Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1512: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:37:06
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vô tình trúng đích
Hoa Chiêu nhíu mày, thì chuyện gần như tiến triển gì cả.
Độc tố thì họ , trọng điểm là tìm độc hạ ở , mà là tìm hạ độc.
“Kẻ hạ độc” cũng tìm , chính là tên vệ sĩ đó, nhưng chỉ là một con dao, tác dụng gì.
“ may mắn gặp kẻ sai khiến đến tìm .” Nhiếp Mãn tiếp tục : “ theo, phát hiện mà đối phương gặp mặt.”
Nhiếp Mãn từ trong túi lấy mấy tấm ảnh đặt lên bàn.
Đi về về chỉ mất 2 ngày, việc một ngày, nán thêm một ngày chính là để điều tra chuyện .
Những tấm ảnh rõ ràng chụp lén từ xa, ống kính zoom , thêm vội vàng, nên mờ.
Hoa Chiêu vẫn nhận đàn ông trong ảnh ngay lập tức.
“Là O'Neal Dylan,” Hoa Chiêu : “ là thật!”
Con trai của Morley Dylan.
Trong phòng tĩnh lặng, khí chút nặng nề.
Nếu nhà họ Dylan phát hiện Diệp Thư, hậu quả sẽ nghiêm trọng, cả nhà họ Diệp sẽ yên .
Dù lạc đà c.h.ế.t gầy thì vẫn lớn hơn ngựa, nhà họ Dylan tuy còn như xưa nhưng thuê vài sát thủ thì vẫn dư sức.
“Vẫn là câu đó, bọn họ vẫn xác định.” Diệp Danh : “Nếu bây giờ tay .”
“Vậy bây giờ ?” Hoa Chiêu hỏi.
Cô vẫn giữ nguyên ý nghĩ ban đầu, đó là sang đó, loại bỏ bọn chúng.
Khụ, ý nghĩ xuất hiện, Hoa Chiêu cũng giật , cô trở nên bạo lực từ lúc nào .
“ thấy O'Neal Dylan lệnh một nhiệm vụ mới.” Nhiếp Mãn mở lời…
Hoa Chiêu phát hiện một sở thích kỳ quái, đó là thích chuyện kiểu ‘úp mở’ mãi dứt!
Diệp Danh dường như thói quen của từ lâu, chỉ liếc Nhiếp Mãn một cái.
“Anh hết tất cả những gì phát hiện một mạch .” Diệp Danh .
Nhiếp Mãn một tiếng, chất phác, : “O'Neal bảo tên vệ sĩ nghĩ cách xúi giục những khác cùng tìm Diệp Thư, tiếp tục ở bên cạnh cô , hạ độc, truy tìm xem cha ruột của đứa trẻ rốt cuộc là ai…”
“Cha ruột?” Hoa Chiêu kỳ lạ lên tiếng, trong đầu cô lóe lên một tia sáng, dường như nghĩ điều gì đó.
“O'Neal bảo vệ sĩ chụp ảnh cha ruột của con Diệp Thư, gửi cho , đó điều tra rõ ràng phận của , nhất định cẩn thận, đừng để lộ phận.” Nhiếp Mãn : “Chỉ thế thôi.”
“A… hiểu !” Hoa Chiêu đột nhiên : “Bọn họ tưởng con của Diệp Thư của Diêu Khôn, mà là của Tô Hằng!”
Cháu trai giống , ba đứa con của Diệp Thư đứa nào cũng giống hơn đứa nào.
Thật ba đứa trẻ tính cách hoạt bát, càng giống Diệp Thâm hơn.
nhà họ Dylan từng gặp Diệp Thâm, bọn họ chỉ gặp Diệp Thâm.
Các con đương nhiên cũng nhớ Diệp Thâm.
Thêm đó, Diệp Thư đây đến trang viên của Diệp Thâm ở bên , các vệ sĩ đều , báo cáo cho nhà họ Dylan, bọn họ khó tránh khỏi nghĩ nhiều.
Như , thể “dứt khoát” g.i.ế.c c.h.ế.t Diệp Thư , mà thông qua cô để tìm .
Lại bỏ qua một kẻ thù tiềm năng, nên hạ độc .
“Cái ?” Hoa Chiêu nhất thời đau đầu.
Chuyện thật trùng hợp, thật sự để nhà họ Dylan đoán trúng, Diệp Thư và Tô Hằng quả thật quan hệ, tuy loại quan hệ bọn họ nghĩ, nhưng còn gần gũi hơn thế.
“ đoán tên vệ sĩ đó sẽ tiếp tục thực hiện nhiệm vụ, tìm đến.” Nhiếp Mãn : “Hay là chúng cho một ít thông tin giả, để nhà họ Dylan từ bỏ.”
Hoa Chiêu mắt sáng lên, : “ sẽ với tài xế của , để tranh giành tất cả tài sản danh nghĩa Diêu Khôn cho con của Diệp Thư, đó sắp xếp đặt nghi vấn, yêu cầu xét nghiệm ADN cho các con, cũng tác dụng chứ.”
