Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1724: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:41:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chỉ rõ con đường

 

“Túi là 2000 đôi, tổng cộng ở đây 200 túi.” Hoa Chiêu : “Đổ hết thị trường cùng lúc, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến giá bán lẻ.”

 

Ít nhất cũng rẻ một hai hào mỗi đôi.

 

thị trường Bắc Kinh lớn, tất lụa bây giờ bền, nhiều đôi mặc một là hỏng, nên 40 vạn đôi thực cũng nhiều lắm, bán hết giá thị trường chắc chắn sẽ trở như cũ.

 

“Dì Mã, trong kinh doanh thì chuyện kinh doanh, giá vốn của đôi tất là 2 hào, cháu bán 3 hào, còn cho dì 2 hào rưỡi.” Hoa Chiêu .

 

“Không !” Dì Mã lập tức lắc đầu: “3 hào thì 3 hào, đừng bớt cho , chúng nợ cô nhiều ân tình trả nổi , thể nợ thêm tiền nữa!”

 

Có những cảm thấy nợ ân tình nặng hơn, thà nghèo chứ nợ khác.

 

Hoa Chiêu thực tính cách của bà, nên chỉ thôi... cho lịch sự thôi mà ~

 

Không cách nào khác, đây chính là nghệ thuật ngôn ngữ ~

 

Đương nhiên cô cũng thiếu một hào , cô chỉ là công, lỗ, ít nhất cũng kiếm tiền nhân công, mặt bằng và chi phí vận chuyển.

 

từ thiện.

 

Mã Thu Bình gì, mắt vẫn dán cái kho đầy ắp bên trong, chút thất thần.

 

Khóe miệng Hoa Chiêu cong lên, đây cũng là một năng khiếu ?

 

“Vậy , cứ tính giá chung cho dì và những khác là 3 hào nhé.” Hoa Chiêu .

 

“Được , tiên cứ đưa hết túi cho !” Dì Mã .

 

ngờ giá bán buôn rẻ đến thế, tất lụa bán 1 tệ ngoài chợ, mấy bán rong cứ bô bô nhập 8 hào, 9 hào, chẳng kiếm bao nhiêu.

 

Bà nghĩ dù lời chút phóng đại, thì giá nhập hàng của họ cũng tầm 6, 7 hào.

 

Không ngờ là 3 hào!

 

Bà cũng Hoa Chiêu giỏi ăn, sẽ định giá bừa bãi, đây lẽ là giá thị trường bình thường của tất lụa.

 

Vậy thì một túi 2000 đôi là 600 tệ, tiền trong túi đủ.

 

Nếu bán hết, thể kiếm 1400 tệ!

 

Tay dì Mã cầm túi chút phấn khích.

 

Hoa Chiêu , từ từ tính toán cho bà: “ bán lẻ hết 2000 đôi tất, dễ . Dù truyền miệng chăng nữa, cũng bán mất 10 ngày, mỗi ngày chỉ kiếm 140 tệ thôi.”

 

Hơi nhiều hơn tiền bán trái cây một chút.

 

Trái tim nóng bỏng của dì Mã nguội dần, đúng là thật, cũng nhiều tiền lắm, mấy năm trời cũng mua nổi nhà.

 

nếu dì nhà bán buôn cấp hai, nhập 3 hào bán 5 hào, một ngày thể bán mấy vạn đôi, tiền kiếm sẽ nhiều hơn nhiều.” Hoa Chiêu .

 

Hai từng khỏi làng, từng kinh doanh, thể tính toán khoản , thì cô sẽ giúp họ tính toán kỹ lưỡng, chỉ cho họ một con đường sáng.

Mèo con Kute

 

Kiến thức toán học hạn chế của dì Mã nhanh chóng đủ dùng nữa. Một đôi lời 2 hào, 10 đôi lời 2 tệ, 100 đôi lời 20 tệ? Vậy 1 vạn đôi lời bao nhiêu? 200 2000 tệ?

 

Nhiều đến thế ?

 

một ngày thể bán một vạn đôi ? Thật giả ?

 

“Các dì danh tiếng, ban đầu nên lấy ít thôi. Đợi các nhà buôn cấp ba, cấp bốn tin , một ngày thể bán nhiều.” Hoa Chiêu .

 

Thực những bán lẻ cuối cùng thị trường, một đôi tất thực sự lời một hai hào, ở giữa còn mấy cấp trung gian nữa cơ.

 

Dì Mã đấu tranh tư tưởng, một ngày kiếm 2000 tệ, thậm chí nhiều hơn, chuyện thật sự kích thích, huyết áp của bà chút tăng cao.

 

Mã Thu Bình lên tiếng: “Chúng nhiều vốn như .”

