Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1515: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:37:09
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" quen ." Phan Lệ Trân kéo sầm mặt xuống .
biểu cảm của cô rõ ràng là quen, thậm chí còn thù.
Cảng Thành lớn như , nhưng giới thượng lưu thì nhỏ thôi, đối phương trông giàu , còn xinh như ... là ai chứ?
Mọi nhao nhao hỏi tới.
Phan Lệ Trân gì, cầm chiếc túi nhỏ chọn xong vội vã rời .
Đám đông phía đợi cô xa bắt đầu bàn tán.
"Nhìn cái vẻ đó của cô , cứ ngỡ vẫn là Kim phu nhân danh giá, khoe khoang cái gì chứ."
" , bây giờ cô chỉ là hữu danh vô thực thôi, Kim Khải Văn mấy năm bước phòng cô ."
" còn , Kim Khải Văn con trai thứ hai bên ngoài, hôm nay là đầy tháng đấy!"
"Chuyện là thật, còn gửi phong bì mừng đây ."
Mấy phụ nữ ríu rít chuyện, nể mặt Phan Lệ Trân.
Ai bảo đây Phan Lệ Trân luôn tỏ vẻ cao ngạo, coi thường bọn họ chứ. Cây đổ bìm leo, cô việc ác thì đừng trách khác trả đũa .
"Thôi , đều là chính thất phu nhân, thỏ c.h.ế.t cáo buồn mà." Một phụ nữ lên tiếng xoa dịu.
Tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ, tiểu lục sinh con trai, cướp đoạt gia sản của con trai , đây là điều họ thể chịu đựng nhất!
Đàn ông cướp thì cũng thôi, nhưng gia sản thì tuyệt đối !
Tiếng nhỏ dần, : "Chuyện cũng trách ai , đều do chính Phan Lệ Trân tự chuốc lấy, ngu ngốc đến mức hạ độc con trai ruột của , tổn thương cơ thể chúng. Đương nhiên ngoài tìm khác sinh con trai ."
Trước đây, Phan Lệ Trân vì đổ tội cho Hoa Chiêu, đích hạ độc hai đứa con trai của .
Mặc dù giải độc , nhưng vẫn để di chứng nặng, bây giờ hai đứa trẻ đều ốm yếu, thường xuyên bệnh viện, thậm chí còn học .
Người như thể kế thừa gia nghiệp?
Người như lớn lên liệu sinh con trai còn chắc.
Đối với những gia đình như , đây chính là vô dụng.
Kim Khải Văn đương nhiên sinh thêm con.
Mà chán Phan Lệ Trân , ly hôn cũng chỉ vì sợ chia gia sản, nếu bây giờ sớm đá cô .
Phan Lệ Trân xa, từng bước chân như giẫm mũi dao, rõ mồn một cuộc trò chuyện của bọn họ.
Răng cô c.ắ.n chặt đến bật máu.
Là cô hạ độc ư? Chủ ý là do Kim Khải Văn đưa ! Anh lệnh, cô nỡ tay với con trai !
ngoài những chuyện , Kim Khải Văn bắt Phan Lệ Trân gánh hết tội danh, nếu sẽ màng đến mấy đứa trẻ, trực tiếp tìm g.i.ế.c cô .
Phan Lệ Trân chỉ đành ngậm bồ hòn ngọt.
Cô đột ngột ngẩng đầu, hai bóng dáng phía .
Tất cả đều là vì các cô...
Nếu ngày Diệp Thư ngoan ngoãn kết thông gia với cô , bây giờ chắc chắn họ sẽ vui vẻ hòa thuận. Đến Cảng Thành, cô chắc chắn sẽ tiếp đón họ chu đáo.
Càng là vì Hoa Chiêu...
Nếu cô sớm đưa t.h.u.ố.c giải ... Không, cô rõ ràng kế hoạch của họ, nếu cô sớm ngăn cản, chuyện sẽ thành thế .
Bây giờ các cô đến Cảng Thành, thật quá.
Phan Lệ Trân luôn bám theo Hoa Chiêu và Diệp Thư, theo họ về khách sạn.
Sau đó mới lái xe rời .
Cô về đến nhà, bước cửa thấy tiếng hai đứa con trai la hét ầm ĩ lầu.
Dường như đang đ.á.n.h mắng một giúp việc Philippines.
Cô lập tức bất mãn hỏi quản gia: "Lại nữa? Ai chọc mấy chủ vui?"
Quản gia cúi đầu : "Là A Lệ giặt rèm cửa, cả chê nắng quá chói."
Phan Lệ Trân cau mày : "Trong nhà chỉ một bộ rèm thôi ? Tháo một bộ xuống thì treo bộ khác lên ? Còn để chói mắt cả nữa?"
