Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1779: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:42:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bụng đứa bé là của ai
Với sự bình tĩnh của Hoa Chiêu, hiện tại ít chuyện thể cô giật .
cô kinh ngạc đến mức sặc nước bọt của chính .
Cô liên tục Tôn Thượng mấy lượt.
Tôn Thượng kịp cô, Triệu Mỹ Phương cũng sặc nước một cái, tỉnh .
“Các , ....” Cô đầu ngoài cửa sổ, kinh ngạc phát hiện đang bay trời, bên cạnh là mây trắng, sợ đến mức mí mắt cô lật ngược lên, ngất .
Cô chứng sợ độ cao nghiêm trọng.
Tôn Thượng giật , gọi mãi tỉnh, phát hiện tay Hoa Chiêu vẫn đang đặt tay Triệu Mỹ Phương, lập tức hỏi: “Cô ? Không chứ?”
“Không , chỉ là sợ quá nên ngất thôi.” Hoa Chiêu rụt tay về.
“Không là .” Tôn Thượng thở phào nhẹ nhõm.
thấy vẻ mặt Hoa Chiêu nghiêm túc, hề giống như chuyện gì.
“Có chuyện gì ?” Anh vội vàng hỏi.
Hoa Chiêu Triệu Mỹ Phương đang ngất xỉu, Tôn Thượng.
Dù Tôn Thượng cũng là quen thiết.
“Cô m.a.n.g t.h.a.i .” Hoa Chiêu .
Tôn Thượng chớp chớp mắt, như thể hiểu, mấy giây mới phản ứng , từ từ bỏ tay khỏi Triệu Mỹ Phương, để cô tựa lưng ghế.
“Mang thai? Mấy tháng ?” Anh khẽ hỏi.
Trên máy bay tiếng ồn đặc biệt lớn, nếu Hoa Chiêu, khác chắc chắn thấy.
Giản Bạch cũng liếc mấy , mắt mở lớn hơn, khẩu hình.
“Hơn 3 tháng .” Hoa Chiêu .
Mà Tôn Thượng và Triệu Mỹ Phương quen còn đầy một tháng!
Vậy nên, đứa bé tính thế nào cũng của .
Tôn Thượng khuôn mặt ngủ say ngọt ngào của Triệu Mỹ Phương, khẩy một tiếng, ngờ một cô gái hiền lành, đơn thuần, bụng như chú thỏ trắng nhỏ, thể m.a.n.g t.h.a.i con của một đàn ông khác mà vui vẻ kết hôn với một đàn ông khác.
Anh khổ một tiếng, mệnh của đúng là cái quái gì !
Trên máy bay trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng ồn ào.
Một lúc Triệu Mỹ Phương tỉnh , mở mắt xung quanh, ngất .
Cứ thế tỉnh ngất, ngất tỉnh, cho đến khi về tới Kinh Thành.
Xuống máy bay lên ô tô, trực tiếp đưa về nhà Triệu Mỹ Phương.
Gia đình Tôn Thượng tuy là hiển hách, nhưng cũng bình thường, hồi xưa cũng là một thế hệ sinh viên đại học cũ, bạn học của bà cũng hề tầm thường.
Gia đình sống trong một căn biệt thự kiểu Tây nhỏ, hiện tại cả nhà tề tựu, mấy chục .
Cha Tôn Thượng cũng ở đó, cả hai như thể đống lửa.
Thấy Tôn Thượng dìu Triệu Mỹ Phương bước , hai vội vàng đón.
“Rốt cuộc là chuyện gì ?” Giọng Tôn xen lẫn sự trách móc sâu sắc.
“Mỹ Phương ?” Mẹ Triệu cũng tiến tới, dìu Triệu Mỹ Phương đang mơ màng, xót xa vô cùng.
“Không sáng nay tàu về ? Sao bây giờ mới tới? Mỹ Phương nông nỗi ?” Cha Triệu hỏi.
Vừa , ánh mắt ông rơi Hoa Chiêu, đây là ai? Có liên quan đến việc Mỹ Phương đột ngột về nhà ?
Bà cùng giới với Hoa Chiêu, nên quen cô.
Ngay cả cha Tôn Thượng cũng cùng giới, thể với tới, nếu Tôn Thượng, cũng liên lạc .
Tuy nhiên, cả hai gặp Hoa Chiêu, đều nhận , nên hiểu lầm.
“Đây là bà chủ công ty của Tôn Thượng, cô ở đây mới thể dùng máy bay.” Mẹ Tôn vội vàng .
Nghe , ánh mắt thiện ý hơn một chút.
“Rốt cuộc là chuyện gì ?” Cha Tôn nghiêm khắc hỏi Tôn Thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1779.html.]
“Mỹ Phương vì hiểu lầm đột nhiên quyết định tàu về nhà, kết quả đường gặp bọn buôn .” Tôn Thượng : “Con tìm bà chủ của con, cô giúp liên lạc với nhân viên tàu, liên lạc với máy bay, chúng con đích đuổi đến tàu mới cứu , hơn 10 tên buôn bắt , Mỹ Phương đây là say máy bay cộng say xe, mơ màng, .”
