Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1608: --- Chúng ta không hợp nhau

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:38:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lưu lão đầu và Lưu lão thái thái mất một ngày mới phản ứng , lập tức bắt đầu loạn.

 

Lần là Lưu Nguyệt dẫn đến trường của Đại Cần, Đại Cần còn cách nào, gọi điện cho Đại Vĩ, bảo Đại Vĩ đến giải quyết.

 

Giải quyết thế nào, Đại Vĩ nghĩ kỹ , đưa Lưu lão đầu và Lưu lão thái thái đến viện dưỡng lão.

 

Thà tốn ít tiền, còn hơn đưa họ về nhà, sắc mặt mấy ngày nay khó coi.

 

Lưu lão đầu và Lưu lão thái thái đương nhiên , nhưng Đại Vĩ lấy chuyện trộm cắp uy h.i.ế.p họ, nếu viện dưỡng lão, thì đó đoàn tụ với cặp cha con .

 

Ai bảo tuổi của họ còn đủ để thoát khỏi sự trừng phạt.

 

Hai ông bà đành thỏa hiệp.

 

Còn Lưu Nguyệt, khiến Đại Vĩ đau đầu ít.

 

Trước đó căn bản nghĩ đến sẽ thêm một cái đuôi, kết quả bây giờ bố cô bé đều trong , ít nhiều cũng chút huyết thống với cô bé, quản thì cảnh sát cũng sẽ tìm quản.

 

Không còn cách nào, Đại Vĩ tìm cho Lưu Nguyệt một trường nội trú thời gian.

 

Lưu Nguyệt vô cùng hài lòng với sắp xếp , những đến thủ đô, mà còn học! Sau cần gì cả, chỉ việc học, thật sự là cuộc sống như mơ.

 

Cô bé cảm ơn rối rít.

 

Tâm trạng của Đại Vĩ cuối cùng cũng hơn một chút.

 

Về đến nhà, niêm phong nhà tháo, Tiểu Vĩ đang đặt những bức tranh trộm trở nhà.

 

Trương Quế Lan và Hoa Chiêu đều mặt.

 

Trương Quế Lan hỏi: “Đã sắp xếp xong hết chứ?”

 

“Ừm, đều sắp xếp xong , chỉ là tốn chút tiền thôi.” Đại Vĩ .

 

“Hừ, còn 'chỉ tốn chút tiền thôi', con bao nhiêu tiền? Mỗi tháng lương còn bao nhiêu?” Trương Quế Lan hỏi.

 

Đại Vĩ tính toán, viện dưỡng lão khá đắt, là 2 già, tổng cộng là 150 (tệ), trường nội trú thì đắt, 30 tệ, còn cho Lưu Nguyệt 5 tệ tiền tiêu vặt.

 

thì lương cuối cùng cũng chỉ còn hai ba chục tệ.

 

Lập tức hổ thẹn.

 

Trương Quế Lan cũng chỉ lẩm bẩm, Đại Vĩ và Tiểu Vĩ cùng tống bố và trai ruột tù, nuôi thì ai nuôi?

 

Tiểu Vĩ vẫn luôn bận rộn, ngừng tay.

 

Trước đây chỉ tống Lưu Thông đó ở một thời gian, trong đầu nghĩ là vài tháng.

 

Ai ngờ bố cũng tham gia, ai ngờ Lưu Thông tham lam đến thế, chỉ trộm tiền tiêu vặt mà còn định dọn sạch nhà .

 

Chuyện lớn cũng còn cách nào.

 

Tiểu Vĩ tự an ủi , dọn dẹp nhà cửa xong, liền vội vàng về trường học.

 

Trương Quế Lan cũng đuổi Đại Vĩ , hỏi Đại Cần xin nghỉ phép về: “Con hẹn đó ? Mời tới mời lui, nếu đến nữa thì về Bành Thành đây.”

 

“Người bận việc, thật sự thể sắp xếp thời gian !” Đại Cần cũng khá sốt ruột: “Lát nữa con sẽ hỏi !”

 

Nói cô bé liền lắc mái tóc tết b.í.m dài mất.

 

Đợi cô bé xuất hiện ở văn phòng của Tề Phi Hồng, đồng nghiệp trong văn phòng lập tức trêu chọc.

 

“Đồng chí Tiểu Lưu đến .”

 

“Đồng chí Tiểu Lưu hôm nay uổng công , hôm nay đồng chí Tiểu Tề nghỉ!”

 

Mắt Đại Cần sáng rực, cuối cùng cũng nghỉ một ngày ?

 

Tề Phi Hồng nên lời: “ lúc nào là nghỉ?”

 

“Anh mau nghỉ !”

 

“Người trẻ tuổi điều, năng lực thế , chẳng cho chúng trông như bất tài ?”

 

nửa thật nửa đùa .

 

Tề Phi Hồng khựng , kiên trì, bắt đầu sắp xếp đồ đạc bàn.

