Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1821: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:43:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong Họa Có Phúc
"Vả chuyện do vợ tự nghĩ thông, cô về phía , thì sẽ là ." Hoa Chiêu : "Nếu lớn chuyện, chẳng lẽ thực sự ly hôn?"
Nếu ly hôn nữa, nhà họ Diệp thật sự sẽ nổi tiếng vì nhiều vụ ly hôn.
Diệp Đào lắc đầu: "Lúc kết hôn em nghĩ , chỉ cần cô phạm sai lầm mang tính nguyên tắc, phạm pháp, ngoại tình, em sẽ ly hôn."
Cãi vã ồn ào, đều thể nhịn .
Huống hồ bây giờ xảy chuyện như , mà nhắc đến ly hôn nữa thì thật sự đàn ông.
Chỉ là nhà chiếm chút khó chịu, trông cậy tiền lương của , e rằng kiếp mua nổi một căn tứ hợp viện .
Hiện giờ một sân vườn lớn như nhà tốn hai ba trăm nghìn tệ hoặc hơn, tiền lương của tích góp 10 năm, nhưng 10 năm giá nhà vẫn là hai ba trăm nghìn tệ ?
Khoản Hoa Chiêu tính cho họ trong các buổi tụ họp , cũng khó.
Nhà chỉ một, thể nhường cho khác.
Huống hồ, coi thường em vợ , gian xảo lười biếng, tham ăn biếng , mắt thấy thì tâm phiền.
"Anh cứ việc của , chuyện cứ giao cho em." Hoa Chiêu .
Có câu của cô, Diệp Đào liền yên tâm rời .
Vốn dĩ còn "dạy dỗ" kẻ bán t.h.u.ố.c một trận, kết quả đó bắt , e là , gia sản cũng bồi thường cho nhiều nạn nhân như , trong lòng bớt một nửa cục tức.
Nửa còn , tìm hai con trai của kẻ bán thuốc, lén lút trùm bao bố đ.á.n.h một trận.
Anh điều tra rõ ràng, những căn nhà mà hai con trai đang ở đều là do ông già bán t.h.u.ố.c mà , nhưng bây giờ thể bắt họ bán nhà đền tiền, vì chúng còn thuộc tài sản của ông già đó nữa.
Truy cứu trách nhiệm thì quá phiền phức, khó giải quyết.
May mà Hoa Chiêu , chuyện cô cũng sẽ nghĩ cách...
Diệp Đào , nhà Diệp Đào liền trở thành nhà họ Đinh.
Lưu Nguyệt Quế trở thành bà vú, ngày ba bữa nấu ăn, hầu hạ con dâu và sui gia ăn uống.
Ngược Đinh Tân Nguyệt trong nhà, bây giờ trong lòng âm thầm vui vẻ .
Là con gái, may mà mất .
Cô thực nghĩ thông là sinh một đứa con , nếu với cái đà mong cháu trai của Lưu Nguyệt Quế, bà sẽ bắt cô và Diệp Đào ly hôn.
Đã sinh thì sinh con trai, mới thể tối đa hóa lợi ích.
Sau gia sản đều là của con trai, thể truyền thừa .
Không chỉ gia sản của Diệp Đào, mà cả gia sản của Diệp Thượng, thậm chí gia sản của Diệp An, đều là của cô !!!
Đặc biệt là Diệp An, bây giờ kiếm nhiều tiền !
Sinh con gái thì , sinh con gái, tài sản của Diệp An sẽ truyền cho con trai nhà Hoa Chiêu mất!
Vẫn là con trai của em ruột, thì việc thừa kế mới danh chính ngôn thuận hơn.
Khoản bà Đinh cũng thường xuyên thì thầm bên tai cô, khiến Đinh Tân Nguyệt vui vẻ trở .
Gói t.h.u.ố.c của Lưu Nguyệt Quế thật , chỉ giúp cô chuyện , mà còn tự gánh trách nhiệm, từ nay về sẽ thể vẻ chồng mặt cô nữa!
Lưu Nguyệt Quế gõ cửa bước , tay bưng một bát súp gà hầm sâm.
Đinh Tân Nguyệt lập tức nhíu mày, đầu bịt miệng, vẻ mặt chán ghét.
Bà Đinh ngửi ngửi khí : "Sao mùi tanh thế? Chẳng thơm chút nào, ngửi thấy ngấy , ngon bằng Hoa Chiêu nấu."
Bà ám chỉ.
Mối Lưu Nguyệt Quế dám nhận, nếu bà ngon bằng khác, bà sẽ lập tức cầu xin khác nấu.
Không ngon bằng của Hoa Chiêu, bà càng dám .
Bà cũng ngửi ngửi súp gà: " ngửi thấy vẫn mà, mùi tanh."
Bà cũng , nhà họ Đinh đang kiếm chuyện, khó bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1821.html.]
