Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1518: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:37:17
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kẻ Khờ Dại Bị Lợi Dụng
Hoa Chiêu đầu gặp O'Neill quả thật là tình cờ, cô cứu kẻ đua xe .
Sau đó hai cũng nhiều giao thiệp.
O'Neill cũng chỉ mua chuộc một bảo vệ là Lý Lâm, mà Lý Lâm O'Neill tìm là Hoa Chiêu, vì sai lầm nối tiếp sai lầm, vẫn luôn mối quan hệ giữa Hoa Chiêu và Diệp Thư.
Chỉ bên cạnh Diệp Thư một , là ông chủ tài trợ thành lập tiệm Yao Ji ban đầu, nhưng chính là cô Phương.
Hiện tại cũng .
Hoa Chiêu cũng ngạc nhiên O'Neill: "Ông là? Ồ, ông Dylan. Rất vui gặp ông ở đây.
" gặp ở đây thì gì lạ ? Đây là một thiên đường mua sắm mà.
"Với , đây là chị gái ." Hoa Chiêu khoác tay Diệp Thư .
Diệp Thư nghi hoặc O'Neill, hỏi Hoa Chiêu: "Ông Dylan? Hai quen ?"
O'Neill chợt nhận vì quá xúc động khi gặp cô Phương mà mất tự chủ.
Anh hẳn là quen Diệp Thư, và Diệp Thư cũng thực sự quen .
Nếu vì theo dõi bảo vệ của Tô Hằng mà tiện thể thấy con của Diệp Thư, chẳng thèm để ý đến phụ nữ .
"Xin , nhận nhầm ." O'Neill xin Diệp Thư: "Cô khuôn mặt của phương Đông đôi khi khá khó phân biệt đối với chúng ."
Anh chút lười biếng để ý đến "kẻ sắp c.h.ế.t" , nên kiếm cớ qua loa.
"Thế ? Vậy thì hiếm ông Dylan đây, thể phân biệt và cô Phương." Diệp Thư gắt gỏng .
O'Neill thoáng nhíu mày, nhưng nghĩ đến điều gì đó, lông mày giãn .
Anh Hoa Chiêu chân thành : "Đương nhiên sẽ quên cô Phương, cô cứu mạng , sẽ báo đáp cô Phương, tiếc là mãi cơ hội."
"Anh tặng một chiếc xe ." Hoa Chiêu : "Cho nên đừng nhắc đến ơn cứu mạng gì nữa, trả ."
"Một chiếc xe thì là gì, mạng sống của O'Neill Dylan há là một chiếc xe thể trả hết ?" O'Neill hào khí : "Cô gì, cứ việc ."
Mặc dù tài sản của gia tộc cướp đoạt quyết liệt, nhưng những thứ danh nghĩa thì vẫn còn.
Mặc dù tập đoàn gia đình chiếm đoạt, nhưng vẫn còn những doanh nghiệp nhỏ, ngành nghề nhỏ khác đây mấy nổi bật, các bất động sản, nông trại, cổ phần các nơi.
Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo, vẫn giàu so với bình thường.
"Ồ..." Hoa Chiêu O'Neill, nở một nụ ngọt ngào: "Muốn gì, cũng thể ư?"
O'Neill nụ của cô mà say đắm... chút cảnh giác, trong lòng hiểu run rẩy.
lời , bây giờ bảo rút mặt Hoa Chiêu, thà rằng c.h.ế.t còn hơn.
Liếc Diệp Thư bên cạnh, kiểm soát cô và con cô , lẽ sẽ sớm tìm thấy Tô Hằng và giành tài sản gia đình!
"Đương nhiên , quý cô xinh , cô cứ việc ." O'Neill lịch thiệp cúi kiểu quý tộc.
Hành động kiểu cách khiến những xung quanh đều về phía họ.
O'Neill tuổi đời lớn, tuấn tiêu sái.
Nếu là cô gái bình thường, lúc chắc chắn sẽ tự phụ tào lao, hạnh phúc đến mức hét lên.
Hoa Chiêu bây giờ chỉ gian.
"Vậy thì quá, đây xem vài món đồ, nhưng vì túi tiền eo hẹp nên nỡ mua..."
O'Neill hít sâu một : "Ở ? Xin mời cô dẫn đường."
"Vậy thôi." Hoa Chiêu khoác tay Diệp Thư .
Diệp Thư lúc tâm trạng cũng hơn hẳn.
Gặp một kẻ khờ dại lợi dụng, ai mà vui chứ?
Hoa Chiêu liền dẫn O'Neill đến chỗ thuê thuyền.
Ở đây chỉ cho thuê thuyền, mà còn bán thuyền, đủ loại du thuyền tư nhân, lớn nhỏ.
Hoa Chiêu chọn một chiếc cỡ nhỏ, sức chứa tối đa 20 , là kích cỡ giới nhà giàu trẻ ưa chuộng nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1518.html.]
