Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1639: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:39:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chính là mùi chua đó

 

Mấy bộ quần áo Vương Nghệ chọn, Tôn Diễm kỹ thấy thật .

 

Lúc từ Kinh Thành đến, cô mang theo nhiều quần áo, nhưng quần áo ở Kinh Thành thường khá khuôn mẫu, thật sự thời thượng và sành điệu bằng ở đây.

 

Tôn Diễm lập tức rút ví trả tiền, Vương Nghệ chịu nhận cô cũng kiên quyết đưa, hơn nữa còn đòi trả theo giá 100 tệ một chiếc.

 

Mấy bộ quần áo đáng giá 100 tệ một chiếc .

 

Vương Nghệ sắc mặt , tự quyết định kéo cô trong, thu tiền theo giá vốn.

 

Ở nơi Tôn Diễm thấy, cô bé lén nhét tiền đó túi một chiếc áo.

 

Đây là một cách để và gia đình họ Diệp thắt chặt quan hệ, cô bé giúp!

 

Tôn Diễm vì góc độ nên thấy, nhưng một khách hàng thì thấy.

 

“Chủ quán, con gái chị khôn khéo thật đấy.” Khách hàng khen ngợi.

 

Nhỏ tuổi mà cách đối nhân xử thế như !

 

“Ha ha ha, quá khen quá khen. Em gái thích chiếc ? Người khác giảm giá 10%, riêng em giảm 20%!” Diệp Đan .

 

Nghe thấy giảm giá khách hàng vui lắm, mới 20% chứ 50%, nhưng tiếng “em gái” thật khiến thầm vui.

 

“Chủ quán thật đùa, lớn hơn chị mấy tuổi !”

 

“Em mới thật đùa, chị năm nay hơn 40 ! Em mới 30 đầu thôi chứ?”

 

Hai bạn qua trò chuyện, càng càng vui vẻ.

 

Diệp Đan cũng quên những khách hàng khác, sang một tiếng, một tiếng, khen ngợi , khen ngợi .

 

Giá cả quá đắt, trong cửa hàng đông đúc, khách hàng thường nhanh chóng vui vẻ giao dịch rời .

 

Diệp Đan thể đổi tính cách cũng liên quan đến việc cô kinh doanh quần áo.

 

Bán quần áo mà mặt cứ xị như thể mắc nợ cả thế giới, việc kinh doanh chắc chắn sẽ , nhất định khen ngợi khác, một chút ưu điểm nhỏ của cũng phóng đại lên mười mà khen tiếc lời.

 

Dần dần tính cách của cô đổi.

 

Việc kinh doanh quần áo thực sự quá , đặc biệt là mùa hè, mãi đến giờ ăn trưa mới bớt đông một chút.

 

Diệp Đan và hai con gái tranh thủ ăn cơm.

 

Cơm hộp là do Diệp Thần và Tôn Diễm mua.

 

Diệp Đan cảm ơn khách khí nhận lấy.

 

Cô vẫn luôn âm thầm quan sát Tôn Diễm, phát hiện đây tuyệt đối là một phụ nữ đơn giản, đến đây chắc chắn mục đích khác.

 

Những gì cô từ cô chắc chắn còn quý giá hơn hộp cơm nhiều, nên cô ăn một cách thanh thản.

 

Tôn Diễm và Diệp Thần cũng cầm hộp cơm chen chúc cùng cô quầy hàng để ăn.

 

Diệp Đan như đang chuyện phiếm, hỏi: “Hai đứa đến Bằng Thành là xuống biển ăn du lịch?”

 

Tôn Diễm giấu giếm, trực tiếp : “Em và Diệp Thần kinh doanh, nhưng bao giờ , nên gì, xem mấy ngày mà vẫn chọn .”

 

Diệp Đan hỏi tại họ cán bộ xuống biển.

 

Một bên là tiền, một bên là quyền, ở giữa còn một đứa trẻ, chọn cái nào cũng đúng.

 

“Chưa chọn thì cứ xem thêm, hỏi ý kiến Hoa Chiêu nhiều hơn.” Diệp Đan .

 

Tôn Diễm cũng liếc Diệp Đan hai cái, cô cũng cảm thấy lời đồn đúng sự thật.

 

Từ chồng Chu Lệ Hoa, cô nhiều lời về Diệp Đan, rằng phụ nữ ích kỷ thế nào, vô tri thế nào, ham tiền thế nào...

 

Sau Diệp Đan gả cho một ông già qua một đời vợ, cô cũng nghĩ như .

 

cô bán quần áo cả buổi sáng, tệ như .

 

Cộng thêm mấy bộ quần áo tặng cô, thái độ của cô đối với Diệp Đan đổi, tỏ chân thành kết giao.

 

“Hoa Chiêu , em thấy với cô lắm, ăn lớn, một ngày kiếm bao nhiêu tiền, chúng em thì chắc chắn là ăn nhỏ, cùng đẳng cấp với , những gì cô cho là , chúng em chắc .” Tôn Diễm .

 

Thực từng hỏi Hoa Chiêu? Cô hỏi Hoa Chiêu mấy !

