Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1697: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:40:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hóa là của ư?
Thái độ của bên đầu tư kiên quyết, hơn nữa là thương lượng, mà là thông báo, họ ủy thác luật sư tiến hành thủ tục rút vốn .
Tuyệt đối nữa!
Tạ Liên Na đến mấy thì thực cũng chỉ là một kẻ vô dụng!
Nói là công thức và nhân tài của Diêu Ký, kết quả thì chứ??
Cái công thức mà cho đồ ăn vị như giấy , quả là hiếm khó tìm!
Các nhà đầu tư khởi kiện, tài khoản của Đào Ký đóng băng.
Công nhân thấy , đây là sắp phá sản, phát lương , mà ?
Tuy họ mới việc đầy một tháng, nhưng theo quy định của pháp luật, những trả đủ lương tháng mà còn trả thêm một tháng lương nữa.
bây giờ nhà máy còn thể trả lương ?
Mọi lập tức đình công, chặn Tạ Liên Na trong văn phòng đòi tiền.
Không trả thì đừng hòng cô rời !
Họ hiểu rõ quá mà, đừng thấy nhà máy phá sản, nhưng những giàu về nhà vẫn sống cuộc sống của giàu, ở nhà lầu xe sang trọng, mặc quần áo mấy chục ngàn tệ một bộ, đeo túi xách mấy trăm ngàn tệ.
Vậy thì bán những thứ đó là đủ trả lương cho họ !
Tạ Liên Na chặn mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng lấy cớ vệ sinh, lén lút gọi cảnh sát bên trong, sự giải cứu của cảnh sát mới .
ngay tối hôm đó, cô nhận tin, nhà máy dọn sạch.
Mèo con Kute
Những thực phẩm thối rữa để bên ngoài ai thèm lấy, nhưng tất cả những thứ trong kho lạnh đều mang hết.
Mặc dù mùi vị còn , nhưng những công nhân từng nếm thử, họ vẫn tin tưởng những gì sản xuất.
Còn nguyên liệu thô trong kho, miễn phí, thịt, rau củ, tất cả đều biến mất.
Bị công nhân cướp , là để trừ lương.
Pháp luật trách cứ đông, hơn nữa quá đông, hơn 1000 , nhà họ Tạ cho lợi lộc gì... Cảnh sát lười quản.
Tạ Liên Na đây tự tin, nhà máy mở lớn, nhưng cô tiền để nhập những máy móc như Diêu Ký, nên cần nhiều nhân công.
Hơn 1000 .
Bây giờ thì , mỗi khuân một ít đồ, là dọn sạch của cô , cô còn chỗ để lý lẽ.
Chớp mắt một cái, nhà máy rộng lớn giờ chỉ còn cái khung rỗng.
Chủ mặt bằng nhảy góp vui, hỏi Tạ Liên Na nhà máy còn thuê nữa , thuê thì ông tìm thuê mới!
tiền thuê nhà trả đó thì ông sẽ trả một xu nào, là thuê dài hạn, kết quả thuê hai tháng thì bỏ dở, ông cũng chỗ để lý lẽ.
Còn các công ty chuyên xử lý công ty phá sản cũng nhảy hỏi Tạ Liên Na cần dịch vụ .
Một chuỗi đả kích liên tiếp đ.á.n.h tan sự tự tin nhiều năm của Tạ Liên Na.
Cô thực sự tệ đến ư? Mở một công ty, hoạt động đầy một tháng phá sản ?
Không thể nào!
Rất nhanh, cô nghĩ đến thủ phạm chính.
Cô Hoa Chiêu chơi !
Cô lập tức hùng hổ tìm Hoa Chiêu.
Không tìm thấy.
Hoa Chiêu cùng ông nội, chồng và dì Lưu Nguyệt Quế mấy , chơi .
Đưa họ tham quan kỹ lưỡng "thiên đường" .
Ban ngày thì các trung tâm thương mại lớn mua sắm, nhà hàng cao cấp ăn uống, buổi tối đưa họ về thành phố xem những túp lều bạt khắp nơi, những kẻ lang thang đường phố.
Không đến mức quá khoa trương, khắp đường, nhưng thỉnh thoảng một hai, một nhóm hai nhóm qua, với khí chất và ánh mắt khác biệt.
Khiến mấy sợ hãi.
Họ bao giờ nghĩ rằng một nơi ban ngày náo nhiệt, phồn hoa như thiên đường, buổi tối thế .
Sau đó đưa họ ngoại thành, đến công viên, đến nông thôn, tham quan tất cả những nơi họ tò mò.
Miêu Lan Chi và Lưu Nguyệt Quế chỉ xem cho vui, tìm hiểu phong tục địa phương, đùa thôi.
Đinh Tân Nguyệt thì trở nên ngoan ngoãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1697.html.]