Lúc rảnh rỗi dẫn một nhóm bạn bè, lái thuyền biển khơi, gì thì ...
Quá lớn thì quá đắt, quá nhỏ sang trọng, loại vặn.
Hoa Chiêu một chiếc thuyền như ở Bành Thành, nhưng đó là mẫu cũ , bằng chiếc mắt.
Quan trọng là kẻ ngốc móc tiền.
Để đến nhà O'Neill mà trộm tiền của thì gần như thể, phần lớn đều là tài sản cố định .
nếu cần trộm, mà để chủ động móc tiền thì cũng .
O'Neill thở phào nhẹ nhõm, chiếc thuyền đắt, chỉ vài chục ngàn đô la Mỹ, đối với vẫn là chuyện nhỏ.
Mua xong thuyền, Hoa Chiêu liền rẽ sang mua xe.
Ở Hương Cảng cô chỗ ở cố định, cũng xe, mỗi đến đều taxi, thực tiềm ẩn nguy hiểm về an .
Hoa Chiêu mua liền một lúc 5 chiếc, bảo vệ cũng đông mà.
Ô tô ở đại lục đắt, nhưng ô tô ở Hương Cảng đắt, thuế thấp, thậm chí thuế.
Hoa Chiêu cũng "chặt chém" , mà mua loại hơn một chút so với mẫu phổ thông, 5 chiếc cộng chỉ hơn 200 ngàn đô la Mỹ.
O'Neill cũng đau lòng, chiếc xe thể thao tặng Hoa Chiêu đó là 1,8 triệu đô la.
Hơn 200 ngàn đô la trong mắt chỉ là tiền lẻ.
Mặc dù bây giờ còn như xưa.
Hoa Chiêu thấy, "Hừm, cũng khá thực lực đấy nhỉ", thì cứ tiếp tục thôi.
Cô khoác tay Diệp Thư, dẫn đến phố trang sức.
Trên con phố , là các cửa hàng trang sức, lớn nhỏ, kết hợp cả phong cách Trung Quốc và phương Tây.
Có cửa hàng bán trang sức vàng dân trong nước yêu thích nhất, cũng các thương hiệu đá quý màu nổi tiếng của nước ngoài.
Hoa Chiêu thấy ngay bảng hiệu "Kim Thạch Lương Duyên".
Đây là cửa hàng của nhà họ Kim.
Hoa Chiêu khoác tay Diệp Thư thẳng .
Diệp Thư kỳ lạ cô một cái, đây là dâng tiền cho nhà họ Kim ?
Hoa Chiêu đáp cô một ánh mắt mà cô hiểu.
Cô đúng là định tiêu tiền ở đây.
tiền tiêu rốt cuộc sẽ túi ai, thì vẫn còn rõ.
Kim Thạch Lương Duyên thực là một nhánh của cửa hàng trang sức nhà họ Kim, ở đây chủ yếu kinh doanh vàng và phỉ thúy, còn cửa hàng khác thì kinh doanh kim cương và đá quý màu.
Cửa hàng cổ kính mang đậm nét truyền thống, trang sức trưng bày cũng .
Xem nhà họ Kim tổn thất nặng nề như cô nghĩ.
Cũng , hai năm nay nhà họ Kim vận may tệ, khai thác hai khối phỉ thúy cực phẩm, cứu vãn phần nào việc kinh doanh.
Tốt lắm, lắm.
Hoa Chiêu bước , lập tức một quản lý cửa hàng nhiệt tình chào đón.
"Hai vị tiểu thư mời , quý khách chọn loại trang sức nào? Hay đặt mẫu nào? Cửa hàng Kim Ký của chúng cắt một khối phỉ thúy băng chủng dương lục cực , phù hợp với hai vị tiểu thư xinh ." Vị quản lý trẻ tuổi trai .
Khách lạ bình thường sẽ như , khách lạ cũng tiếp đón, nhưng hai vị tiểu thư , qua thấy là khách lớn.
Không là tiền tiền, mà là các cô đều đeo đồ trang sức bằng ngọc, hơn nữa đều là hàng cao cấp.
Hiện nay nhiều tiền, đặc biệt là giới trẻ chỉ thích kim cương và đá quý màu, thích phỉ thúy, đây là món đồ yêu thích của phụ nữ trung niên, hiếm khi gặp hai trẻ tuổi thích, đặc biệt nhiệt tình.
"Mang hết những món nhất cho xem." Hoa Chiêu với giọng điệu hào phóng.
Mắt quản lý cửa hàng sáng rực: "Xin chờ một lát, sẽ đích mở két sắt."
Mèo con Kute
Nói xong vội vàng , nhanh đó ôm một hộp trang sức lớn.
Bên cạnh là hai đàn ông trông như bảo vệ, tay đặt hờ lên hộp trang sức, cho thấy những món đồ bên trong quý giá đến nhường nào.