Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1712: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:40:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gặp quen
Hoa Chiêu phá lên, giờ còn nhớ cô là yêu tinh gấu đen còn nhiều .
Bà Mã cũng , Mã Tiểu Lục hạ sốt, lão Nhị lão Tứ cũng đưa , trong nhà chỉ còn lão Đại què chân, lão Tam thiểu năng trí tuệ, lão Ngũ câm điếc... Nghĩ thì hình như chẳng nổi nhỉ.
cuộc sống dù cũng hy vọng hơn , hơn nữa ba đứa trẻ đều đặc biệt hiểu chuyện, cũng gần gũi với họ.
Hôm nay công việc cũng nữa, Hoa Chiêu cùng bà đưa lũ trẻ về nhà.
Ở nhà, lão Ngũ đang chơi đùa cùng lão Tam. Chúng đến tuổi học, hơn nữa trường học bình thường chúng cũng thể đến, bà Mã thấy chúng là thở dài.
“Cô Mã nhà ạ?” Đột nhiên, một đàn ông ngoài cửa hỏi.
Hoa Chiêu thấy giọng , tai khẽ động, mà quen tai thế nhỉ?
Bà Mã nhận giọng , lập tức : “Có nhà, nhà! Tiểu Lý đến , mau !” Bà Mã mở cửa đón Lý Tiểu Giang .
Lý Tiểu Giang ngẩng đầu thấy Hoa Chiêu đang trong sân, nhất thời ngây tại chỗ. Bà Mã còn tưởng thấy mỹ nữ đến đờ đẫn cả mắt, lập tức liếc một cái, huých nhẹ . Bình thường trông hiền lành chất phác thế mà cũng là loại thấy gái là nổi ? Vậy thì bà...
Lý Tiểu Giang huých cho tỉnh, ngượng ngùng đó, mỉm với Hoa Chiêu: “Chị, chị ở đây ...” Hoa Chiêu nhỏ hơn mấy tuổi, nhưng gọi chị quen , bảo gọi em gái thì cũng dám.
Hoa Chiêu cũng mỉm với : “Không ngờ gặp ở đây, đúng là duyên phận. Mấy năm nay sống thế nào?”
Lý Tiểu Giang khà khà : “Cứ thôi, .”
Hoa Chiêu đ.á.n.h giá , một bộ quần áo lao động màu xanh lam, mới cũ, vá víu, trông khá nhanh nhẹn. Giống hệt mười năm ! Chẳng đổi chút nào. Chỉ là con vẻ phong trần và tiều tụy hơn một chút, nếu thì trông tinh thần như hồi hai mươi mấy tuổi .
Theo lý mà , với năng lực của Lý Tiểu Giang, mười năm , lẽ vẫn giữ vẻ ngoài như thế .
“Giờ đang gì ?” Hoa Chiêu liếc chiếc xe ba gác bên ngoài sân, hỏi.
Lý Tiểu Giang ngô nghê một cái: “Giờ mùa hè , đến vùng nông thôn thu mua ít trái cây mang bán.” Anh khựng một chút tiếp: “ chỉ đến khu vực thu mua thôi, khu nhiều việc trong vườn trái cây của chị, đôi khi chia hoa quả ngon mà họ nỡ ăn nên bán , cái nghề .”
Số tiền kiếm như , gấp mấy so với những bán trái cây bình thường. Hôm nay nhận tin vườn trái cây chia nho cho công nhân, liền đến ngay. Không ngờ gặp Hoa Chiêu lâu gặp.
Bà Mã cuối cùng cũng lên tiếng: “Hai đứa quen ?”
Hoa Chiêu : “Dạ, quen ạ. Hồi cháu mới đến kinh thành bán hạt dưa, Lý Tiểu Giang giúp bọn cháu bán , chỉ là thoáng cái bao nhiêu năm gặp.” Còn về những ân oán khác giữa cô và nhà họ Lý, cơ hội sẽ .
Thì là , bà Mã mời Lý Tiểu Giang : “Qua đây uống chén nước, kể chuyện cũ . bếp lấy trái cây.” Hôm nay bà sớm chia nho, nhưng hai hôm chia một ít trái cây khuyết điểm vẫn còn cất giữ. Số trái cây cũng thể bán tiền!
Lý Tiểu Giang rụt rè ghế, rốt cuộc cũng còn là Lý Tiểu Giang của ngày xưa. Những chuyện mà vợ cũ , đến giờ vẫn cảm thấy thể ngẩng đầu lên mặt Hoa Chiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1712.html.]
Hoa Chiêu đột nhiên hỏi: “Triệu Thúy Thúy thế nào ? Sau sinh con trai con gái?” Khi cô cắt đứt liên lạc với Lý Tiểu Giang, Triệu Thúy Thúy vẫn còn đang mang thai.