Cứ khó , ai bảo bà mắc nợ!
"Bà già , khứu giác còn nhạy nữa, Tiểu Quyên, mùi ?" Bà Đinh hỏi.
Lưu Quyên đang ăn trái cây bên cạnh lập tức : "Vâng, mùi tanh nồng lắm ạ."
Thực cô cũng ngửi thấy, cô thậm chí còn thấy khá thơm, ngon hơn chồng cô nấu nhiều.
Mèo con Kute
Không đúng, chồng cô từng nấu súp gà hầm sâm, nhà họ gì sâm mà nấu.
Ngay cả súp gà, một năm cũng uống mấy .
Lưu Nguyệt Quế : "Vậy quán Trương Ký mua một bát , súp gà của quán Trương Ký vị giống Hoa Chiêu nấu."
Dù giống, họ cũng ăn .
Đinh Tân Nguyệt tổng cộng cũng ăn mấy cơm do Hoa Chiêu tự tay nấu, gì mà .
"Vậy , bà ." Bà Đinh lập tức .
Lưu Nguyệt Quế bưng bát súp gà định , Lưu Quyên lập tức : "Dì ơi, dì cứ để bát súp đây , dù cũng nấu , lát nữa chị cả con lót một chút, chờ nhà hàng nấu xong chắc lâu lắm, chị con đói lả mất."
Lưu Nguyệt Quế đặt bát súp gà xuống mới .
Bà cũng , bát súp gà lát nữa sẽ chui bụng hai con nhà .
, ai bảo bà phạm chứ!
Lưu Nguyệt Quế cởi tạp dề, thật sự đến quán Trương Ký.
Hoa Chiêu đến tái khám cho Đinh Tân Nguyệt, lúc gặp bà ngoài.
Nhìn thấy dáng vẻ của bà , Hoa Chiêu bỗng thấy chút xót xa.
Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, Lưu Nguyệt Quế trông già mười tuổi.
Bà là lớn tuổi, xảy chuyện như , bà thực buồn hơn ai hết, áp lực tâm lý cũng lớn hơn ai hết, và tự trách .
Nghe bà mua súp gà cho Đinh Tân Nguyệt, Hoa Chiêu dùng dị năng trong nhà, ba con đang vui vẻ uống súp gà .
Lưu Quyên còn khen chồng cô giỏi, bà Đinh và Đinh Tân Nguyệt vẻ mặt đắc ý.
Bà Đinh với con gái: "Con xem như là trong họa phúc ."
Đinh Tân Nguyệt mỉm gật đầu.
Hoa Chiêu...
"Mợ hai, mợ đừng ở đây bà v.ú nữa, về nhà nghỉ ngơi ." Hoa Chiêu .
"Không , cô còn hết kỳ ở cữ, kỳ ở cữ cũng đủ ba mươi ngày chứ." Lưu Nguyệt Quế .
"Mẹ ruột và em dâu cô chẳng tin tưởng mợ chăm sóc cô ? Sao đến chẳng gì cả, ăn uống vẫn là mợ lo? Gọi đây là chăm sóc cái gì?" Hoa Chiêu .
Lưu Nguyệt Quế trong lòng khá vui, Hoa Chiêu đây là đang xót bà .
bà : "Họ thế nào thì thế, việc của , nếu trong lòng thoải mái."
Nói nước mắt bà rơi xuống, nhớ đến đứa cháu gái bà hại, bà .
Hoa Chiêu thở dài, rốt cuộc vẫn là một quá hiền lành, trọng nam khinh nữ thì trọng nam khinh nữ, nhưng cũng đến mức coi cháu gái là .
"Mợ hai, là đứa bé đó duyên, vạn sự tùy duyên, mợ nợ nó, kiếp hãy trả, kiếp tiên cứ sống cho , mợ một cơ thể khỏe mạnh, còn chăm sóc cháu trai nữa." Hoa Chiêu .
"Ây da, ây da, ." Nước mắt của Lưu Nguyệt Quế cuối cùng cũng rơi xuống, bà vội vàng lau , với Hoa Chiêu: "Cô cứ , dùng xe của cô một chút, xe nhanh hơn."
Nếu bà sẽ bộ, về mất hơn một tiếng, giữa trời lạnh giá.
Hoa Chiêu bảo tài xế đưa bà , cô tự nhà.
Cô , trong nhà ba đang uống hết một nồi súp gà.
Tài nghệ của Lưu Nguyệt Quế thật sự tồi, hơn nữa là hầm với sâm núi tự nhiên, bên ngoài thể ăn , thể lãng phí.
Khi mở cửa, Hoa Chiêu nở nụ dịu dàng, với Đinh Tân Nguyệt: "Sắc mặt tệ, xem dì Đinh chăm sóc , về việc đối với con gái, quả nhiên vẫn là ruột."