Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1650: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:39:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh chỉ là một phàm tục
Triệu Dũng lớn hơn Diệp Thâm 4 tuổi! Năm nay cũng ngoài 40 .
Trước đây khi bệnh nặng như , gia đình giới thiệu đối tượng, kết hôn, một vợ xinh , còn sinh một con trai.
Sau ho đến mức , tuy một công việc, kiếm chút tiền, nhưng những việc khác thì gì cả.
Mọi việc trong nhà ngoài ngõ đều do vợ một gánh vác, ban đêm còn nghỉ ngơi , mà cũng thể “ việc”.
Cuộc sống thể tiếp tục nữa.
Một đêm trời tối gió lớn, vợ bỏ con cái bỏ ....
Có là bỏ theo đàn ông khác, là tự bỏ , sự thật rốt cuộc là gì thì ngoài cũng .
Triệu Dũng thì cố gắng tìm kiếm một thời gian, sợ vợ nghĩ quẩn nhảy sông nọ.
Sau đó bên nhà ngoại gửi tin nhắn về, cô công ở nơi khác, , bảo Triệu Dũng quên cô , chăm sóc con cái, cô với .
Triệu Dũng lúc mới tìm nữa, đó thì một trực đêm.
Anh ngại, nhưng chuyện Trang Nguyên Võ và Trần Phong đều , nhiều trong nhà cũng , chẳng gì thể cho Hoa Chiêu, nên kể.
Hoa Chiêu thở dài: “Không , bệnh của dễ hơn Trần Phong, một liệu trình xông khí dung, uống thêm một liệu trình siro, chắc chắn sẽ khỏi , trở như lúc ban đầu.
“Sau vẫn sẽ là Triệu Dũng mạnh mẽ như , tìm một vợ hơn.”
“Thật ?!” Triệu Dũng thật sự ngạc nhiên đến mức mừng rỡ.
Bệnh của , bệnh viện đều phán t.ử hình , dù phẫu thuật cũng , thế nào? Cắt hết phổi ?
Uống t.h.u.ố.c nhiều cũng còn tác dụng.
Bác sĩ lén thật với , rằng sống ngày nào ngày đó, ngày nào phổi thối rữa hết, cũng xong.
Mèo con Kute
Mẹ về nhà suýt nữa thì uống t.h.u.ố.c tự tử, là con trai độc nhất trong nhà.
May mà thấy đứa cháu nội còn thơ ngây, bà đường cùng.
Nghĩ đến cha , nghĩ đến con trai, nước mắt Triệu Dũng thi rơi xuống, chỉ ú ớ nặn một tiếng: “Cảm ơn.”
Anh dám nữa, sợ mở miệng sẽ òa nức nở.
Thật mất mặt quá.
Năm xưa chiến đấu chiến trường, mưa b.o.m bão đạn, kề vai sát cánh với t.ử thần, còn sợ hãi, càng .
Kết quả bây giờ vì cái gì?
Triệu Dũng bừng tỉnh, vẫn chỉ là một phàm, sợ c.h.ế.t.
Càng sợ cha và con cái mất chỗ dựa.
Diệp Thâm và mấy Triệu Dũng, chuyển ánh mắt , tiếp tục trò chuyện.
Hoa Chiêu cũng cúi đầu tiếp tục đun thuốc.
Cô nấu cho Triệu Dũng một loại siro ho bổ phổi dưỡng âm, chắc chắn là loại t.h.u.ố.c quý hiếm mua thị trường.
Chẳng qua siro là thứ tỉ mỉ, khuấy liên tục, nếu sẽ cháy nồi, hỏng hết.
Trang Nguyên Võ cũng kết hôn, vợ con, và vẻ quan hệ với vợ khá , nhắc đến cô là mặt mày rạng rỡ.
Con là một bé gái, năm nay 5 tuổi, hoạt bát hiếu động, nghịch ngợm leo nhà lật ngói, còn hơn cả con trai.
Anh nhắc đến vợ con thì mặt mày hạnh phúc.
Chẳng qua Triệu Dũng kể xong chuyện của , tiện khoe khoang nhiều, nếu thì chẳng khác nào xát muối vết thương của khác.
Mà Trần Phong thì vẫn kết hôn.
Hoa Chiêu tò mò mấy .
Trong bốn , trừ Diệp Thâm, thì Trần Phong là ngoại hình và gia thế nhất, ngờ đến giờ vẫn kết hôn?
“Khụ, gặp phù hợp.” Trần Phong .
“Nói bậy!”
Trần Thiến Giản Bạch kéo , cuối cùng cũng thả và về.
Cô thấy trai đó vui vẻ, liền cơn đau đầu của qua , lập tức yên tâm.
Là tự nó khỏi, là thật sự Hoa Chiêu châm cứu chữa khỏi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1650.html.]