 

Trước đây nhà ăn, nào cô hỏi Hoa Chiêu? Lần nào cũng hỏi, công việc nào cũng theo ý kiến của Hoa Chiêu mới !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1639.html.]

Kết quả thế nào? Ban đầu đều kiếm tiền, đó lỗ.

 

Hào quang của Hoa Chiêu trong mắt cô biến mất, cô còn tin tưởng con mắt chỉ dẫn kinh doanh nhỏ của Hoa Chiêu nữa.

 

Cô thậm chí còn nghi ngờ, Hoa Chiêu đang cố ý gây khó dễ... chỉ sợ cô kiếm tiền sẽ ảnh hưởng đến địa vị độc tôn của cô trong gia đình họ Diệp!

 

cũng nghĩ xem những nhà cô ăn đó là hạng gì!

 

Ý tưởng quan trọng, nhưng thực hiện đương nhiên còn quan trọng hơn.

 

Nếu , 360 nghề đều kiếm tiền, tại thành công, thất bại?

 

Mấy em, chị dâu, chị em nhà cô cùng ăn, luôn sổ sách giả, kiếm chút tiền là nghĩ cách bỏ túi riêng, quan tâm khớp sổ sách , cũng quan tâm tiền nhập hàng lấy thì .

 

Làm đây? Để Tôn Diễm ứng chứ, mau chóng lấy tiền giải quyết tình hình khẩn cấp! Qua cửa ải đối chiếu sổ sách.

 

Qua , sổ sách khớp.

 

Sau đó lặp .

 

Thực việc kinh doanh của nhà họ Tôn thua lỗ, đều là thua lỗ tiền của chính Tôn Diễm.

 

Tôn Diễm trợ lý thì , kinh doanh thì , chị thề thốt đủ kiểu, cô liền che mắt, rõ.

 

Hoa Chiêu thì rõ, Tôn Diễm hỏi ý kiến, cô đều qua loa đại khái, đưa lời khuyên nữa.

 

Cứ tiếp tục đưa lời khuyên, cô sẽ đền bù đến sập nhà, thì đúng là cố ý gây khó dễ .

 

Khi thể từ chối , Hoa Chiêu liền trực tiếp bảo cô mở nhà máy lớn, công ty lớn.

 

Tôn Diễm, chút tự , cũng , đối với ý kiến của Hoa Chiêu càng ác cảm.

 

Diệp Đan ăn cơm nữa, Tôn Diễm.

 

Những lời đó vẻ hợp lý, Hoa Chiêu một câu nào, câu nào cũng ca ngợi Hoa Chiêu, chỉ bản .

 

cô ngửi thấy mùi !

 

Chính là cái mùi chua đó!

 

Cái , cô thể quản .

 

Cô là từng trải, một khi con cảm thấy chua chát, trừ khi tự đổi, tự biến đổi, khác gì cũng vô dụng.

 

“Làm ăn nhỏ , lúc nào rảnh chúng chuyện, chị vẫn luôn ăn nhỏ, qua mấy loại kinh doanh nhỏ , tầm của chị giống mấy lớn, chắc là phù hợp với em hơn.” Diệp Đan .

 

Đây chính là điều Tôn Diễm , cách của Diệp Đan cũng giống cô, đều mang chút ý tự hạ thấp .

 

mà khó chịu thế nhỉ?

 

Cô trông giống một nhỏ bé lắm ?

 

Khinh ai đấy!

 

Tôn Diễm dù cũng còn trẻ, mặt liền lộ một chút.

 

Diệp Đan cúi đầu ăn cơm.

 

Tôn Diễm khó chịu mấy giây, lập tức với Diệp Đan và hẹn thời gian gặp mặt , tối nay, đến nhà cô.

 

Diệp Đan gật đầu chuyện, còn mời họ đến nhà ăn cơm.

Mèo con Kute

 

Chợ quần áo đóng cửa sớm, 4 giờ chiều đóng cửa , cô thời gian về nhà chuẩn bữa tối.

 

Vả , ở nhà bảo mẫu, cô bận rộn một .

 

cũng tìm cơ hội để hòa với nhà họ Diệp.

 

Trở nhà e rằng thể, nhưng nếu thể qua như những bình thường, ghé thăm, cô cảm thấy may mắn lắm .

 

Điều cũng là vì các con của cô .

 

Thân phận của cô còn khó xử nữa, thì địa vị của các con trong nhà họ Diệp cũng còn khó xử.

 

Tôn Diễm và Diệp Thần .

 

Diệp Đan đầu với Vương Nghệ và Vương Ngọc: “Sau qua với dì dâu , cứ giữ thể diện là , đừng thiết quá, tài năng thấp mà tham vọng cao, miệng ngọt nhưng lòng cay nghiệt.”

 

Vương Nghệ và Vương Ngọc khúc khích , thì thầm: “Dì y hệt như lời dì dâu hai.”

 

“Ủa? Hoa Chiêu thế nào? Cô dám chuyện với các cháu ư? Cô sợ Tôn Diễm ?” Diệp Đan ngạc nhiên hỏi.

 

 

Loading...