h.ế.t ~

 

"Gì cơ?" Đại Vĩ vẻ mặt mờ mịt, chỉ đơn thuần hai thương thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1479-tim-den-tan-nha.html.]

 

"Viên Kỳ ở mặt , hình như cũng ngã, còn Uông Noãn Noãn thì thực sự đè trúng, hình như là đè chân, hôm qua cô t.h.ả.m lắm, là hai họ đưa đến bệnh viện, chỉ là đó..."

 

Sau đó trong lòng cứ day dứt Uông Phi Phi là cố ý vô tình, đưa Uông Phi Phi về nhà, hình như chỉ một chút lơ đễnh, hai rời , còn kịp xin và cảm ơn.

 

Đại Cần cũng nhận , trai cô bé lẽ là kiểu "trai thẳng chính hiệu" mà chị gái .

 

Cô bé đùa nữa, : "Hai hình như thương gì cả, chỉ Uông Phi Phi, tay băng bó như cái bánh chưng, trông đau đớn lắm."

 

Nghe Đại Vĩ cũng yên tâm phần nào, nhưng cũng nổi.

 

Hoa Chiêu hỏi: "Uông Phi Phi ?"

 

"Cô hỏi cả thương thế nào , khi nào ." Đại Cần đáp.

 

Bọn họ còn Đại Vĩ thương, dĩ nhiên trả lời , khi vội vàng tiễn 3 , bọn họ liền đến chỗ Hoa Chiêu tìm .

 

Đại Vĩ đột nhiên "ối" một tiếng: "Món quà của cô Tôn gửi ... Chị ơi, em về nhà đây, Viên Kỳ và Uông Noãn Noãn đến tìm em."

 

"Đi ." Hoa Chiêu giữ , tự lái xe đưa về nhà.

 

Anh cứ ở đây mãi, Uông Phi Phi cũng chẳng gì.

 

Ngày hôm , Uông Noãn Noãn và Viên Kỳ quả nhiên tìm .

 

Vừa gặp mặt, Đại Vĩ lấy ngọc bội đưa cho Viên Kỳ đang gần nhất: "Hai em đưa cho cô Tôn , , cứ kéo dài nữa là thành quà sinh nhật năm mất."

 

Viên Kỳ liếc xéo một cái, cửa chuyện , cứ như thể hai họ đến vì món đồ .

 

"Vết thương của thế nào ? Còn đau ?" Viên Kỳ nhận lấy đồ vật hỏi.

 

Hôm đó vốn dĩ cô định hỏi, nhưng thấy mắt Đại Vĩ cứ dán chặt Uông Phi Phi, rõ ràng chân thương nên nhiều, nhất quyết đưa Uông Phi Phi về nhà...

 

Cô tức , nên hỏi nữa, kéo Uông Noãn Noãn bỏ .

 

Về nhà nghĩ , cô hối hận, Uông Noãn Noãn kéo cô đến, thế là cô .

 

"Không động thì đau nữa." Đại Vĩ hỏi: "Hai em thì ? Có thương ?"

 

Cuối cùng cũng quan tâm , dù thêm từ "hai em", nhưng vẫn còn hơn là gì.

 

Ba xuống trò chuyện, Đại Cần tan học về, nhiệt tình tiếp đãi hai cô gái.

 

cả thừa nhận cô gái thích là một trong họ, nhưng cô bé , hai đều ý với cả, một ngày nào đó ai đó sẽ trở thành chị dâu cô bé.

 

Đang trò chuyện thì bên ngoài gõ cửa, "bùm bùm bùm" vang lên to, đang tức giận.

 

Lại còn tiếng cãi vã.

 

"Mẹ, đừng như ! Chúng về nhà chuyện!"

 

Là giọng của Uông Phi Phi.

 

Mèo con Kute

Mấy đều chạy mở cửa.

 

Ở cửa, một phụ nữ hơn 40 tuổi đang kéo một cánh tay của Uông Phi Phi, hùng hổ trợn mắt mấy .

 

Ánh mắt bà trực tiếp dán Đại Vĩ đang quấn băng ở chân.

 

"Cậu là Lưu Đại Vĩ?" Người phụ nữ dò xét Đại Vĩ, tiện thể qua khe cửa liếc sân.

 

Thấy cái sân gọn gàng ngăn nắp, giống một khu tập thể lộn xộn, bà sững sờ một chút, mắt cũng còn trợn to nữa.

 

" là Lưu Đại Vĩ, bà là?" Đại Vĩ hỏi.

 

"Đây là dì họ của cháu, của Phi Phi." Uông Noãn Noãn .

 

Kim Hà Uông Noãn Noãn, ngạc nhiên: "Noãn Noãn cũng ở đây ."

 

nhanh chóng nhớ Uông Noãn Noãn là bạn học của con gái , cũng là bạn học của Lưu Đại Vĩ.

 

Trước mắt đừng quan tâm mấy chuyện nhỏ nhặt .

 

"Lưu Đại Vĩ, xem tay con gái thương đến mức nào! Nghe đứt gân , cho dù lành cũng thể như nữa, việc tinh tế nữa! Cậu xem ?" Kim Hà quát Đại Vĩ.

 

khí thế yếu hơn lúc nãy đập cửa.

 

 

 

 

 

Loading...