Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1879: Rời đi ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:44:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn những viên ngọc thô vỡ vụn thành bã rải khắp sàn, tộc trưởng Triệu ngửa mặt lên trời gầm thét: "Là ai?! Rốt cuộc là ai? Tao sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nó!!"

 

Vừa dứt lời, "phụt" một tiếng phun một ngụm máu, ngất lịm.

 

Mấy con trai của tộc trưởng Triệu tin vội vàng chạy đến, thấy hiện trường, tuy phun m.á.u như lão gia tử, nhưng cũng gần như .

 

Họ lay tỉnh những phụ nữ và trẻ con trong nhà, hỏi chuyện gì xảy , kết quả ai , họ ngủ một giấc đến tận bây giờ, khi ngủ thứ đều bình thường.

 

Người duy nhất bình thường là Triệu Đại Long, khi lay tỉnh thì kêu đau, đau ở , chỉ chỗ nào cũng đau!

 

Vén áo lên, thấy vết thương, nhưng sưng vù, đặc biệt là ở chỗ nhạy cảm.

 

Không cần cũng , đây là đánh.

 

Cũng cần đoán, lập tức nghĩ đến ai .

 

Trừ Trương Lượng và phụ nữ , còn thể là ai?

 

"Tốt lắm, tao tha cho bọn chúng một mạng, mà bọn chúng buông tha tao..." Tộc trưởng Triệu còn xong, cánh cửa lớn ai đó tông mở, một nhóm xông .

 

Toàn là mặc quân phục, tay cầm vũ khí tiêu chuẩn.

 

"Tất cả im!"

 

Đám xông nhanh chóng khống chế tất cả .

 

"Các ?"

 

"Tại bắt chúng ?"

 

"Chúng mới là nạn nhân!"

 

" kiện..."

 

"Có tố cáo các mưu tài hại mạng, mời các về trụ sở điều tra." Người đàn ông cầm đầu lấy một tờ giấy, vung nhẹ mặt tộc trưởng Triệu: "Đây là lệnh bắt giữ."

 

Ánh mắt tộc trưởng Triệu lóe lên: "Mưu tài hại mạng gì chứ, chuyện đó, đây là vu cáo!"

 

"Có vu cáo , về trụ sở điều tra sẽ rõ."

 

" phục, gặp trưởng phòng của các !" Tộc trưởng Triệu .

 

"Chúng công an phường." Người cầm đầu nhiều nữa, kéo luôn.

 

Ngoài cửa từ lúc nào đậu một chiếc xe tải quân sự, đó nhà họ Triệu quá đỗi kinh ngạc, ai thấy tiếng.

 

Những trong sân đều nhét xe tải, những họ hàng trực hệ của tộc trưởng Triệu chịu nữa, nhao nhao la hét: "Không liên quan đến chúng ."

 

"Chúng khỏi ngũ phục !"

 

"Chúng thậm chí họ hàng."

 

Một gia tộc dù đoàn kết đến mấy, đối mặt với tình huống cũng khó tránh khỏi xuất hiện rạn nứt.

 

Hơn nữa, gia đình tộc trưởng Triệu bình thường ngang ngược hống hách, thật trong tộc yêu mến cho lắm.

 

Một thậm chí còn dám giận mà dám .

 

"Bây giờ thì họ hàng nữa, lúc giúp bọn chúng mưa gió ức h.i.ế.p ngoài tỉnh thì nhớ họ hàng?" Người đàn ông cầm đầu khinh bỉ .

 

Trước khi đến, điều tra tình hình, hai tiếng đồng hồ báo cáo về nhà họ Triệu.

 

Đối với cách cư xử của nhà họ Triệu, vô cùng khinh bỉ.

 

Nghe thiên khanh 10 t.h.i t.h.ể đều liên quan đến bọn chúng!

 

Còn về sự thật... cũng lời một phía, đưa về hỏi thì sẽ rõ!

 

Diệp Thâm về đến khách sạn thì là giờ ăn tối.

 

Hoa Chiêu mượn bếp tự tay mấy món ăn, đang đợi về ăn cơm.

 

Vừa gặp , cô lập tức hỏi: "Anh ? Sao nhà họ Triệu vẫn tìm đến?"

 

Buổi chiều cô ngủ, ngủ dậy thì nấu cơm, vẫn chuyện nhà họ Triệu, chỉ là thấy lạ tại họ vẫn tìm đến, lẽ nào vẫn thấy đống ngọc thô vỡ vụn đầy nhà ?

 

Trương Lượng thì tin tức, phấn khích chạy hỏi thăm nhưng vẫn về.

 

Còn mấy vệ sĩ, đều ở trong khách sạn ngoài.

 

Chủ khách sạn bây giờ cũng ở đây, cũng ngoài ngóng tin tức .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1879-roi-di.html.]

 

Diệp Thâm chỉ đơn giản nhắc đến: "Ở đây một thiên khanh, chôn nhiều ? Cũng bóng dáng của nhà họ Triệu, bảo họ đưa điều tra ."

