Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1574: Người không muốn gặp ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:38:20
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Hải Tinh về đến nhà, Hoa Chiêu liền tới hỏi chị : “Đón ? Thế nào ?”
“Mọi chuyện đều ạ.” Phương Hải Tinh .
Hoa Chiêu nụ của chị thì yên tâm.
Cho dù gia đình Phương Đại Hải đột nhiên cả nhà đến đây gì, với Phương Hải Tinh bây giờ, chị đều thể đối phó .
“Còn lâu mới đến Tết, cũng quá nhiều việc bận, chị cứ sắp xếp thời gian , nên cùng họ dạo thì dạo, nên giúp đỡ thì giúp đỡ, những chuyện nhỏ nhặt thì cả.” Hoa Chiêu .
Những việc sắp xếp nhỏ, dùng ít nhân tình, là chuyện dễ dàng, thật sự phiền phức.
Cô loại khi bản phát đạt thì trốn tránh họ hàng bạn bè thật xa, sợ khác nhờ vả một chút.
Phúc lợi nên dành cho nhà, cô đều dành.
Công việc của Đại Vỹ chính là do cô sắp xếp....
Sau Tiểu Vỹ, Đại Cần, Tiểu Cần, nếu , cô đều sẽ sắp xếp.
Nhắc đến đây, liền thấy Đại Vỹ và Đại Cần tới.
Hai Tết bận lắm, chỉ mua chút đồ Tết là xong, nên qua đây giúp đỡ.
Đại Cần gặp Hoa Chiêu liền hỏi: “Mẹ khi nào về ạ?”
Con bé lâu gặp , nhớ .
Rốt cuộc vẫn chỉ là một cô bé mười mấy tuổi.
Hoa Chiêu : “Trước đây bảo cô cùng về Kinh Thành, cô công việc bận rộn , đang kiếm tiền sính lễ và của hồi môn cho các con đấy.”
Đại Cần đỏ mặt đột ngột, nhỏ giọng : “Con nhiều tiền lễ hỏi như , giống bình thường là , nhiều quá thì phô trương lắm.”
“Ối chà? Cô bé lớn đấy.” Hoa Chiêu : “Đã bắt đầu nghiêm túc nghĩ đến chuyện tiền lễ hỏi , hỏi con thì con cứ mở miệng là kết hôn! Sao ? Ở trường trai nào lọt mắt xanh ?”
“Làm gì !” Đại Cần lập tức .
Hoa Chiêu ngầm quan sát biểu cảm của cô bé, lời phủ nhận nghiêm túc, xem đúng là .
cũng chắc, đôi mắt long lanh, mặt đỏ bừng thế , vẻ vấn đề.
Hoa Chiêu nghĩ một lát : “Không bạn học đại học cũng ... Nếu con thích , đừng vội bắt đầu, cứ để qua một , chúng với mà.”
Nếu là con trai, khi định thì cô mới cần .
Còn con gái thì yêu cầu của cô cao hơn, mới rung động, kịp hành động, cô yêu cầu xem qua một để thẩm định.
Đại Cần ngúng nguẩy một chút, gật đầu cũng lắc đầu, thấy ông Hoa Cường từ sân , cô bé liền chạy chơi với ông.
Hồi nhỏ, mấy đứa nhóc ông Hoa Cường chăm sóc một thời gian, ông còn dạy kèm, dạy chúng toán và chữ nghĩa.
Đại Vỹ, Tiểu Vỹ, Đại Cần, Tiểu Cần đều tình cảm sâu sắc với ông Hoa Cường, còn mong ông là ông nội ruột của .
Đại Vỹ chào Hoa Chiêu xong, cũng tìm ông Hoa Cường, nhưng Hoa Chiêu gọi .
“Mẹ bảo giục con tìm đối tượng đấy, Uông Phi Phi thì còn khác, con hơn 20 , tranh thủ thời gian .” Hoa Chiêu .
Đại Vỹ nhăn mặt khổ sở: “Con bây giờ tìm đối tượng... Con mấy phụ nữ đều hứng thú.”
Câu đáng sợ.
“Đừng mà! Con đừng vì dọa mà ‘cong’ luôn đấy!” Thế thì loạn hết cả lên!
“Cái gì mà ‘cong’ ạ?” Đại Vỹ kỳ lạ hỏi.
“Khụ, gì, ý là, tư tưởng của con đừng sai đường, đời nhiều phụ nữ , con thể vì gặp một mà kết hôn, ở cả đời .” Hoa Chiêu .
“Ồ, cái đó thì chắc , con chỉ cố gắng việc, đợi thêm ba bốn năm nữa mới kết hôn, cũng muộn ạ?” Đại Vỹ .
Cậu cảm thấy muộn.
Đàn ông nhà họ Diệp kết hôn đều khá muộn, còn hơn 40 vẫn kết hôn nữa, môi trường sống tương đối thoải mái.
