Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1679: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:40:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô thấy Trần Phong thế nào?
Nụ mặt Trần Phong phát từ nội tâm, nụ chân thật thế nào cũng , khiến Trần Phong trông vẻ phong độ như cây ngọc.
Tuy cũng lớn tuổi, nhưng chính là lúc đàn ông khí chất nhất.
Vương Linh vài giây.
Hoa Chiêu đón , giới thiệu hai với .
“Cô Vương cứ một lát, sẽ ngay.” Hoa Chiêu : “Bệnh của Trần Phong quan trọng, lẽ lát nữa còn kê đơn t.h.u.ố.c và sắc t.h.u.ố.c cho .”
“Vậy cô mau , đừng bận tâm đến .” Vương Linh lập tức : “Hay là, giúp cô một tay nhé?”
Hoa Chiêu cô : “Không cần , cô đừng nghĩ là lơ là cô là .”
Cô ám chỉ sẽ bận rộn lâu, mà cô vẫn , quả nhiên là mặt dày.
Trần Phong hiểu, Vương Linh một cái.
Vương Linh vẫn đó như chuyện gì.
Hoa Chiêu dẫn Trần Phong phòng khám.
Phòng khám trong tứ hợp viện càng cổ kính hơn, lớn hơn, đồ đạc cũng đầy đủ hơn.
Vào phòng, Trần Phong lập tức nhịn hỏi: “Không bạn bè ?”
Vừa nãy rõ ràng giới thiệu là con gái của bạn Diệp Mậu, hơn nữa còn dẫn đến đây, mà bạn bè ?
“Bạn thì đúng là bạn , nhưng là nhắm cả , cả chạy mất, đẩy đỡ hộ.” Hoa Chiêu .
Chuyện cần che giấu, cũng là chuyện gì đáng hổ.
Trần Phong hiểu ngay, , cảm thấy t.ử tế, chuyện thúc giục kết hôn như thế , cũng thường xuyên trải qua.
Anh chính là hiểu Diệp Danh nhất!
“Nhắc mới nhớ còn gặp trai của Diệp Thâm, cơ hội nhất định gặp mới .” Trần Phong .
Hoa Chiêu nhớ những điểm tương đồng của hai , lập tức : “Được thôi, đợi cả về, sẽ giới thiệu hai .”
Hoa Chiêu rửa tay sạch sẽ, cầm kim bạc lên.
Hai chuyện nữa, vài phút , châm cứu kết thúc.
Hoa Chiêu bắt mạch cho , kê đơn thuốc.
Trước đây ở Bằng Thành kê, bây giờ về Kinh Thành tiện lợi hơn, Hoa Chiêu đề nghị uống thêm chút t.h.u.ố.c Bắc để điều hòa tổng thể.
Đương nhiên cô gì thì Trần Phong nấy, sẽ phản đối.
Sau khi bốc t.h.u.ố.c trở về phòng khách, Vương Linh vẫn vững vàng ở đó, đang trò chuyện với một giúp việc rót .
Hỏi cô chén trong tay đồ cổ .
Người giúp việc nghiêm túc, gì cả.
Hoa Chiêu bước , Vương Linh lập tức hỏi thẳng Hoa Chiêu: “ cảm thấy chiếc chén trông cũ, đồ cổ ?”
Hoa Chiêu : “Không thể gọi là đồ cổ, chỉ là đồ cũ thôi, sứ trục vớt từ biển.”
Sứ trục vớt từ biển, tức là đồ sứ vớt lên từ những con tàu đắm.
Loại từng ai dùng qua....
Các loại đồ cổ khác Hoa Chiêu để tâm, nhưng riêng bộ đồ ăn thì cô thích dùng loại từng qua tay khác, nếu sẽ cảm thấy là lạ.
Ai mà những chiếc bát đó từng đựng gì, khi đựng t.h.u.ố.c cho Đại Lang uống thì .
Hoặc từng là bát thức ăn cho mèo.
Hơn nữa, những bộ sứ qua sử dụng thường còn đủ bộ, mắt.
“Cô Vương còn am hiểu đồ sứ ?” Hoa Chiêu hỏi.
Mẫu mã hoa văn thời , bình thường thể .
Vương Linh : “ cũng từng học chế tác, chuyên vẽ hoa văn cho đồ sứ, chỉ sơ sơ một chút thôi.”
“À, cô Vương thật sự đa tài đa nghệ, âm nhạc, hội họa, chắc chắn còn nhiều tài năng khác mà chúng .” Hoa Chiêu thực lòng khen ngợi.
Đây là một phụ nữ xinh , tài năng nhưng khó đối phó, giao cho lợi hại mới thể xử lý .
Ánh mắt Hoa Chiêu đảo một vòng, rơi xuống Trần Phong, : “Trần chủ nhiệm của chúng cũng giỏi giang, cũng chơi nhạc cụ, chơi piano cực kỳ xuất sắc.”
Là Diệp Thâm .