Diệp Danh gật đầu: “Nếu đối phương chỉ nghi ngờ chuyện , thì quả thật tác dụng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1512.html.]
“Tên vệ sĩ đó, cũng để đến .” Hoa Chiêu : “ và Diệp Thư vốn hẹn mua sắm ở Hồng Kông, mấy ngày nay việc trì hoãn, bây giờ chúng thôi, để bọn họ tìm đến Hồng Kông.”
Rời khỏi tổng bộ nhà họ Diệp, để những tên vệ sĩ đó ít hơn, càng dễ lừa hơn.
Mèo con Kute
Mấy bàn bạc một chi tiết mới giải tán.
Hoa Chiêu lập tức trở về tìm Diệp Thư.
“Đi thôi, thể mua sắm .” Hoa Chiêu .
“Cuối cùng em cũng bận xong .” Diệp Thư dậy định tìm hành lý của .
Hoa Chiêu cũng chuẩn một ít t.h.u.ố.c cho cô mang theo.
Mấy đứa trẻ tan học.
Trong sân lập tức trở nên náo nhiệt.
Hoa Chiêu thấy một đứa trẻ giữa đám trẻ, dừng bước, hỏi: “Đức Hành, con hết cảm ?”
Một bé cùng tuổi với Thiên Kim, Vân Đằng và Tu Viễn gật đầu, điềm tĩnh : “Cảm ơn t.h.u.ố.c của dì Hai, con hết ạ.”
Hoa Chiêu lập tức càng tươi hơn.
Tiểu Đức Hành là con của Diệp Thành và Đường Phương Hà, cho nên tuy tuổi tác bằng với con trai út của cô, nhưng vai vế của nhỏ.
Lại Đường Phương Hà vô tình hữu ý truyền thụ tư tưởng trưởng bối, bé luôn thích vẻ già dặn.
Bây giờ đáng yêu… sẽ thế nào.
“Lát nữa ăn cơm cho ngon, đừng ăn quá no, ăn xong nửa tiếng hãy chơi.” Hoa Chiêu dặn dò kỹ lưỡng bé: “ đừng chạy nhảy điên cuồng với các chị, với giống , lượng sức mà .”
Hoa Chiêu thật cũng khá bất lực.
Câu cô luôn , đặc biệt là mấy năm gần đây, gần như mỗi gặp Diệp Đức Hành đều một , nhưng rốt cuộc là một đứa trẻ, bé lọt tai, thậm chí nhiều quá, trực tiếp bỏ qua.
Tiểu Đức Hành ngoan ngoãn gật đầu, đó cùng với ba em sinh đôi rửa tay xong liền chạy thẳng bếp.
Mỗi ngày về nhà, cơm canh đều chuẩn sẵn.
Cậu bé đặc biệt thích ăn cơm ở chỗ Hoa Chiêu, thật sự quá ngon quá ngon , ngon hơn đồ nhiều.
bé thể thường xuyên đến, sức khỏe , say xe nặng, cho nên mỗi ngày thể cùng con cái nhà họ Diệp đến đây ăn cơm.
Cậu bé mỗi tháng luôn bảy tám ngày xin nghỉ ở nhà, càng thể đến đây.
Cho nên đến một là nhịn ăn nhiều, ăn xong chơi với các chị, đó thì nôn ọe thì cũng mồ hôi đầm đìa, một nửa khả năng sẽ bệnh.
Cho nên Đường Phương Hà cho bé thường xuyên đến chỗ Hoa Chiêu nữa.
Diệp Thư cầm hành lý trở về hỏi: “Cơ thể của em trai út bồi bổ lâu như mà vẫn khỏe ?”
Theo lý mà Hoa Chiêu ở nhà trấn giữ, nhà họ Diệp sẽ bệnh.
sinh lão bệnh tử, đôi khi là do trời định.
Có thể là do Đường Phương Hà sinh con khi lớn tuổi, Diệp Đức Hành bẩm sinh , cũng tìm chỗ nào bệnh, nhưng thể chất yếu ớt, yếu diện.
Sức lực yếu hơn khác nhiều, khác đeo cặp sách, dù nặng đến mấy cũng đeo , nhưng bé thì , tất cả sách vở bỏ , bé còn xách nổi.
Chạy vài bước là mặt tái mét thở hổn hển, như thể sắp đột tử.
Kiểm tra một lượt, cũng thiếu máu, thiếu canxi, thiếu nguyên tố vi lượng, nhưng gầy yếu, thể chất yếu ớt.
Hoa Chiêu mấy năm nay cho bé ăn bao nhiêu thứ bồi bổ, đổi, nhưng rõ rệt.
Lại một minh chứng nữa cho thấy tinh chất thực vật là vạn năng.
“Bây giờ chúng ăn cơm xong ?” Diệp Thư hỏi.
Hôm nay quyết định chút vội vàng, thời gian eo hẹp.
Cánh cổng sân khẽ vang lên, Lưu Nguyệt Quế dẫn Đinh Tân Nguyệt .