 

“Chỉ là chuyện chuyển tay một cái thôi, bán hết là tiền ngay.” Hoa Chiêu : “Hay là thế , hai dì cần trả tiền , bán bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, mỗi tối thanh toán.”

 

Như cũng tính là nợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1724.html.]

 

“Không bán hết thể trả hàng.” Hoa Chiêu .

 

Vậy thì càng rủi ro.

 

Dì Mã cảm động: “Làm thể chiếm tiện nghi của cô như ...”

 

“Toàn là chuyện nhỏ thôi, hơn nữa cạnh tranh nhiều, đều sẽ theo kiểu mẫu cả.” Hoa Chiêu .

 

Dì Mã chỉ nghĩ cô an ủi , bán hết trả hàng, rủi ro đều do nhà cung cấp chịu hết, nhà cung cấp nào như ?

 

Đây chắc chắn là Hoa Chiêu cố ý giúp đỡ bà, đến mức , bà mà nhận nữa thì thật là điều.

 

Hơn nữa với mức độ hot của tất lụa hiện nay, lý do gì mà bán .

 

Dì Mã c.ắ.n răng : “Vậy lấy 2 túi!”

 

Hoa Chiêu... hóa nãy giờ, mà chỉ lấy 2 túi thôi ?

 

Mã Thu Bình : “Lấy 5 túi , cho chẵn 1 vạn đôi, xem thử thể bán bao nhiêu.”

 

Dì Mã do dự: “Chúng cũng quen nhà buôn nào khác, một ngày bán hết nhiều như ? Đến lúc đó kéo về.”

 

Mắt Mã Thu Bình sáng rực, : “Con sẽ nghĩ cách.”

 

Dì Mã cuối cùng cũng phát hiện sự khác thường của con gái , hình như con bé hứng thú và tự tin với việc bán tất?

 

Đây là chuyện mà!

 

Bà dù hiểu gì cũng , nếu con gái sự nghiệp, con bé sẽ quên nỗi đau trong quá khứ.

 

“Vậy thì 5 túi!” Dì Mã c.ắ.n răng .

 

“Được thôi.” Hoa Chiêu gọi nhân viên đến.

 

Đây là một thanh niên ngoài 20 tuổi, tạm thời điều từ công ty thương mại Bằng Thành của cô về, cùng xe đến đây để xử lý lô tất .

 

Phải trông kho, ghi sổ sách.

 

“Anh dẫn họ cửa tìm xe chở hàng.” Hoa Chiêu .

 

Bên ngoài ga hàng hóa nhiều xe tải chở hàng, dễ tìm, dì Mã và Mã Thu Bình sẽ tự lo việc vận chuyển.

 

Dì Mã cũng hiểu đạo lý , cùng Mã Thu Bình ngoài học hỏi, học cách tìm xe, thuê xe, và chi phí bao nhiêu là hợp lý.

 

Anh nhân viên của công ty thương mại, thường xuyên những chuyện như thế , nghiệp vụ thành thạo, dù là đầu đến Bắc Kinh cũng thể lừa.

 

Chỉ vài lời hỏi giá cả bình thường, dẫn xe .

 

Sau đó chất hàng lên xe, dì Mã và Mã Thu Bình lên xe, rời .

 

Sau họ bán thế nào, với tư cách là "nhà cung cấp", họ quản.

 

“Tên gì? Mới đến ? Trước đây thấy bao giờ.” Hoa Chiêu hỏi .

 

tên Vương Dương, chào sếp ạ.” Chàng trai trẻ rụt rè chào hỏi.

 

Lúc nãy Mã Thu Bình và bà Mã ở đó, còn khá thoải mái, nhưng bây giờ chỉ còn hai và Hoa Chiêu, ánh mắt của Hoa Chiêu chạm , cảm thấy năng cũng lưu loát nữa.

 

“Vương Dương? Tên đấy.” Hoa Chiêu mỉm : “Mấy ngày nếu ai đến tìm mua tất, đừng bán nhé, cả một xe hàng là để cho họ luyện tập thôi.”

 

Nếu 40 vạn đôi tất mà vẫn thể khiến hai họ mạnh dạn hơn, thì lẽ phận an bài họ chỉ thể kiếm tiền nhỏ.

 

Vậy thì cứ để họ an phận với cái sự đủ đầy nho nhỏ đó , cô sẽ ép buộc họ những việc quá sức.

 

“À? Ồ.” Vương Dương phản ứng nhanh, gật đầu : “ ạ, sếp cứ yên tâm.”

 

Anh thấy cuộc chuyện của mấy lúc nãy, sếp đối với hai hoặc bạn bè thực sự quan tâm, rõ ràng là đang nhét tiền tay họ.

 

Chậc chậc chậc, nhà bụng như nhỉ?

 

 

Loading...