Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1838: Gặp gỡ bất ngờ

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:43:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Con con con!” Diệp Đan Vương Ngọc, sợ đến mức gì.

 

Đây là lời mà một cô bé 15 tuổi nên ?

 

Bên ngoài khách đến, Diệp Đan vội vàng chào khách, để ý đến hai cô con gái nữa.

 

Vương Nghệ và Vương Ngọc cũng mua sắm nữa mà ở cửa hàng, sợ Cái đến gây chuyện.

 

Bên , Vương Hoan khoác tay Thúy Vi, vui vẻ mua sắm cùng cô bé.

 

Không Vương Nghệ và Vương Ngọc cùng càng , những bạn học của Thúy Vi cứ lôi kéo chuyện thì càng hơn, cô bé thể chuyên tâm bồi đắp tình cảm với Thúy Vi.

 

Và cả trai cô bé nữa...

 

“Ê? Anh ơi, ở đây?” Vương Hoan như thể đột nhiên phát hiện Vương Huy ở ven đường mà vẫy tay gọi.

 

Vương Huy tới.

 

Chàng thiếu niên 15 tuổi cao đến mét bảy, da trắng, thanh tú lịch thiệp. Anh bước đến lập tức thu hút ánh của một vòng phụ nữ xung quanh, phân biệt tuổi tác.

 

Chỉ Thúy Vi và vài bạn của cô bé bình tĩnh, Vương Huy một cái, ngoài Thúy Vi gật đầu với , những khác đều phản ứng gì.

 

Nói về trai , ai thể trai hơn Vân Phi chứ?

 

Các cô bé và Vân Phi cũng là bạn cùng lớp! Ngày nào cũng mặt Vân Phi, nên Vương Huy thì miễn dịch .

 

Thúy Vi thậm chí chỉ gật đầu một cái tiếp tục cùng bạn học thảo luận về chiếc váy mới.

 

Vương Huy với Vương Hoan: “Anh đến xem chỗ nào tuyển nhân viên tạm thời , kiếm chút tiền sinh hoạt.”

 

Câu khiến tất cả các cô gái đều . Thúy Vi cũng đ.á.n.h giá hai . Theo cô bé , gia đình đến mức nghèo túng đến nỗi một bé đang học thêm.

 

Gia đình kiểu gì thế ?

 

Ngay cả họ cũng thêm khi học lớp 9, cho phép.

 

Vương Hoan thực mấy hài lòng với cái cớ của trai, điều sẽ khiến bạn học coi thường cô bé! Nghĩ rằng cô bé nghèo!

 

“Anh, tiền sinh hoạt phí bố cho mỗi đứa 100 tệ một tháng vẫn đủ ? Đi thêm sẽ ảnh hưởng đến việc học đấy. Anh sắp thi trung khảo , nhỡ thi thì ?” Vương Hoan .

 

Nghe Vương Huy mỗi tháng chỉ 100 tệ tiền sinh hoạt phí, ánh mắt các bạn nữ sinh đổ dồn về phía , cân nhắc xem nên kéo nhóm của .

 

Hiện tại lương bình quân đầu 300 tệ, đương nhiên ở Bằng Thành thì cao hơn một chút, nhưng cũng thể vượt quá 400-500 tệ.

 

Một tháng cho một đứa trẻ 100 tệ tiền sinh hoạt phí thì thật sự ít, ngay cả sinh viên đại học cũng chắc đãi ngộ .

 

Vương Huy khẽ mỉm : “Anh chỉ trải nghiệm cuộc sống, học đôi với hành thôi. Yên tâm, ảnh hưởng đến việc học .”

 

Cậu tự tin.

 

Thúy Vi chỗ khác. Nói về sự tự tin, tất cả chị em trong nhà cô đều tự tin, hơn nữa việc học thêm cũng chuyện gì to tát, bọn họ đều như .

 

Ánh mắt Vương Huy vẫn luôn dõi theo cô, thấy cô hề lay động, trong lòng cảm thấy chút thất bại.

 

Đây là hình ảnh duy nhất mà thể nghĩ để khiến Thúy Vi coi trọng , nhưng kết quả mấy thành công.

 

Vậy thì... tiếp tục cố gắng!

 

“Anh, đừng tìm việc nữa, sắp thi trung khảo , thi xong tính .” Vương Hoan là một cô em gái bụng, thương trai, cố gắng khuyên nhủ.

 

Vương Huy đương nhiên thật sự ngoài việc, thời gian học còn đủ! Đến mấy ngày nay, nhận , thành tích học tập ở quê nhà của theo kịp ở đây, thể so sánh !

 

Chỉ riêng môn tiếng Anh kéo tụt cả vạn dặm, còn cả môn Ngữ văn và Toán học cũng học sâu, trong khi ở quê nhà chỉ học mỗi bài tập sách giáo khoa.

 

Cậu dự cảm lành.