Sắc mặt Lý Tiểu Giang lập tức trở nên khổ sở, nhưng nhanh đó bình thường.
Anh : “Đứa bé đó giữ , hồi đó nhà họ Triệu hết tiền, mấy đứa em trai em gái của cô nóng giận, đ.á.n.h với cô một trận... Sau đó chúng ly hôn , giờ cô đang phát triển ở phương Nam, cũng khá thành công.”
Hoa Chiêu ngạc nhiên, ngờ là như . Cô cũng tự nhận về , chỉ đồng cảm với Lý Tiểu Giang, cưới một vợ như , liên lụy đến bản và con cái. Còn về lý do hai ly hôn, cô cũng hỏi.
Lý Tiểu Giang tự , tự giễu một tiếng: “Sau cô còn giả mạo nhãn hiệu của khác, ngăn cản, cô liền chê năng lực, cũng chịu cho cô tiền tiêu, nên ly hôn với .”
Bà Mã xách giỏ từ bếp , : “Đó là do vợ quá điều, chịu sống yên , cứ thích gây chuyện. Tiền bạc, đủ tiêu là , nhiều gì, cô cái phúc phận đó mà hưởng thụ ?” Chuyện của Lý Tiểu Giang, nhiều đều , bà cũng qua. Lấy một vợ lo toan, cho nhà tan nát hết cả, cuối cùng vứt bỏ con cái chạy theo khác.
Bà khinh thường loại phụ nữ như , cũng đồng cảm với cảnh của Lý Tiểu Giang. Bà đưa giỏ cho Lý Tiểu Giang, tiếp: “Cứ như đây, giờ ai cho quá nhiều tiền cũng , cái hưởng thụ! Mỗi tháng hơn 100 tệ, vui đến phát điên , nhiều hơn nữa, dám nhận .” Bà thực sự hài lòng với công việc hiện tại của .
Lý Tiểu Giang : “Vẫn là bà Mã phóng khoáng, thấu chuyện. Cái đạo lý nhiều hiểu .”
“Bà Mã, bà cũng quen Hoa Chiêu ?”
“ , bọn là đồng hương, cùng một thôn đấy.” Bà Mã vui vẻ .
“Thì là , đúng là quá duyên phận . Trái cây của bà, sẽ thu mua giá cao!” Lý Tiểu Giang chuyển sang chuyện khác.
“Không cần , cần .” Bà Mã : “Bao nhiêu tiền thì cứ bấy nhiêu, chúng lợi dụng quen.”
“Bà Mã đúng là trọng nghĩa.” Lý Tiểu Giang xem qua chất lượng trái cây, thấy , thể bán , liền lấy cái cân từ xe ba gác xuống, cân xong, một tay giao tiền một tay giao hàng.
vẫn kiên quyết mỗi cân thêm một hào. Bà Mã đẩy qua đẩy , liền vui vẻ nhận lấy.
Hoa Chiêu hai , hỏi Lý Tiểu Giang: “Giờ lập gia đình mới ?”
“Chưa ạ.” Lý Tiểu Giang : “Một cũng sống , còn nuôi con nữa, cũng thằng bé chịu tủi .”
“ , kế dễ .” Bà Mã : “ mà, cũng tất cả kế đều là . Cũng những , còn trẻ, cứ từ từ mà tìm.”
Lý Tiểu Giang gượng một cái, định bỏ . Anh thực ngại tiếp xúc với những phụ nữ ở độ tuổi , họ cứ thích giới thiệu đối tượng cho . Mà hơn 30 tuổi, còn nuôi con, tiểu thương thế thì cũng chẳng lựa chọn nào . Đối phương hoặc là cũng ly hôn con, hoặc là khuyết tật. Anh thấy quá đáng nhất là còn giới thiệu cho một phụ nữ thể tự lo liệu cuộc sống. Đến mức đó ? Anh đào mồ tổ tiên nhà họ ? Anh sống một chẳng thanh tịnh, sống tiêu diêu tự tại, kiếm tiền đều tiêu cho và con, ? Tại cứ rước một ông tổ về nhà nuôi chứ? Kiếp nợ nần gì ?
Lý Tiểu Giang thấy tình hình Mã Đại Thẩm vẻ , liền chạy.
Mèo con Kute
Hoa Chiêu giữ : "Bây giờ đang gì? Chỉ bán hoa quả thôi ?"
Lý Tiểu Giang xuống, mặt Hoa Chiêu luôn cảm thấy chột . Những chuyện mà nhà và vợ , dám nghĩ tới, cứ nghĩ là chui xuống đất.
Anh trả lời câu hỏi của Hoa Chiêu, mà đột nhiên hỏi: "Chị vẫn khỏe chứ?"