Cô hỏi câu , mà theo lời trò chuyện của mấy , : “Anh , là…”
Trần Phong nghiêm khắc cô , ánh mắt cảnh cáo.
Trần Thiến : “Anh hủy hôn, giận dỗi, nên mới thành kiến với phụ nữ, chịu kết hôn đấy.”
“Cái gì? Cậu hủy hôn á? Chuyện khi nào ?” Trang Nguyên Võ lập tức túm cổ Trần Phong.
Triệu Dũng cũng còn cảm thán nữa, bên Trần Phong khống chế , cho phản kháng.
Cha ơi, chuyện lớn như mà giấu kín bưng, bọn họ chẳng gì cả!
Quá đáng thật!
“Còn coi bọn là bạn bè nữa hả?!” Trang Nguyên Võ giả vờ giận dữ .
“Khụ khụ khụ!” Trần Phong siết đến ho sặc sụa: “Không thấy quá mất mặt , ngại với mấy !”
“Có gì mà mất mặt chứ, chuyện ‘ỉa quần’ bọn còn chứng kiến , hủy hôn thì gì ?” Triệu Dũng lớn tiếng .
Nói xong, cả phòng im lặng.
Hoa Chiêu và Trần Thiến đều ngạc nhiên Trần Phong.
Mặt Trần Phong chuyển sang màu đen, trừng mắt Triệu Dũng đầy dữ tợn.
Triệu Dũng ngượng ngùng “Ha, ha” hai tiếng, trốn lưng Diệp Thâm.
Trang Nguyên Võ vội vàng giải thích cho Hoa Chiêu và Trần Thiến: “Đó là một tai nạn! Có bọn nhiệm vụ dã ngoại, đồ tiếp tế, liền ăn tạm ít trái cây và rau dại tại chỗ, ai ngờ bụng của Trần Phong yếu quá, thích ứng …”
Ăn xong thì gặp tình huống khẩn cấp, cần ẩn nấp, để lộ, c.h.ế.t tại chỗ cũng động đậy, kết quả là…
“Đừng nữa!” Mặt Trần Phong càng đen hơn.
Hoa Chiêu : “Chuyện chẳng gì buồn , cũng mất mặt, ngược còn đáng ngưỡng mộ nữa là đằng khác, gì mà thể chứ?”
Thái độ của cô bình tĩnh và nghiêm túc.
Sắc mặt Trần Phong khá hơn nhiều, Trần Thiến cũng nín .
Cười đùa một lúc, siro của Hoa Chiêu cũng nấu xong, chia thành từng lọ thủy tinh nhỏ, đầy một nồi lớn, nấu thành mười lọ.
Hoa Chiêu cảm thấy nấu 50 lọ mới đủ một liệu trình, đủ thì thêm một liệu trình nữa.
những thứ đó thể nấu ngày mai.
Hoa Chiêu sang Trang Nguyên Võ.
Trang Nguyên Võ lập tức nhảy dựng lên: “Cuối cùng cũng đến lượt ! nóng lòng chào đón một cuộc đời mới !”
Anh là hoạt bát nhất trong bốn .
Hoa Chiêu bắt mạch cho , phát hiện cơ thể vấn đề gì.
Chứng chân dài chân ngắn của là do vấn đề về gân cốt.
Chuyện dễ giải quyết nhất, Hoa Chiêu chỉ cần ấn vài cái , châm mấy kim, liền bảo xuống đất .
Hiệu quả lập tức thấy rõ.
Trang Nguyên Võ mười mấy , theo lẽ thường thì chân đau nhức , cả gân chân như rút , đau đến mức thể thẳng .
bây giờ thì hề.
“ thể ngoài chạy một chút ?” Trang Nguyên Võ đầy hy vọng hỏi.
Chưa đợi Hoa Chiêu gì, Triệu Dũng lập tức khuyên nhủ: “Hay là cứ tịnh dưỡng thêm một chút? Mới khỏi, đừng căng gân, tái phát đấy.”
Giống như , còn chẳng dám to.
Hoa Chiêu : “Không , cứ chạy , chỉ là xoắn gân mạch thôi, bây giờ vận động nhiều một chút lợi, nếu xoắn , sẽ nắn cho.”
Chẳng qua gân mạch của xoắn khác với khác, vấn đề của phức tạp và nghiêm trọng hơn một chút.
đối với Thần y Tôn lão, đây đều là những vấn đề nhỏ.
Y thuật của Hoa Chiêu học mấy năm cũng là vô ích.
Sau vì con trai vượt mặt, cô học càng nghiêm túc hơn, nên giải quyết vấn đề của Trang Nguyên Võ chỉ là chuyện nhỏ.
Trang Nguyên Võ ngoài, đón gió, chạy .
Lúc đầu tốc độ chậm, đó càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, dường như như thể thổi khô nước mắt trong đáy mắt .