Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1730: Liệu có gây rắc rối cho Hoa Chiêu không?

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:41:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những Hoa Chiêu lập tức xông tới bảo vệ cô.

 

“Tất cả lùi !” Hoa Chiêu quát lớn một tiếng, ngăn cản những phía .

 

xảy xung đột với những mặc đồng phục, nếu chắc chắn sẽ kẻ nhân cơ hội gây rối.

 

Lý Tiểu Giang cũng điều , vội vàng ngăn những của .

 

Phía Hoa Chiêu, là Giản Bạch và một vệ sĩ khác.

 

Tuy chỉ hai , nhưng khí thế ngút trời, mang một chính khí, dễ chọc .

 

Những lao về phía Hoa Chiêu cũng khựng .

 

“Muốn bắt ư? Lệnh bắt giữ , đưa xem.” Hoa Chiêu bước .

 

“Lệnh bắt giữ ư? Lời của chính là lệnh bắt giữ!” Người đàn ông quát lên một cách chột : “Cô dám chống đối, chính là phạm pháp!”

 

Hoa Chiêu liếc một cái, với Giản Bạch: “Báo cảnh sát.”

 

Mọi đều ngây , cảnh sát đang ở đây ? Sao còn báo cảnh sát?

 

Giản Bạch rút điện thoại cục gạch bắt đầu bấm .

 

Vẻ mặt của đàn ông cầm đầu rõ ràng hiện lên sự chột : “Báo cảnh sát cái gì mà báo cảnh sát? Chúng chính là cảnh sát, theo chúng !”

 

Hắn bắt .

 

Mọi ngăn cản, Hoa Chiêu phất tay, với đàn ông: “Anh xem, phạm tội gì?”

 

“Chờ cô đến chỗ chúng , tự nhiên sẽ cho cô !” Người đàn ông .

 

Thế thì quy trình bình thường nào cả.

 

nếu thật sự là bộ phận đặc biệt đưa cô , cũng sẽ phái đám ngoài mạnh trong yếu đến đây.

 

Hoa Chiêu cẩn thận quan sát đám đối diện, bộ đồng phục thống nhất là từng khác , cao , lùn , béo , gầy , đội mũ, đội mũ, cài cúc, cài cúc.

 

Trạng thái tinh thần cũng kỳ lạ, chút chính khí nào mà đó là vẻ mặt hung hãn như cường đạo.

 

“Các là giả mạo đấy chứ? Thực là một đám cướp ư? Muốn cướp của ?” Hoa Chiêu kinh ngạc .

 

Đừng , chuyện như thế kiếp cô cũng từng báo cáo .

 

Bọn cướp giả cán bộ nhà nước trực tiếp đến tận nhà bắt , một trở .

 

Có điều đó đều là do những nhóm nhỏ hai ba , còn đối diện hơn 20 .

 

Lời của cô chọc giận những đối diện, một thanh niên 20 tuổi quát lên: “Chúng là cướp! Chúng là Ban quản lý Khu phát triển! Cô...”

 

Người đàn ông cầm đầu lập tức đầu quát mắng : “Im mồm!”

 

Thế là hỏng bét .

 

Lý Tiểu Giang và đám công nhân phía còn nhịn nữa.

 

“Ban quản lý Khu phát triển ư?”

 

“Vừa nãy các thế!”

 

“Một Ban quản lý khu phát triển, dựa mà niêm phong nhà máy của chúng ?”

 

“Các tưởng là ai?!”

 

của quan phủ, liền mạnh dạn hơn, hùng hổ xông lên đ.á.n.h với bọn chúng.

 

Vừa nãy dọa họ một phen khiếp vía!

 

Hơn nữa, đám dám giả mạo của quan phủ để bắt Hoa Chiêu , niêm phong xưởng rượu, đập nát chén cơm của họ, đúng là đồ gì! Đánh!

 

Lòng Hoa Chiêu cũng nhẹ nhõm, vì đối phương của quan phủ, thì cô cũng ngăn cản nữa.

 

Cô lùi sang một bên, hai bên thật sự đ.á.n.h .

 

Lý Tiểu Giang di chuyển giữa đám đông, tay mà chỉ quan sát của , để họ chịu thiệt thòi lớn, cũng để họ gây họa lớn, đ.á.n.h c.h.ế.t đ.á.n.h thương nặng đối phương.

 

Hoa Chiêu hài lòng gật đầu, hỏi giám đốc xưởng rượu, một lão sư phụ hơn 50 tuổi tên Lâm Tửu.

 

Nếu là mấy chục năm , ông chắc chắn là một truyền nhân nghề thủ công phi vật thể, tính tình chất phác, gì ngoài việc nấu rượu trắng.

 

Vốn dĩ xưởng rượu của cô quy mô lớn, trong thời gian ngắn cũng ý định kinh doanh, việc duy nhất cần là an tâm nấu rượu, vì mời một giám đốc như thế phù hợp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1730-lieu-co-gay-rac-roi-cho-hoa-chieu-khong.html.]

 

kế hoạch đổi, cô đột nhiên bán vài loại rượu cầu, năng lực của Lâm Tửu liền đủ.

