Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1883: Đổi tên

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:44:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hả?” Tiểu Phương ngạc nhiên cô.

 

“Mẹ thấy con năng khiếu về điêu khắc, tiếp tục học tập chắc chắn sẽ trở thành bậc thầy.” Hoa Chiêu : “Vậy chúng chọn một vị sư phụ giỏi để học hành t.ử tế.”

 

“Đương nhiên chỉ là học ngoài giờ thôi, nhiệm vụ chính của con bây giờ vẫn là học.”

 

Hoa Chiêu xong chút buồn rầu, vì cô Tiểu Phương từng học một ngày nào, giờ 13 tuổi, học lớp mấy cũng thích hợp.

 

“Trước tiên hãy mời gia sư kèm cặp bổ túc bài vở , may mà kiến thức tiểu học cũng khá đơn giản…” Hoa Chiêu với Thúy Vi và Cẩm Văn: “Hai con giúp đỡ Tiểu Phương nhiều hơn nhé.”

 

“Vâng ạ !” Hai chị em đồng thanh lớn.

 

Các cô bé , khi nguy hiểm xảy đó, Tiểu Phương còn hy sinh bản để thoát cơ mà.

 

Tuy cần thiết, nhưng cô bé tấm lòng đó, nên hai chị em quý mến cô bé.

 

Tiểu Phương phấn khích lo lắng, cô bé sợ học .

 

Thực cô bé cũng học, cô bé nhanh chóng ngoài tìm việc để kiếm tiền, giải quyết vấn đề lương thực cho bản , và chị gái.

 

Mặc dù dì hai trông vẻ giàu , và đối xử với họ cũng , nhưng tự ăn thì mới yên tâm.

 

Hoa Chiêu thấu tâm tư của cô bé, nhưng cho cô bé cơ hội , vẫy tay với mấy : “Các con cứ chơi nhé, vẽ vời thoải mái, nấu cơm đây.”

 

Đến giờ ăn cơm, Tiểu Phương rời , cô bé sang nhà Phương Hải Tinh ăn cơm.

 

Mặc dù hai nhà gần, sân vườn thông , nhưng phòng ăn nhà Hoa Chiêu mang cho cô bé áp lực lớn, vẫn là ở bên Phương Hải Tinh thoải mái hơn một chút.

 

Dì hai , dượng hai cũng .....

 

Nhìn Hoa Cường, Tiểu Phương nhớ vấn đề xưng hô lộn xộn giữa cô bé và Hoa Chiêu, cũng bật .

 

Sau vài ngày tĩnh dưỡng, tâm trạng của Phương Hải Quỳ cùng Tiểu Lệ và Tiểu Quyên định, dần dần bắt đầu tin rằng chuyện mắt đều là thật.

 

Họ thực sự thoát khỏi nơi địa ngục đó, trở về với thế gian .

 

Không, là thiên đường.

 

Sau bữa cơm, Phương Hải Tinh hỏi Tiểu Phương một câu hỏi then chốt.

 

“Dì sắp giấy tờ hộ khẩu cho mấy đứa, các cháu lấy tên là gì?”

 

Phương Hải Tinh nhận rằng, trong gia đình bảy già trẻ gái của chị cả, suy nghĩ và thể quyết định chính là Tiểu Phương, cô bé con .

 

Ba lớn còn dám mở miệng, gì.

 

Tiểu Phương bắt đầu phấn khích, 13 năm qua cô bé từng thế nào là phấn khích, bây giờ thì hầu như ngày nào cũng phấn khích...

 

“Cháu, cháu họ Dư!” Tiểu Phương .

 

Tên độc nhãn họ Dư.

 

“Vậy lấy họ Phương nhé, thế nào?” Phương Hải Tinh hỏi.

 

“Vâng !” Tiểu Phương sức gật đầu.

 

“Phương Phương? Hay Phương Tiểu Phương? Hay cháu đổi hẳn một cái tên khác?” Phương Hải Tinh hỏi.

 

Tiểu Phương do dự một lát : “Cứ gọi là Phương Phương ạ, cái tên đặt cho cháu, cháu cũng quen dùng , cả.”

 

Đây là tên do bà nội cô bé đặt, nhắc đến bà nội, bà mất , oán hận cũng tan biến hết.

 

“Được , Phương Phương, đấy.” Phương Hải Tinh .

 

Quay đầu sang hai cháu gái còn : “Còn các cháu thì ? Cũng họ Phương, cũng đổi tên ?”

 

Tiểu Lệ gật đầu: “Đổi ạ, cháu cũng gọi là Tiểu Lệ nữa, dì hai đặt cho cháu một cái tên mới ạ.”

 

Phương Hải Tinh cháu gái , năm nay cô bé mới 28 tuổi, là đứa con đầu lòng của chị cả.

 

Tính cách đây thế nào còn quan trọng, bây giờ gương mặt cô bé mỗi ngày đều nghiêm nghị u sầu, hé môi .

 

Nghe Tiểu Phương cô bé bán từ năm 14 tuổi.

 

Dấu vết của quá khứ quá sâu đậm, chỉ vài ngày là thể quên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1883-doi-ten.html.]

