Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1733: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:41:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chi tiền chỉ để vui vẻ

 

Chuyện buôn bán phụ nữ và trẻ em những năm tám chín mươi phổ biến, hầu như mỗi làng đều những vợ bắt cóc về.

 

Một lừa, một gia đình bán , một thì gia đình quá nghèo, nuôi nổi, bản bán nhưng vẫn đồng ý.

 

Muôn vàn lý do.

 

Trong những , những ai lời thì sẽ đánh, giam.

 

Những lời thì vợ bình thường vài năm, sinh con đẻ cái, nhưng hầu hết sẽ bỏ trốn khi điều kiện hơn.

 

Cũng ít cam chịu phận ở sống.

 

Hoa Chiêu ghét cay ghét đắng chuyện buôn bán phụ nữ và trẻ em. Cô thể quản hết nơi thế gian, nhưng nếu gặp thì quản.

 

"Đi tìm phóng viên, đến làng đó theo dõi đưa tin, câu chuyện đằng mỗi phụ nữ, đứa trẻ, cho chuyện lớn chuyện lên!" Hoa Chiêu .

 

Mọi chuyện lớn lên, trung ương sẽ chú trọng, nghiêm trị những hành vi như , chuyện buôn bán phụ nữ và trẻ em mới giảm .

 

"Làm lớn chuyện gì ?" Diệp Danh từ bên ngoài bước , chỉ thấy câu cuối cùng.

 

Hoa Chiêu mắt sáng rực: "Anh cả! Em tặng công lao cho , ?"

 

"Hả?" Diệp Danh vẻ mặt mơ hồ.

 

"Anh sắp rời khỏi Bộ Kinh tế? Chuyển sang quản lý địa phương ?" Hoa Chiêu hỏi.

 

"Ồ, đúng ," Diệp Danh .

 

Anh đổi vị trí, chuẩn thăng chức.

 

Tuy nhiên đây là một ngưỡng cửa, quản lý địa phương , chứng minh năng lực của bản , mới thể tiếp tục.

 

Nếu quản lý , thì đến đây là kết thúc.

 

"Có một chuyện lớn cần ! Nếu , danh tiếng sẽ lưu truyền muôn đời, đương nhiên, cũng sẽ nhiều căm ghét," Hoa Chiêu .

 

Những gia đình mất tiền, mất những vợ và con cái mua về, lẽ sẽ căm ghét đến c.h.ế.t.

 

Diệp Danh hứng thú, hỏi: "Em xem, chuyện gì?"

 

"Buôn bán ," Hoa Chiêu : "Em nghĩ thể nghiêm trị một phen."

 

Diệp Danh gật đầu, từ xưa đến nay, mua bán là chuyện táng tận lương tâm, nhưng thực tế nhu cầu.

 

"Những cuộc trấn áp như thế thường 'đánh trống bỏ dùi', thể triệt để, hơn nữa động chạm quá sâu. Một ngôi làng thường đoàn kết để che giấu chuyện , cuối cùng chuyện chìm quên lãng, bỏ công vô ích," Diệp Danh .

 

Ví dụ như phụ nữ hại bỏ trốn, sẽ trong làng bắt về.

 

"Em một cách thể thử," Hoa Chiêu .

 

"Ồ?" Hai em đều tò mò cô.

 

"Thưởng cho tố cáo!" Hoa Chiêu : "Em định thành lập một quỹ từ thiện, chỉ cần cung cấp manh mối, một khi xác minh sẽ ... 200 tệ tiền thưởng. Nếu giúp đỡ giải cứu, sẽ 1000 tệ tiền thưởng. Những khoản thưởng sẽ tăng lên, tiền em sẽ chi!"

 

cô cũng quá nhiều tiền tiêu , cứ lấy một ít, những chuyện khiến vui vẻ!

 

Mục đích của việc tiêu tiền là để bản vui vẻ mà? Làm vui.

 

Ánh mắt Diệp Danh trở nên nghiêm trọng, nếu thì tất cả phụ nữ và trẻ em bắt cóc đời đều sẽ giải cứu...

 

"Anh sợ em xót tiền," Diệp Danh .

 

"Cứ thoải mái , cần bao nhiêu bấy nhiêu!" Hoa Chiêu hào phóng .

 

Hiện tại cô vài cơ sở trồng rau quả, lớn thì vài chục nghìn mẫu, nhỏ thì vài nghìn mẫu, mỗi năm thu nhập hàng trăm triệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1733.html.]

