Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1813: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:42:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngượng ngùng

 

Âm thanh cao vút và dữ dội.

 

Đám đàn ông to xác bên ngoài mà mặt đỏ bừng, ngón chân quắp chặt xuống đất vì ngượng, bịt tai mà tiện.

 

Quan trọng là nếu bên trong là một nam một nữ thì còn đỡ, đằng , mà là hai gã đàn ông trung niên với vẻ ngoài khó coi.

 

Mèo con Kute

Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó thôi...

 

Ối giời ơi~~

 

Hoa Chiêu , cô hiện tại đang bắt cóc mà~

 

Vụ bắt cóc cho thật, nếu tội danh sẽ nặng.

 

Khoảng nửa tiếng , con đường núi phía xa xuất hiện vài chiếc xe cảnh sát.

 

Hoa Chiêu lập tức với mấy tên vệ sĩ: “Nhanh, mang đám lưu manh đây, cảnh sát sắp đến .”

 

Cuối cùng cũng thể động thủ !

 

Mấy tên vệ sĩ lao như thỏ, 2 phút bày sân, trói Hoa Chiêu như cũ, bọn họ rút lui.

 

Vài phút , ba chiếc xe cảnh sát mới lái đến một cách khá xa khỏi sân dừng .

 

Giản Bạch mặt đầy m.á.u mò đến, vài phút mặt đầy ngượng ngùng bước gọi , bên trong còn nguy hiểm nữa.

 

Chỉ là chút...

 

Anh gì cho , hai tên khốn ? Có bệnh ?

 

Lại giữa ban ngày ban mặt, lúc , cái chuyện đó!

 

nhanh nghĩ đến hai chắc chắn là bà chủ bỏ thuốc.

 

Bà chủ cũng , đủ loại t.h.u.ố.c thế ...

 

Giản Bạch dẫn đám cảnh sát chuyện gì sân, đó cả đội cảnh sát đồng loạt ngượng ngùng.

 

Cho dù bọn họ sống bao nhiêu năm, cũng từng chịu kích thích !

 

Trong phòng, hai đang “chiến đấu” hết sức mãnh liệt, những tiếng rên ư ử, rên rỉ vang lên, trông đam mê.

 

“Cái, cái tình huống gì đây?” Đội trưởng hỏi Hoa Chiêu.

 

Hoa Chiêu cũng cạn lời : “Họ ăn mừng, đó vài phút, một bảo , liền thuốc, uống thì nông nỗi .”

 

Lý do , quá hảo.

 

Trong lòng hơn chục đàn ông mặt lúc đó đồng thời hiện lên một câu hỏi khác, t.h.u.ố.c thần gì mà ghê ?

 

“Thế còn những thì ? Chuyện gì thế ?” Đội trưởng hỏi, chỉ đám côn đồ la liệt bất tỉnh mặt đất.

 

“Bọn chúng ăn thịt lẫn , cuối cùng tên còn hai thương gia Hồng Kông giải quyết nốt, vì họ cũng trả tiền.” Hoa Chiêu .

 

Hai triệu tệ vẫn còn đất.

 

Lý do cũng gì sai, tất cả đều hợp lý.

 

Các cảnh sát , thể cứ đây ngóng, chờ hai xong việc .

 

Đội trưởng đích dẫn xông , còng tay cả hai .

 

Đến mức mà hai họ vẫn rời .

 

Mọi ... đúng là thần dược!

 

“Vẫn còn một nhóm khác bắt, để tránh đ.á.n.h rắn động cỏ, đề nghị đừng vội đưa họ về, rầm rộ quá dễ lộ tin tức.” Hoa Chiêu .

 

, chúng cũng sắp xếp như .” Đội trưởng .

 

Trước khi họ xuất phát, Diệp Danh dặn dò hết .

 

Hoa Chiêu : “ , còn việc quan trọng, đương nhiên sẽ lén lút, để lộ hành tung.”

 

Đội trưởng cũng đồng ý, đây cũng là điều Diệp Danh .

 

Mặc dù tán thành việc , Hoa Chiêu ngoài cũng nguy cơ lộ, ai mà tai mắt của đối phương là ai, đang ở chứ.

 

Hoa Chiêu thể ngoài.

 

Nếu cô ngoài, năm mươi triệu tệ đó thể sẽ đối phương rút .

 

Nếu rút , họ cũng chắc bắt nhóm đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1813.html.]

 

Điều , thể bỏ sót một ai.

 

Hoa Chiêu và Giản Bạch rời .

 

Hoa Chiêu đường bất kỳ tai mắt nào, sào huyệt của đối phương ở Hồng Kông, thực ở đây .

 

Nếu hỗ trợ, hai cũng sẽ kết cục như bây giờ. Ít nhất thì lúc đó, sẽ thêm một cùng mất mặt~

 

Hơn một tiếng trôi qua, t.h.u.ố.c hết tác dụng.