Quản gia cúi đầu : "Bộ hai cắt , bà chủ tháng đưa tiền sinh hoạt, kịp mua cái mới."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1515.html.]
Phan Lệ Trân nghẹn lời, ngừng mấy giây, gì "đăng đăng đăng" lên lầu.
Tiền sinh hoạt hàng tháng Kim Khải Văn vẫn sẽ đưa, dù trong nhà còn bốn con của sống, tuy hai đứa phế, nhưng cũng là con.
Đến cả chút tiền sinh hoạt đó cũng đưa, ngoài cũng là mất mặt , nghèo đến mức cắt xén khẩu phần ăn của con cái.
Mỗi tháng sẽ bảo thư ký đến đưa tiền cho Phan Lệ Trân.
Phan Lệ Trân gần đây mê đ.á.n.h bài... vận may , thể kiếm thêm chỉ thể cắt giảm chi tiêu.
Phan Lệ Trân ngang qua cửa phòng con trai đang mở, cảnh hai đứa con trai đang đ.ấ.m đá một nữ giúp việc gầy gò mà ngơ, thẳng về phòng .
Hai đứa con trai cô đều bệnh tật yếu ớt, chẳng mấy sức lực, đ.á.n.h mấy cái cũng đau.
Về đến phòng, cô trực tiếp mở két sắt.
Nhịn nửa ngày, cuối cùng vẫn lấy chiếc hộp đựng trang sức ở cùng.
Mở , bên trong là một chiếc vòng tay phỉ thúy màu xanh lục bảo, đây là vật gia truyền của nhà họ Kim. Ngày cô gả cho Kim Khải Văn, chồng tặng. Chưa đến giá trị liên thành, cũng đáng giá hàng triệu, hơn nữa mấy năm nay giá trị tăng gấp mấy .
Cô nỡ.
cô còn thứ gì khác, đây bán hết .
Phan Lệ Trân c.ắ.n răng, nghĩ đến con trai, nghĩ đến bản , nghĩ đến Kim Khải Văn mấy năm cửa phòng , nghĩ đến khối gia sản khổng lồ của nhà họ Kim, cô nhét hộp trang sức túi ngoài.
Diệp Thư về phòng, hỏi Hoa Chiêu: "Vừa nãy theo dõi chúng , cô thấy chứ?"
"Theo dõi thẳng thừng như , chẳng thèm che giấu gì cả, thấy cũng khó." Hoa Chiêu .
"Ai ? Làm gì chứ?" Diệp Thư kỳ lạ : "Nhìn cô ăn mặc cũng tệ, còn là phụ nữ, lén lút theo dõi chúng gì?"
Phan Lệ Trân thù với hai họ, còn che đậy một chút. Vừa nãy cô đeo kính râm to, quấn khăn lụa lớn nên Diệp Thư nhận .
Hoa Chiêu thì nhận , dù tai cô cũng thính, cô còn thấy lời khác mỉa mai Phan Lệ Trân nữa.
Cô vẫn luôn quan tâm đến tình hình nhà họ Kim, cô sống khá thảm.
và thấy khác, thấy vẫn sướng hơn.
Lát nữa lẽ còn sướng hơn nữa.
Lén lút như , ý .
Vừa , cô cũng chuyện cần tìm nhà họ Kim mà~
" thấy dáng đó giống Phan Lệ Trân." Hoa Chiêu .
Diệp Thư kinh ngạc kêu lên: "Ôi trời! Cô đúng là cô thật, cô gì? Tìm chúng trả thù ư?"
Cô nghĩ điều gì khác.
Mèo con Kute
Cái dáng vẻ theo dõi đó, cũng giống việc gì khác.
Diệp Thư , ánh mắt lộ vẻ hung dữ.
Trước đây nhà họ Kim giăng bẫy hại cô , hại con trai cô , cô còn tìm họ tính sổ, họ vẫn xong ?
Vậy thì cứ đến !
Từng một nhắm cô , xem cô như quả hồng mềm ?
"Lần cô đừng tay... , cô cứ là , cố gắng để !" Diệp Thư xắn tay áo : "Tức c.h.ế.t ! cần xả giận!"
cô cũng mấy năm nay sống an nhàn, công phu mai một.
Không như Hoa Chiêu, còn lợi hại hơn.
"Đến đây, đến đây, hai chúng đấu thử một trận, để xem bản lĩnh của cô." Diệp Thư .
Hoa Chiêu cũng khách sáo, bật dậy khỏi giường, hai bắt đầu múa may trong phòng.
Cô cố ý nhường, cùng Diệp Thư giao đấu, giúp cô xả bớt năng lượng.
Mười phút , Diệp Thư liệt sàn thở hổn hển.
"Lần yên tâm ." Cô .
Ngày hôm , hai tiếp tục mua sắm.
Quả nhiên khác theo dõi.