 

Chẳng mấy chốc dọn dẹp xong, cùng Đại Cần rời .

 

Phía văn phòng, bắt đầu bàn tán.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1608-chung-ta-khong-hop-nhau.html.]

Tề Phi Hồng , những thể chuyển công tác từ huyện nhỏ lên thủ đô, còn thể tìm bạn gái là sinh viên đại học ở thủ đô.

 

Tề Phi Hồng chống lưng.

 

bạn gái của chống lưng.

 

quản khu vực của Hoa Chiêu, cũng cảnh sát khu vực, nên đoán tới đoán lui cũng đoán .

 

Tóm , Tiểu Tề thần bí.

 

Tiểu Tề thần bí hiện tại đang khá phiền não.

 

Nếu là đây, còn thể giả ngu giả điếc, nhưng bây giờ tâm tư của Đại Cần quá rõ ràng, giả ngu cũng .

 

Đi mấy bước, rời khỏi phạm vi đơn vị, Tề Phi Hồng dừng xoay , nghiêm túc : “Đồng chí Đại Cần, chúng chuyện .”

 

Đại Cần lập tức sợ hãi cúi đầu dám , khẽ : “Có gì mà , trời lạnh thế , mau ăn cơm .”

 

“Bây giờ giờ ăn, chúng tìm một chỗ chuyện .” Tề Phi Hồng .

 

Nói xong liền xoay sải bước .

 

Đằng , Đại Cần nghĩ nghĩ, vội vàng chạy theo, kết quả cẩn thận ngã chổng vó.

 

Tề Phi Hồng bực buồn đỡ cô bé dậy.

 

Đại Cần mặt đỏ bừng, hận thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.

 

Tề Phi Hồng thấy dáng vẻ của cô bé chút đáng yêu.

 

Vẫn còn là một cô bé mà.

 

Anh cũng chọn địa điểm, trực tiếp luôn.

 

Tết 28 tuổi , em mới 19, hai chúng hợp.” Tề Phi Hồng .

 

Đại Cần lập tức : “Tuổi tác vấn đề, tìm một phụ nữ 29 tuổi, e rằng cũng dễ dàng gì.”

 

Vốn tưởng sẽ ngại ngùng, kết quả thấy cũng chẳng gì.

 

Quan trọng là còn thời gian để ngại ngùng nữa!

 

từ chối ?

 

Tề Phi Hồng liếc cô bé một cái: “ thể tìm một hai mươi ba, hai mươi tư tuổi.”

 

“Điều quan trọng là tuổi tâm lý chứ tuổi sinh lý, những hơn 30 tuổi vẫn non nớt, còn những dù mới 19 tuổi, tâm lý của họ trưởng thành, chung tiếng với .” Đại Cần .

 

Tề Phi Hồng nhất thời nên lời.

 

Hơn nữa thể thừa nhận lời cô bé chút lý.

 

Anh quả thực gặp nhiều phụ nữ tuổi lớn nhưng trẻ con.

 

Còn quen Đại Cần lâu như , đó thỉnh thoảng cha thúc ép thư trả lời cho cô bé, quả thực cũng phát hiện cô bé trưởng thành hơn nhiều so với tuổi thật.

 

Tuổi tác là một cái cớ .

 

“Hai nhà chúng chênh lệch khá lớn, môn đăng hộ đối hợp.” Tề Phi Hồng .

 

“Chỉ là bề ngoài chênh lệch lớn thôi, bố hai đứa đều xuất công nhân, đều mở nhà hàng, khác biệt chỉ ở chỗ nhà hàng của em hai năm nay lớn hơn một chút.

 

Mèo con Kute

em con một, nhà hàng của em lớn đến mấy thì thật cũng liên quan nhiều đến em, nhà hàng đó e rằng sẽ do em kế thừa, ít nhất sẽ do một em kế thừa, em cũng kế thừa nhà hàng đó, em tự khởi nghiệp, tự chủ.

 

“Hơn nữa về các khác biệt gia đình khác, bố em mới đó, khi nào mới , một cha như , thật em sợ bố sẽ ghét bỏ em...”

 

Đại Cần mãi, về nhà đ.á.n.h hai trai một trận.

 

Càng nghĩ nước cờ càng thối, tự tống bố đó, cả nhà cùng mất mặt!

 

Người ngoài thôi, nếu là họ tự đào hố tống , sẽ nhạo họ thế nào!

 

cảm thấy trong nhà tù thì gì đáng hổ.” Tề Phi Hồng buột miệng .

 

Chuyện thấy nhiều , nhiều tù cũng nhiều nguyên nhân khác , liên quan đến việc mất mặt.

 

“Thật ? Cảm ơn !” Đại Cần lập tức ngẩng đầu vui mừng .

 

Tề Phi Hồng... “ ý đó, ý là, chúng thật sự hợp .”

 

“Thật đang lo ngại về phía chị gái đúng ?” Đại Cần .

 

 

Loading...