 

"Ồ." Hoa Chiêu : "Vậy những khác cũng thể bỏ qua ."

 

Hoa Chiêu quên cái thiên khanh đó, đó chôn vùi bao nhiêu oan hồn , đến lúc để họ thấy ánh mặt trời.

 

"Ừm, xung quanh bố trí kiểm soát ." Diệp Thâm .

 

Rốt cuộc đó bao nhiêu , là ai , còn cách nào để điều tra, khó điều tra.

 

Rất nhiều chuyện lời đồn đại, nhưng cũng nhiều chuyện thì .

 

, chuyện nhà họ Triệu phanh phui, sẽ một thể yên, tự lộ sơ hở.

 

Hoa Chiêu vui vẻ, ngay là đến thì cô sẽ đỡ phiền phức .

 

, còn một cần cho đưa về..." Hoa Chiêu kể chuyện chị hai của Tiểu Phương.

 

Diệp Thâm gật đầu .

 

Anh đích , mà tìm vũ trang địa phương , đối phương địa hình, bộ quân phục đó cũng thể tránh phiền phức.

 

Bằng nếu của họ tự , thành cướp bóc, giải thích phiền phức.

 

Quả nhiên, mấy vũ trang nhanh đưa về Tiểu Quyên với vẻ mặt ngơ ngác.

 

Hoa Chiêu phụ nữ hơn 20 tuổi , giống như Tiểu Lệ, cũng ở độ tuổi hai mươi mấy, nhưng trông như ngoài ba mươi.

 

Làn da mặt vì từng dưỡng bằng mỹ phẩm nên thô ráp, tiều tụy, nhưng vóc dáng mập hơn Tiểu Lệ một chút.

 

Mèo con Kute

Tiểu Lệ gầy trơ xương, Tiểu Quyên thì vóc dáng bình thường, xem bữa ăn ở nhà lão đồ tể vẫn khá .

 

Chỉ là đây là một ưu điểm gì cả.

 

Lão đồ tể theo, Tiểu Phương trực tiếp kéo Tiểu Quyên về phòng, kể cho cô những trải nghiệm mấy ngày nay.

 

Hoa Chiêu qua, nhưng nhanh cô thấy tiếng của mấy phụ nữ từ căn phòng bên cạnh vọng .

 

Cuộc sống đối với một phụ nữ mà , thật sự quá khó khăn.

 

nhanh, căn phòng bên cạnh truyền đến tiếng cãi vã, một lúc , Tiểu Phương ngượng ngùng đến gõ cửa phòng Hoa Chiêu.

 

"Sao ?" Hoa Chiêu hỏi.

 

"Chị hai của cháu , chị mang theo ba đứa trẻ ." Tiểu Phương .

 

Cô bé đầy vẻ đồng tình, mang theo ba đứa trẻ xuất chính đáng đó gì chứ.....

 

Cô bé vẫn còn là trẻ con, thể hiểu tấm lòng của một .

 

Hoa Chiêu thì thể hiểu, một phụ nữ bản năng mạnh mẽ, bất kể con cái đến từ , dù cũng là do sinh , đều nỡ.

 

"Chị nếu mấy đứa trẻ để ở nhà lão đồ tể, phận tương lai của chúng cũng sẽ giống như chị ." Tiểu Phương .

 

Chính điểm thuyết phục cô bé, cô bé mới dám đến gõ cửa Hoa Chiêu.

 

"Vậy thì cứ mang ." Hoa Chiêu lập tức .

 

Điểm cũng thuyết phục cô.

 

Không như nhà Tiểu Lệ, đó là hai con trai thiết, đàn ông đối xử với con trai cũng tệ, còn ở chỗ Tiểu Quyên là mấy cô con gái coi trọng, phận tương lai của chúng ngoài việc gả bán lấy tiền thách cưới, khả năng nào khác.

 

Tiểu Phương , đó cúi đầu thật sâu với Hoa Chiêu: "Cảm ơn!"

 

Dẫn vài phụ nữ trưởng thành khó , bây giờ thêm ba đứa trẻ nữa, càng khó chồng khó.

 

Hoa Chiêu đầu hỏi Diệp Thâm: "Khi nào chúng ?"

 

"Em thể bất cứ lúc nào, còn xử lý hậu quả." Diệp Thâm .

 

"Vậy sáng mai em ." Hoa Chiêu .

 

Giờ trời sắp tối , đường núi khó , nên cứ đợi ban ngày hãy .

 

Nửa đêm, để tránh rắc rối, Vương Vũ dẫn lén đưa mấy cô bé ngoài. Khi về đến trấn, trời tờ mờ sáng, cả đoàn liền xuất phát.

 

Diệp Thâm đưa lên tàu mới rời .

 

Đến khi tàu chạy xa, Hoa Chiêu khỏi tỉnh, mấy phụ nữ đối diện đột nhiên ôm òa .

 

 

Loading...