 

“Cháu tên là Phương Tân Duyệt nhé, những chuyện cũ qua , những ngày tháng đều là khởi đầu mới, cháu thật vui vẻ.” Phương Hải Tinh lập tức nghĩ cái tên , giải thích cho cô bé ý nghĩa từng chữ.

 

Tiểu Lệ hiếm hoi nở một nụ .

Mèo con Kute

 

Hoàn mới? Vui vẻ?

 

Nếu như những chuyện qua thể thật sự trôi , thì tương lai quả thật đáng để vui vẻ.

 

Đến lượt Tiểu Quyên, cô bé chị cả, em gái: “Cháu, cháu cũng đổi họ Phương, còn tên thì đổi ạ, cứ gọi là Phương Tiểu Quyên ạ, gọi tên khác cháu quen, cứ tưởng gọi khác…”

 

Năm nay cô bé mới 25 tuổi, cũng bán từ năm 15 tuổi, trong 10 năm sinh 3 cô con gái.

 

Con bé lớn nhất 8 tuổi, bé nhỏ nhất mới 2 tuổi.

 

Tính cách Tiểu Quyên trông trầm lặng như chị cả, cũng hoạt bát như Tiểu Phương, chút rụt rè như lành tính.

 

Mấy ngày nay Phương Hải Tinh gì với cô bé, cô bé cũng đều , từng chút ý kiến nào.

 

Phương Hải Tinh đây tính cách thật của cô bé , nhưng ngày tháng còn dài, sẽ từ từ xem xét.

 

“Thế nhé, dì 20 vạn tệ, thể mua 2 căn nhà nhỏ ở Bằng Thành, một căn nhà thể đăng ký 5 hộ khẩu. Mẹ cháu, chị cả và cháu sẽ đăng ký chung một căn, còn chị hai và ba đứa con của chị sẽ đăng ký chung một căn. Các cháu thấy ?” Phương Hải Tinh hỏi Tiểu Phương.

 

Mấy chị em sững , lập tức đều lắc đầu.

 

20 vạn tệ, trời đất ơi, đó là bao nhiêu tiền chứ! Nhiều quá, rơi xuống thể đập c.h.ế.t mất!

 

Trong lòng Phương Hải Tinh vui, nếu những lời với chị dâu cô, chắc chị gật đầu lia lịa .

 

Mấy đứa cháu gái , tham lam.

 

“Cứ coi như dì cho các cháu vay, các cháu kiếm tiền thì nhớ trả dì là .” Phương Hải Tinh .

 

Thực để nhiều như ở mãi nhà , bây giờ cô cũng chút quen.

 

Hơn nữa, việc họ ngoài sống riêng cũng thể giúp họ thoải mái hơn, dễ dàng chấp nhận cuộc sống mới hiện tại hơn.

 

Thêm đó là vấn đề hộ khẩu, nhất định mua 2 căn nhà để đăng ký hộ khẩu cho tất cả những .

 

Quan niệm của bây giờ là hộ khẩu ở , nhà ở đó, mới yên tâm.

 

Vì hộ khẩu liên quan đến việc phân phối lương thực, liên quan đến vấn đề công việc.

 

Bây giờ nhiều đơn vị chỉ tuyển công nhân địa phương.

 

Có nhà, hộ khẩu, coi như họ bám rễ ở đây .

 

Không ngờ ba chị em cộng thêm Phương Hải Quỳ càng lắc đầu mạnh hơn.

 

Trước đây chỉ nghĩ là chỉ treo tên họ căn nhà đó, căn nhà chẳng liên quan gì đến họ, giờ cho họ vay 20 vạn tệ, chuyện thật thể tin .

 

20 vạn tệ, 1000 năm cũng trả hết nổi ? C.h.ế.t cũng thể ngóc đầu lên chứ!

 

Trong ký ức của Phương Hải Quỳ, một gia đình một năm còn chẳng kiếm nổi 200 tệ.

 

Tiểu Phương thì khá hơn một chút, cô bé kiếm sống ở thị trấn, từng đến tiền lớn, nhưng bình thường một tháng cũng chỉ kiếm 200 tệ.

 

100 năm mới đủ 20 vạn tệ.

 

Cô bé cũng trả nổi.

 

Cô bé bao giờ nghĩ bình thường, cô bé là còn khốn khó hơn cả bình thường.

 

Phương Hải Tinh khuyên mãi nửa buổi, thuyết phục , đành thôi nữa, cứ trực tiếp thôi.

 

thì hộ khẩu là đăng ký.

 

Nếu thì mấy đứa nhỏ đều thể học.

 

Bây giờ hộ khẩu địa phương, phí tạm trú đủ để dọa Tiểu Phương dám học, còn cả mấy đứa con nhà Phương Tiểu Quyên nữa.

 

Phương Hải Tinh hỏi cô bé một chút, tiện thể đổi tên cho ba cô bé con, ồ, vốn dĩ các cô bé tên, chỉ gọi là Đại Nha, Nhị Nha, Tam Nha thôi.

 

Bây giờ cũng họ Phương, Phương Đại Nha, Phương Nhị Nha, Phương Tam Nha.

 

Hoa Chiêu thì vội vàng ngăn , chuyện đặt tên ảnh hưởng đến cả đời , vẫn nên để tâm một chút.

Loading...