 

Cả hai kiệt sức, bẹp đất với vẻ mặt xám xịt, úp mặt xuống, còn mặt mũi nào gặp .

 

Lên xe, cảnh diễn của Giản Bạch xong, mới lau sạch m.á.u mặt.

 

“Lần đừng bôi kiểu đó nữa.” Hoa Chiêu : “Mặt đó vết thương đúng ? Không ăn miệng chứ?”

 

“Không, .” Giản Bạch trả lời hai câu hỏi.

 

Hoa Chiêu thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn yên tâm lắm, đưa bình nước của cho Giản Bạch, bảo mau chóng rửa mặt.

 

“Máu của bệnh truyền nhiễm, về nhà sẽ kê t.h.u.ố.c cho uống.” Hoa Chiêu .

 

Giản Bạch... đó nghĩ đến khả năng , giờ nghĩ thấy ghê thật, nếu lỡ nhiễm bệnh thì xong đời.

 

Anh còn kết hôn mà! Không thể giải thích rõ ràng !

 

Giản Bạch vội vàng rửa mặt sạch sẽ, đó mới tiếp tục lái xe.

 

Anh cũng quá lo lắng, Hoa Chiêu ở đây thì cơ bản vấn đề gì.

 

Hai ga xe lửa mà một con quốc lộ.

 

Con quốc lộ về cơ bản song song với đường ray xe lửa, sát bên , ở đây thể quan sát tình hình chuyến tàu D62 một lúc.

 

Những kẻ thể nào tráo hàng ngay tại ga xe lửa , đó là chờ tóm gọn.

 

Khả năng đường cao hơn, dù xe tải cũng nhanh lắm, leo lên nhảy xuống xe đều thể.

 

Thời gian tính toán khéo, họ đến nơi thì chuyến tàu mới khởi hành, nhanh, Hoa Chiêu thấy nó.

 

Hoa Chiêu đích lái xe, theo suốt, phía xe còn mấy chiếc xe nữa, tất cả đều chở của cô.

 

Thực Hoa Chiêu một đuổi theo, như thao tác còn tiện hơn, nhưng ai đồng ý.

 

Theo dõi mấy tiếng đồng hồ, cho đến chiều, khi chuyến tàu khỏi tỉnh và đến một đoạn đường núi ở tỉnh lân cận, Hoa Chiêu mới phát hiện tình hình.

 

Lúc chuyến tàu đang một khúc cua gấp, tốc độ chậm.

 

Ba chờ sẵn bên đường đồng thời dậy, lượt nhảy lên tàu.

 

Sau đó họ bò đến toa mười, thuần thục mở cửa xe, ném những chiếc hộp đựng tiền xuống.

 

Năm mươi triệu nhân dân tệ nặng hơn 1000 cân, đựng trong 10 túi, ném xong chỉ trong vài cú, một khúc cua lớn còn hết, ba lượt nhảy xuống, rạp trong bụi cỏ ven đường.

 

Hoàn hảo.

 

Trừ cánh cửa toa xe mở, phía bên thể thấy tình hình.

 

Mà quốc lộ lúc cũng cách đường ray xe lửa một đoạn, tình hình ngoài Hoa Chiêu ai phát hiện.

 

Cánh cửa toa xe mở ở một hướng khác.

 

Hoa Chiêu buộc dừng xe : “Khúc cua lớn tốc độ chậm, là một cơ hội thích hợp, lát nữa chúng qua đó xem thử, nếu ở đây bọn chúng vẫn tay, chúng sẽ đuổi nữa, hết xăng .”

 

Họ ô tô, đổ xăng liên tục, mà bây giờ cây xăng khó tìm, chắc con đường , mỗi đổ xăng quá tốn thời gian.

 

Mấy chiếc xe của nhà phía đều lạc vì đổ xăng, bây giờ chỉ còn cô và Giản Bạch đang đuổi theo.

 

Giản Bạch thất vọng, vốn tưởng mấy năm cuối cùng cũng nhận một vụ lớn, kết quả xong xuôi.

 

Bà chủ thì bắt cóc, nhưng bà chủ mất tiền.

 

Năm mươi triệu, tổn thất nặng nề, còn mặt mũi nào ngẩng đầu lên nữa!

 

“Sớm thuê trực thăng đuổi theo.” Giản Bạch . Thuê một chiếc trực thăng cũng thuê .

 

“Như đối phương sẽ sợ mà chạy mất, chúng sẽ lộ.” Hoa Chiêu .

 

Chuyến tàu qua.

 

Giản Bạch lấy ống nhòm tình hình ở khúc cua lớn, đột nhiên mắt sáng lên, thấy những dậy từ trong bụi cỏ.

 

Ở nơi hoang sơn dã lĩnh , bình thường!

 

 

Loading...