Hoa Chiêu ngừng ca ngợi Trần Phong, cuối cùng còn thêm một câu rằng vẫn còn độc .
Hai đối diện đều hiểu ý.
Trần Phong cạn lời Hoa Chiêu, thì đỡ đạn cho Diệp Danh cô, mà là !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1679.html.]
Vừa nãy ở phòng khám gì??
Hoa Chiêu với Trần Phong, nãy mà thì chạy mất !
Cô cũng sợ Trần Phong giận, cô gần như cứu mạng Trần Phong, bảo giúp một chút "việc nhỏ" mà thể giận ?
Nếu keo kiệt như thì đừng bạn nữa!
Hơn nữa chuyện , giao cho Trần Phong là thích hợp nhất.
Từ chối phụ nữ, kinh nghiệm đầy mà! Có khi còn kinh nghiệm hơn cả Diệp Danh.
Trần Phong nhanh chóng đáp Hoa Chiêu một ánh mắt bất lực, sang Vương Linh, một cách chân thành và đầy hứng thú.
“Cô Vương chơi nhạc cụ gì?”
Cứ như thể từ , hôm nay là đến để xem mặt!
Và rõ ràng là ưng ý Vương Linh.
Vương Linh ngớ , cô ngờ gặp Hoa Chiêu đầu là để giới thiệu đối tượng cho .
Cái cái ...
Hoa Chiêu giới thiệu, Trần Phong cũng đơn giản, gia đình ở Kinh Thành cũng là một gia đình lớn, bản cũng ưu tú, hiếm là từng kết hôn.
Không ly dị, góa vợ.
Một đối tượng hiếm .
Vương Linh nhất thời đấu tranh, là nên thể hiện chỉ lấy Diệp Danh, là...
Trong lòng tuy đang đấu tranh, nhưng Vương Linh mặt nở nụ , nhẹ nhàng đúng mực, khẽ : “ thổi sáo và chơi đàn phong cầm, nhưng chơi piano. Hồi nhỏ gia đình khó khăn, mua .”
Cô tự bóc của .
Người Kinh Thành thường thích con dâu từ tỉnh lẻ.
Mèo con Kute
Trần Phong tỏ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ: “Cô còn chơi piano ư? Hay quá, chơi, sẽ dạy cô. Cô Vương khi nào rảnh? Ngày mai nhé?”
Rất tích cực.
Đến cả Hoa Chiêu cũng bất ngờ liếc một cái.
Anh là "giải quyết" Vương Linh triệt để, cưới về nhà chứ?
Nếu thì món nợ ân tình sẽ lớn lắm đấy!
Không đến mức đó !
Hoa Chiêu lập tức Trần Phong: “Người là cô giáo, ngày nào cũng tiết, trừ cuối tuần, nếu dạy cũng đợi cuối tuần.”
“Vậy thì cuối tuần , cô Vương bây giờ ở ? Sáng Chủ Nhật đến đón cô nhé?” Trần Phong .
Hai cứ thế tung hứng, định buổi “hẹn hò”.
Vương Linh , , cuối cùng vẫn từ chối: “ mới đến, cuối tuần cũng tăng ca, giúp trường xử lý một việc.”
“Không thể tăng ca mãi , ngày tháng còn dài, dù cũng ở Kinh Thành, cô Vương khi nào rảnh thì thể gặp.” Trần Phong .
May mà Vương Linh đồng ý, nếu đồng ý thì còn rắc rối hơn nữa.
“sự theo đuổi” của thì thể hiện .
Vương Linh trong quá trình “xem mắt” với , sẽ tiện theo đuổi đàn ông khác nữa.
Vương Linh hình như cũng nghĩ đến điểm , lông mày khẽ nhíu , định gì đó.
Trần Phong dậy: “Trời tối quá , t.h.u.ố.c của cô uống lúc ăn ? nhanh chóng về nhà sắc t.h.u.ố.c đây, bệnh dày của mới khỏi, ăn uống đúng giờ giấc.”
Anh cũng tự bóc của , sức khỏe !
Đừng mà thật sự thích !
Hoa Chiêu dậy, trực tiếp tiễn cửa.
Vương Linh vẫn còn ngẩn ngơ, trong nhà.
Ra khỏi cửa, đến sân, Hoa Chiêu khẽ : “Cảm ơn nhé, nhận lấy củ khoai nóng bỏng tay .”
“Chút chuyện nhỏ thể tính ân tình giữa chúng , để Diệp Danh đến cảm ơn !” Trần Phong đùa.
Món ân tình giữa và Hoa Chiêu, chút chuyện nhỏ đáng để trả, thì trả luôn!
Anh và Diệp Danh đây giao tình, việc cứ tính lên đầu Diệp Danh, thế là Diệp Danh nợ ân tình của .
Xã hội ân tình, ai cũng tính toán.
Chuyện gì, cô đối với ngoài gia đình, đều tính toán như .
Hoa Chiêu : “Được thôi, sẽ với cả.”