“Mẹ thì vô tư, miễn là con thuyết phục con là .” Hoa Chiêu .
Đại Vỹ một tiếng chạy .
Cậu đoán sẽ thời gian quản , bây giờ nghiện kiếm tiền, thường xuyên ở Bằng Thành, nên khá tự do.
Thế nhưng....
Đại Vỹ phanh gấp, trở .
Sau đó kéo Hoa Chiêu góc tường, nhỏ giọng hỏi: “Lần cô Bằng Thành ở nhiều ngày như , chuyện với về chuyện của bà ?... Bà bạn trai ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1574-nguoi-khong-muon-gap.html.]
Chịu ảnh hưởng của Hoa Chiêu, mấy đứa em trai, em gái đều tư tưởng cởi mở, ai Trương Quế Lan sống cô độc đến già.
Bà mới hơn 40 tuổi, quãng đời còn dài, nếu một hết thì quá cô đơn.
Giống như bây giờ, bà một ăn ở Bằng Thành, còn mấy đứa thì đều ở Kinh Thành.
Bên cạnh bà ai bầu bạn.
Dù 5 con cũng vô ích!
“Bà cùng suy nghĩ với con đấy.” Hoa Chiêu dang tay: “Hoặc hai thể thử thuyết phục lẫn xem .”
Mèo con Kute
Kinh nghiệm tình cảm của Trương Quế Lan còn lận đận hơn Đại Vỹ nhiều, càng sợ nhắc đến chuyện tình cảm.
Để bà rung động, lẽ dựa duyên phận.
“Vậy thôi, con việc đây.” Đại Vỹ mấy bảo vệ cầm chổi lông gà dài sân , cũng theo.
Sớm bắt đầu quét dọn bụi bặm .
Hoa Chiêu quanh nhà, các con đều nghỉ đông, đang học ở lớp học nhỏ, buổi chiều sẽ cùng mua sắm đồ Tết của riêng .
Cũng khác, chỉ đến các trung tâm thương mại lớn ở Kinh Thành.
Để trải nghiệm thế nào là đông nghịt, thế nào là buôn bán sầm uất.
Chuyện như , sẽ còn nữa, đều là những kỷ niệm khó quên.
Cô sắp xếp thợ chụp ảnh , bảo họ chụp bắt khoảnh khắc bất cứ lúc nào.
Để những kỷ niệm của thời đại .
Còn bản cô, bây giờ ngoài “câu cá”, , ngoài mua sắm đồ Tết đây.
Cô năm nay phụ trách mua sắm lung tung.... ngoài dạo một vòng, thấy cái gì mới lạ thú vị thì mua cái đó~
Nếu thể O’Neal theo dõi thì càng .
Thế nhưng , cô lái xe dạo một vòng, chẳng chuyện gì xảy cả.
nghĩ cũng đúng thôi, cô cũng lái xe khỏi thành phố, chỉ quanh quẩn trong và ngoài vành đai hai.
O’Neal tóc vàng mắt xanh, lệnh truy nã ban , các con phố đều dặn dò chú ý, mà ngốc thì mới xuất hiện trong nội thành.
Hắn ngốc thì cứu cũng sẽ để ngoài chịu c.h.ế.t.
Diệp Danh đó báo tin về, O’Neal quả thực khác cứu .
Vụ t.a.i n.ạ.n xe cũng là sắp đặt, O’Neal xuống xe đón .
Hoa Chiêu suy nghĩ lái xe, chiếc xe đến nơi quen thuộc, cô ngẩng đầu mới phát hiện, hóa đến con ngõ của nhà cũ họ Diệp.
Vậy thì xuống xem một chút , lâu trở về .
Cô vẫn còn nhiều tình cảm với nơi , sống ở đây lâu, lão Tam, lão Tứ đều hoài t.h.a.i ở đây mà.....
Không Diệp Thâm chạy , Tết về .
Vừa ngõ, bước chân của Hoa Chiêu dừng .
Cô thấy vài gặp.
Bây giờ đầu bỏ , vẻ muộn .
Hơn nữa, tại cô đầu bỏ chứ?
Hoa Chiêu nheo mắt mấy đó.
Đối phương cũng thấy cô.
Sau một thoáng do dự ngắn ngủi, ông cụ Lưu và bà cụ Lưu lập tức lao tới.
Đi quá nhanh đường trơn trượt, “ầm” một tiếng ngã lăn .
Hai ông bà cụ dứt khoát dậy, cứ thế bò về phía Hoa Chiêu.
Ông cụ Lưu bò lóc gào thét: “Cuối cùng cũng gặp cô ! Cháu trai của ? gặp cháu trai của !”
Giọng già nua bi thương, vang vọng xa trong con ngõ yên tĩnh, kinh động một đàn bồ câu.
Hoa Chiêu lập tức thấy tiếng “đinh đinh đang đang” từ mấy sân gần đó.
Lại hàng xóm xem náo nhiệt .