 

Còn một công ty bất động sản, vài công ty thực phẩm, một công ty điện ảnh và truyền hình, một công ty thương mại, một công ty trang sức, và một nhà máy rượu...

 

Trong tay cô còn một lượng lớn ngọc phỉ thúy thô, ngọc Hòa Điền hạt, đồ cổ thư pháp tranh vẽ...

 

Mỗi dự án chỉ cần trích một chút tiền là đủ cho quỹ hoạt động .

 

Cả nước hiện 1,1 tỷ dân, cho dù 1% buôn bán, tổng cộng cũng tốn quá nhiều tiền.

Mèo con Kute

 

Đương nhiên, thực tế buôn bán còn thấp hơn.

 

Diệp Danh gật đầu: “Vậy thì cứ thử xem! Khi nào bắt đầu?”

 

“Cơ hội đang ở ngay mắt .” Hoa Chiêu .

 

Cô kể với Diệp Danh chuyện ban ngày suýt bắt .

 

Diệp Danh gật đầu, chuyện từ sớm . Đám hôm đó đều do đích chọn, cũng đợi bên xác định rõ bản chất sự việc mới về, muộn hơn Giản Bạch một chút.

 

Diệp Thâm về sớm hơn, đ.á.n.h cho một trận về.

 

Về nhà vờ như chuyện gì xảy ....

 

Sáng sớm tinh mơ, một nhóm lớn phóng viên và cảnh sát ập ngôi làng yên tĩnh, xông thẳng nhiều nhà dân, “bắt” những phụ nữ và trẻ em đang ăn sáng.

 

Sau đó là mấy tên buôn mà họ điều tra .

 

Còn về những chồng của các phụ nữ, những “ mua” , bây giờ thể lo . Trước tiên bảo vệ các nạn nhân, hỏi từng về ý định của họ tính .

 

Đây cũng là sự dặn dò kỹ lưỡng của Hoa Chiêu.

 

Trong đó, một tự bán ... vì quê nghèo cơm ăn, hoặc cha , tìm một nhà nào đó để miếng cơm qua ngày.

 

Nếu may mắn gặp đàn ông , họ thậm chí còn sống yên .

 

Với những , nếu họ , cũng nơi nào để về, vẫn tiếp tục cuộc sống, thì việc bắt giữ đàn ông của họ như một tên tội phạm để giam giữ và thẩm vấn, sẽ khiến cuộc sống của họ yên , chắc chắn sẽ trút giận.

 

Dù loại ít nhưng , thêm một chút thôi, phiền phức.

 

Còn những phụ nữ giam cầm, trói buộc, thì cần khách sáo với đàn ông trong những gia đình đó nữa, trực tiếp bắt .

 

Ngôi làng nhỏ bỗng chốc trở nên hỗn loạn.

 

Nhiều nhóm phóng viên chạy theo, các phim thì càng khổ sở hơn, vác theo những cỗ máy nặng nề, thở .

 

họ vô cùng kích động, một tin tức lớn như , cả đời chắc chỉ gặp vài !

 

Xưởng rượu sát bên làng nhanh chóng phát hiện sự náo nhiệt .

 

Tất cả công nhân đều ngừng việc, chạy xem.

 

Đội trưởng công trình xem mà sôi máu, nhưng cũng chút run sợ.

 

“Cái , cái , hôm qua bà chủ là tha cho họ ?” Hóa là tha, mà là nhổ tận gốc! Bắt cả nhà, vợ con cũng tha!

 

Độc nhất gì bằng lòng đàn bà... Sau khi chuyện với bà chủ, khách sáo hơn một chút!

 

Lý Tiểu Giang cũng chút hiểu rõ sự thật, trèo tường, miệng cũng nhếch lên, Hoa Chiêu đúng là ngày càng nóng tính... May mà đối với vẫn như xưa!

 

Lâm Tửu , chớp mắt một cái, từ tường nhảy xuống.

 

“Ê, ? Vui còn hết mà, xem tiếp chứ?” Đội trưởng công trình gọi.

 

xem nữa, còn việc xong... Bà chủ mà vui thì ?” Lâm Tửu lẩm bẩm, bước chân càng nhanh hơn.

 

Một trận gió lạnh thổi qua... Trên tường lập tức còn ai nữa, đều việc, việc còn tích cực hơn ngày thường!

 

 

Loading...