Cô luôn nước ngoài, sống ở thiên đường.
Nhà cô một nước ngoài, cũng là ở nước M, những khác mỗi khi nhắc đến đều với giọng điệu đầy ngưỡng mộ.
Cô cũng ngưỡng mộ.
theo Hoa Chiêu dạo một vòng, cô tự nhẩm tính trong lòng, đến đây thể gì?
Không gì cả mà trông chờ nhà họ Diệp chu cấp cho thiếu phu nhân ư? Mỗi ngày chỉ nhà hàng, mua sắm?
Cô mơ cũng dám mơ như .
Trông chờ Diệp Đào nuôi cô sống cuộc sống như thế ư?
Diệp Đào tuyệt đối thể nào khống chế mà từ bỏ sự nghiệp của như Diệp Thần, sẽ ở trong nước suốt đời.
Nếu cô nước ngoài định cư, điều đó nghĩa là ly hôn.
Diệp Đào ly hôn thì Lưu Nguyệt Quế, đang nóng lòng cháu trai, cũng sẽ ép cô ly hôn!
Ly hôn , mang bộ gia sản mua vé máy bay, đến đây, nếu quyền cư trú hợp pháp thì sẽ đường hoàng rửa bát ở nhà hàng.
Nếu giấy tờ hợp pháp, thì sẽ lén lút rửa bát ở nhà hàng.
Sống những ngày tối tăm, dám gặp , tiền kiếm mỗi tháng đủ mua bộ quần áo Hoa Chiêu tặng cô .
Không rửa bát thì cô thể gì? Cô tiếng Anh, bằng cấp, những công việc t.ử tế cũng cần cô !
Hơn nữa, ở đây cũng chẳng ...
Đối với giàu, ngày nào cũng mua sắm, ăn uống, vui chơi, tất nhiên là .
Người nghèo cũng chỉ kiếm vài trăm tệ một tháng, sống chật vật tằn tiện.
Cùng lắm là nhà cửa rộng hơn một chút, xe để .
Đinh Tân Nguyệt rõ hiện thực, lòng cô bình tâm , bắt đầu ý định sống t.ử tế với Diệp Đào.
Trước đây cô sinh con còn một lý do sâu kín trong lòng, cô nước ngoài, con , cô sợ .
Bây giờ thì , về nhà lẽ thực sự sinh cho Diệp Đào một đứa con thôi.
Đến lúc đó, Lưu Nguyệt Quế cháu trai, địa vị của cô trong nhà họ Diệp chắc chắn sẽ khác! Chiếc xe bố chồng mua cho chồng, lẽ sẽ cô dùng! Không cần mỗi đều ké nữa!
Nghĩ như , Đinh Tân Nguyệt hiếm hoi nhớ đến việc mua một món quà cho Diệp Đào.
Lưu Nguyệt Quế thấy trong lòng hài lòng.
Hoa Chiêu đưa họ chơi 10 ngày mới về, gặp Tạ Liên Na đang đợi đến sốt ruột.
"Cô đây mua công ty của ..."
Cô hết thì Hoa Chiêu ngắt lời: "Đó là đây, bây giờ mua một công ty vỏ bọc tai tiếng nữa, vì nó chẳng đáng một xu."
"Cô!" Tạ Liên Na cảm thấy bao giờ thấy một phụ nữ mặt dày vô sỉ đến thế!
Công ty của cô tại thành thế , cô ư?
Hoa Chiêu cũng cảm thấy bao giờ thấy một mặt dày vô sỉ đến thế!
"Cô trộm công thức của , đào chân tường của , đ.á.n.h cắp nhãn hiệu đăng ký của , giả nhái sản phẩm của , bán , hóa là của ư?"
Hoa Chiêu châm biếm cô : " chỉnh đốn cô thì thế nào? nên chúc cô bán đắt như tôm tươi ?"
Ngay cả Tạ Liên Na dù mặt dày đến mấy, giờ cũng câm nín.
nhanh cô tìm lý do cho : "Những thứ đó của đều là thủ đoạn thương mại hợp pháp! Công thức của khác với của cô."
Chỉ là khác biệt nhỏ mà thôi.
"Nhân viên cũng ký khế ước bán với nhà cô, tìm nơi hơn mà , cho ai thì !
"Còn nhãn hiệu, cô quá hạn đăng ký thì của cô nữa, đăng ký thì gì sai?"
"Tại quá hạn mà đăng ký?" Hoa Chiêu hỏi cô .
Tạ Liên Na chỗ dựa nên sợ hãi : "Đó là sơ suất của nhân viên bên cô, liên quan gì đến !"
Còn việc cô ám chỉ và mua chuộc nhân viên như thế nào, cô sẽ với Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu , đúng là hổ.
Vậy thì gì để nữa.
"Cô cứ chờ phá sản và thanh lý ." Hoa Chiêu .