 

Trong những chuyện như thế , ông sốt ruột đến đỏ mặt tía tai, nhưng chỉ một bên mà chút biện pháp nào, dám xông đ.á.n.h , dám can ngăn, chỉ lo lắng.

 

“Ban quản lý khu phát triển ư? Là khu phát triển của chúng ?” Hoa Chiêu hỏi.

 

Lâm Tửu vẻ mặt bình thản của cô chủ, như thể mắt ai đ.á.n.h , hoặc đối với cô đây chỉ là chuyện nhỏ, ông cũng còn sợ hãi nữa.

 

“Chắc là , khu phát triển của chúng hình như thành lập một ban quản lý, cũng đến xưởng rượu tham quan vài .” Lâm Tửu .

 

Hoa Chiêu ông .

 

Lâm Tửu phản ứng hai giây lập tức giải thích: “ chỉ cho họ tham quan phòng trưng bày, cho họ hầm chứa rượu, càng cho họ khu sản xuất. Mỗi cũng chỉ tặng quà một , đến nữa thì tặng nữa .”

 

Bây giờ thích tham quan, nhà máy nào nổi tiếng là khắp cả nước kéo đến xem.

 

Có đồng nghiệp, lãnh đạo.

 

Đồng nghiệp thì thể từ chối, nhưng lãnh đạo thì . Người lớn nhỏ đều tham quan, họ tiếp đón.

 

Có những nhà máy chỉ vì tiếp đón những mà cuối cùng đóng cửa.

 

Hoa Chiêu đó quy định, đến tham quan thì , xem xong là thôi, đừng hòng ăn lấy, nhiều nhất mỗi mang về hai chai bia.

 

Đương nhiên, nếu nhân vật lớn đến, lúc về sẽ tặng hai chai rượu trắng hoặc rượu vang, cụ thể tặng gì thì Lâm Tửu tự quyết định.

 

bất kể là ai đến, cũng chỉ tặng một .

 

Lợi ích của một giám đốc trung thực lúc bộc lộ rõ, lời, bất kể phật lòng khác .

 

Hoa Chiêu cũng đắc tội với những “tiểu quỷ” khó chịu đó, nhưng đắc tội thì , nếu kho hàng của cô sẽ họ chuyển mất một nửa.

 

Không cho chuyển , thế chẳng rắc rối đến ?

 

Lâm Tửu cũng đoán : “Trước đây cũng ám chỉ , bảo cho lợi lộc, nhưng cho. Hôm nay những , vì chuyện đó mà đến đấy chứ?”

 

“Ban quản lý khu phát triển kinh tế , tổ chức vũ trang ?” Hoa Chiêu kinh ngạc hỏi.

 

Cái gọi là khu phát triển, một khu hành chính, mà chỉ là một nơi tương tự “khu công nghiệp”, “khu vườn ươm công nghiệp”.

Mèo con Kute

 

Một lượng lớn các nhà máy ở Bắc Kinh bắt đầu di dời ngoài, một nhà máy thực phẩm gây ô nhiễm tập trung ở khu vực , tạo thành một “khu phát triển”.

 

Có một bộ phận nhỏ chuyên trách quản lý sản xuất, kinh doanh của họ.

 

Khi cô xây nhà máy, cô còn từng gặp qua, chỉ là một sân lớn, vài văn phòng, vài mà thôi.

 

cũng chuyện gì nữa.” Lâm Tửu ngập ngừng .

 

Ngoài việc nấu rượu, quản lý công việc trong nhà máy rượu, chuyện bên ngoài đều quản.

 

Hoa Chiêu gật đầu: “Không , cũng là sai, đây vốn dĩ là chuyện trong phạm vi công việc của .”

 

một giám đốc nhà máy mà những đổi lớn của cơ quan chủ quản, thực chất là chuyên nghiệp.

 

Tuy nhiên, tài năng của Lâm Tửu quá xuất chúng, khác thể thế , Hoa Chiêu cũng thể , vẫn trọng dụng.

 

Chỉ hy vọng cô thể nhanh chóng tìm một giám đốc nhà máy mới ưng ý, đến lúc đó Lâm Tửu sẽ vui vẻ khi một phó giám đốc chỉ chuyên trách sản xuất.

 

Hoa Chiêu đầu Lý Tiểu Giang.

 

Bên đ.á.n.h xong .

 

Những theo Lý Tiểu Giang công nhân nhà máy rượu, mà là những thầu xây dựng đang xây nhà.

 

Đây đều là những lao động khỏe mạnh, hơn nữa lượng đông hơn, 40 .

 

Bên chỉ 20 .

 

Vừa họ chỉ là ban quản lý gì đó, họ liền tay nương nhẹ, vài phút đ.á.n.h cho đối phương phục tùng.

 

Hiện giờ từng một đều rượt đất dám dậy.

 

Không dậy nghĩa là nhận thua, đá hai cái là xong, sẽ đuổi đ.á.n.h nữa.

 

Lý Tiểu Giang kiểm soát tình hình, cũng về phía Hoa Chiêu.

 

“Bây giờ ?” Anh hỏi bằng khẩu hình miệng.

 

Anh chút hối hận, đối phương dù của chính quyền, nhưng ít nhiều cũng liên quan, cứ thế mà đánh, liệu gây rắc rối cho Hoa Chiêu ?

 

 

Loading...