 

Vương Hoan thì áp lực nhiều như trai, cô bé là con gái, học quá giỏi cũng , miễn là cuối bảng là .

 

Cô bé kéo Vương Huy cùng dạo phố, cho .

 

Vương Huy đành "miễn cưỡng" ở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1838-gap-go-bat-ngo.html.]

 

Chỉ dạo một buổi sáng, tản , ai nấy đều tay xách nách mang, những thứ cần mua và cần mua đều mua hết.

 

Buổi chiều về nhà bài tập .

 

Bài vở bây giờ nặng, một môn cũng dám giao tới 10 tờ bài tập!

 

Về đến nhà, Thúy Vi cũng đặt đồ xuống và chuẩn bài tập.

 

Mèo con Kute

thông minh đến mấy thì bài tập vẫn , nếu giáo viên những mắng mà còn đ.á.n.h nữa, họ sẽ quan tâm cô bé là con gái , bình thường học , chỉ cần sai là đánh.

 

Từng thầy đều tính khí như pháo nổ, lúc nào, vì chuyện gì mà sẽ bùng lên, đột nhiên nổ tung, gặp ai đ.á.n.h nấy.

 

Cô bé cẩn thận tuyệt đối phạm mới đánh.

 

“Mua gì ạ?” Thiên Kim là đứa trẻ bám nhất, yêu quý chị lớn nhất của , thấy cô về liền chạy ôm chân.

 

Thúy Vi cúi ôm cô bé lên hôn một cái, cô cũng yêu thích cô em gái thơm tho , Thiên Kim trông giống cô bé hồi nhỏ nhất.

 

“Chị mua váy nhỏ, kẹp tóc nhỏ cho em , xem thích .” Thúy Vi .

 

ngoài chơi cả ngày mua bất cứ thứ gì cho , cả túi đồ là quà cho các em và trai.

 

Thiên Kim reo lên một tiếng bắt đầu lục tìm.

 

Quần áo trẻ em những năm 90 , hơn nữa còn thịnh hành kiểu váy công chúa phóng đại, váy phồng, lấp lánh, váy bảy màu, rực rỡ khoa trương, trẻ con thích.

 

Hoa Chiêu chịu nổi kiểu thẩm mỹ , cô , may mà Thiên Kim thích đồ mua sẵn bên ngoài, nên cô cũng tốn công .

 

Làm thích.

 

Thiên Kim quả nhiên thích, lập tức khoe với cả nhà.

 

Hoa Chiêu khen cô bé hết lời, đó hỏi chuyện mua sắm xảy chuyện gì bất ngờ .

 

Thúy Vi lúc mới nhớ vở kịch náo loạn ở sạp hàng của Diệp Đan, cô quen Cái lão bản nào cả, thậm chí đây là đầu tiên cô đến sạp hàng của Diệp Đan, tiếng "cô" lưỡng lự lâu nên gọi .

 

May mà tình huống lúc đó khó xử, cô trực tiếp dẫn để tránh mặt.

 

Hoa Chiêu nhướng mày: “Người đàn ông hơn 30 tuổi? Con thấy thế nào?”

 

Thúy Vi : “Bây giờ con vẫn đàn ông, chỉ thể thôi, tạm ạ, bình thường.”

 

Nói về nhãn quan, ai sánh bằng con cái nhà họ Diệp.

 

Cha , chú bác, cô dì, chị em, mỗi đều là trai xinh gái đỉnh cao, bình thường thể nhận một lời khen “ ” từ họ.

 

Hoa Chiêu cũng hỏi nữa, đàn ông thế nào cũng chẳng liên quan gì đến cô, đây là chuyện Lưu Nguyệt Quế bận tâm.

 

Lưu Nguyệt Quế còn chuyện, Vương Kiến và Vương lão thái .

 

Về đến nhà, Vương Hoan lập tức kể chuyện cho chú và bà nội .

 

Vương lão thái chống nạnh phá lên: “Ha ha, , cái lão già đó còn tìm trai trẻ ư? Nhìn cái đức hạnh của bà kìa!”

 

nghĩ , Diệp Đan thật sự , cũng già, bây giờ vẻ hợp với trai trẻ cũng sai.

 

Thế nhưng, hơn 10 tuổi là hơn 10 tuổi, cha chắc chắn đồng ý!

 

“Con mau an ủi bà .” Vương lão thái đẩy con trai một cái.

 

Vương Kiến quần áo xong liền .

 

Đến nơi, đúng lúc Diệp Đan đang dọn hàng.

 

Chợ sỉ quần áo mở cửa sớm, tầm ba bốn giờ sáng mở, đóng cửa cũng sớm, ba bốn giờ chiều còn ai.

 

Diệp Đan đang sắp xếp mấy gói quần áo, tối còn bán hàng rong.

 

Mắt Vương Kiến sáng lên.

 

 

Loading...