Nghe , lũ lượt vây quanh Triệu Mỹ Phương, hỏi han ân cần.
Cô uống nước Hoa Chiêu đưa đường, xuống máy bay một lúc lâu , tỉnh táo hơn một chút.
Bây giờ gặp nhà, cô bắt đầu kể cuộc gặp gỡ của một cách đứt quãng.
Cô lóc lên tàu, một chị bụng bắt chuyện, chị đó hỏi han ân cần, an ủi cô cho cô nước uống.
Sau đó cô còn nhớ gì nữa, lờ mờ thấy quần áo cho , nhét cô xuống ghế.
Những thứ khác thì cô nhớ gì cả.
bấy nhiêu đó là đủ .
Mẹ Triệu lập tức đến cảm ơn Hoa Chiêu: “Cảm ơn cô nhé, nếu cô thì con gái xong đời !”
Hoa Chiêu thấy sự quan tâm chân thành của cả gia đình, cảm thấy khí gia đình nhà họ Triệu tồi, thực là một gia đình khá .
Đáng tiếc....
Hoa Chiêu hàn huyên với gia đình họ Triệu.
Triệu Mỹ Phương vẫn đang mặc một bộ đồ vá víu, cần về phòng đồ.
Trời cũng còn sớm, những khác thấy cô thì yên tâm về.
Trong nhà chỉ còn gia đình Triệu Mỹ Phương và gia đình Tôn Thượng.
Mẹ Tôn cũng coi Hoa Chiêu là ngoài, nghiêm khắc hỏi Tôn Thượng: “Con , tại Mỹ Phương đột nhiên một tiếng nào về? Hai đứa hiểu lầm gì ?”
Tôn Thượng cũng giấu giếm, : “Là Phan Xảo Xảo, đột nhiên ôm đứa con của cô và Tạ Xuyên, chặn ở cổng khu dân cư chờ Mỹ Phương, những gì, chỉ mấy câu Mỹ Phương vứt đồ bỏ chạy .
“Lát nữa thể hỏi Mỹ Phương.”
Triệu Mỹ Phương quần áo và vệ sinh cá nhân xong, từ lầu xuống.
Nghe thấy lời Tôn Thượng , cô thẹn giận hỏi: “Đó là con của và cô ?”
“ Tôn Thượng mù đến mấy cũng sẽ bất kỳ quan hệ gì với Phan Xảo Xảo.” Anh : “Mọi từng tin đồn về đúng ? Hồi đó chính là cô hại cho đến mức đuổi học....”
Thôi , tin đồn lúc đó chính là hai lén lút ngoại tình, bắt quả tang trần truồng giường.
Đã như mà còn thừa nhận, thực ngoài nhà, mấy ai tin.
Không, nhà cũng tin, chỉ mỗi Hoa Chiêu tin.
Tôn Thượng chút bất lực : “ và cô thật sự bất kỳ quan hệ nào.... Tôn Thượng dám dám chịu, nếu đó thật sự là con của , thể để nó lưu lạc bên ngoài?”
Cái thì đúng.
Mèo con Kute
Có những đàn ông thể ưa phụ nữ, nhưng đối với huyết mạch của thì vẫn quý trọng.
Đương nhiên cũng loại súc sinh chẳng quan tâm huyết mạch , trong lòng chỉ bản .
“Ồ.” Triệu Mỹ Phương rụt rè, xem là tin lời .
Tin dễ dàng như , thật là đơn thuần lương thiện.... Trong lòng Tôn Thượng thực chút cảm động, chút khó chịu.
Nếu cô là vợ thì mấy.
“Nếu là hiểu lầm thì rõ ràng là .” Mẹ Tôn : “Con còn chuyện gì dễ gây hiểu lầm nữa thì nhanh chóng khai thật !” Bà với Tôn Thượng.
Thực là hạ một chút, giữ thể diện cho nhà họ Triệu.
Tôn Thượng kéo mặt yên đó nhúc nhích, trông hệt như một đại oan ức.
Anh cảm thấy suýt chút nữa thì trở thành một đại oan ức.
Mẹ Tôn tức giận, đá một cái, thằng bé ? Không bình thường khéo léo ?
Chẳng lẽ còn chuyện gì nữa?
Mẹ Triệu đột nhiên : “Con sẽ ghét bỏ Mỹ Phương của chúng từng rơi tay bọn buôn đấy chứ? Các con cũng , đó là tàu hỏa! Tuy bọn buôn quần áo cho con bé... nhưng tuyệt đối thể gì thật! Thời đại nào , con sẽ đến mức bận tâm cả những chuyện đấy chứ?”
Tôn Thượng ngẩng đầu, : “Cái con bận tâm.”
Sắc mặt Triệu và Triệu Mỹ Phương dễ chịu hơn một chút.
“Con chỉ đứa bé trong bụng Mỹ Phương là của ai.” Anh .